Lý Thiên Vỹ lái xe đưa Mộc Nhiên đến bệnh viện, lúc này Lý Huyền Du cũng đến cùng.
- Anh, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tại sao chị ấy lại bị như vậy?
Lý Thiên Vỹ nói: Mọi chuyện đợi cô ấy tỉnh dậy chúng ta sẽ nói tiếp, em giúp anh làm thủ tục nhập viện cho cô ấy đi.
Lý Huyền Du gật đầu, dù sao lần trước cô cũng cứu Lý Huyền Du nên cô ta cũng không ngần ngại giúp đỡ.
- À, khoan đã. Lý Thiên Vỹ gọi cô lại.
Lý Huyền Du nhìn anh: Có chuyện gì sao anh?
- Em lấy tên của em đi, đừng để bất kì thông tin nào của cô ấy ở bệnh viện này, cẩn thận người khác điều tra ra .
Lý Huyền Du gật đầu rồi bỏ đi.
Mộc Nhiên được đẩy vào phòng cấp cứu, hai bác sĩ nhanh chóng đi vào, theo sau là vài y tá đẩy xe chứa dụng cụ theo sau.
Bác sĩ nhanh chóng cầm máu ở đầu cho cô, cô bị thương khá nặng, thân thể vốn yếu ớt, phần đầu lại bị va đập mạnh, thêm việc bị xảy thai, có lẽ lần này phải cần nhiều thời gian để hồi phục sức khỏe.
Sau năm tiếng đồng hồ, Lý Thiên Vỹ và Lý Huyền Du ngồi bên ngoài chờ đợi đến ngủ gục thì cô cũng đã được đẩy ra ngoài.
Lý Thiên Vỹ và Lý Huyền Du đứng dậy: Cô ấy sao rồi?
Bác sĩ nhìn cô: Vào trong phòng nói.
Lý Thiên Vỹ gật đầu, anh nhìn Lý Huyền Du: Em về phòng chăm sóc cô ấy giúp anh, anh qua nói chuyện cùng bác sĩ.
Lý Huyền Du nói: Em biết rồi.
Cô đi cùng y tá đưa Mộc Nhiên về phòng hồi sức.
Trong phòng, bác sĩ ngồi đối diện Lý Thiên Vỹ.
- Cô ấy bị xảy thai, thai nhi vốn yếu, chỉ mới một tháng tuổi, chỉ cần va đập nhẹ cũng có thể ảnh hưởng đến thai nhi.
Lý Thiên Vỹ mím môi, vậy là cô đã mang thai của Hàn Thiên Lãnh, nhưng chính hắn ta lại ra tay giết chết con mình sao?
Nhưng anh yêu cô, anh sẽ không quan tâm cô từng là người của ai, anh chỉ muốn biết sau này anh sẽ biến cô trở thành người phụ nữ của anh.
- Chúng tôi vừa chụp phần đầu cho cô ấy, tuy xử lí kịp thời nhưng đã để lại máu đông ở đây, sẽ rất nguy hiểm.
- Sau này bệnh nhân sẽ hay gặp phải các chứng đau nửa đầu, đau hai bên thái dương.
Lý Thiên Vỹ nói: Vậy các người nhanh chóng phẫu thuật đưa máu đông đó ra ngoài đi.
Bác sĩ lắc đầu: Tạm thời như vậy là quá ổn rồi, thật sự sức khỏe của cô ấy không cho phép.
- Cảm ơn, tôi biết rồi. Anh nói rồi đi về phòng bệnh.
Lý Huyền Du thấy anh về thì liền hỏi: Anh, anh nhanh chóng nói cho em biết chuyện gì đi.
Lý Thiên Vỹ kể những gì anh biết cho cô nghe, rồi nói: Em mau đặt thêm một vé máy bay đi, ngày mai cô ấy sẽ cùng chúng ta qua Pháp.
- Nhưng chị ấy chưa đồng ý.
Lý Thiên Vỹ sờ nhẹ mu bàn tay cô: Yên tâm, nếu khi cô ấy tỉnh dậy còn muốn quay về thì anh sẽ cho cô ấy quay về.
- Nhưng giờ chị ấy đang bất tỉnh, còn chưa biết đến lúc nào sẽ tỉnh.
Lý Thiên Vỹ nói: Em cứ làm theo đi, còn nữa, đừng để thông tin của cô ấy lộ ra ngoài, mượn hộ chiếu của ai đi, còn lại cứ để anh lo là được rồi.
Hàn Thiên Lãnh có thế lực lớn mạnh như vậy, tìm được cô là chuyện dễ dàng, nhưng lần này anh sẽ không để chuyện đó xảy ra đâu.
Biệt thự...
Cả đêm Hàn Thiên Lãnh không thể chợp mắt được, Diệp Mộc Vân nằm trong lòng anh nhưng vẫn rất khó chịu, ánh mắt của anh rõ ràng là đang lo cho Diệp Mộc Nhiên.
Đến khi không thể nằm im được nữa, anh buông Mộc Vân ra đi xuống giường.
- Lãnh, anh đi đâu vậy. Lãnh... Cô ta gọi nhưng anh đã mặc kệ mà mở cửa đi ra ngoài.
Anh đi ra mở cánh cửa biệt thự, bên ngoài không còn cô nữa, chỉ còn lại cơn mưa rào...
Anh chạy đến phòng của bà quản gia...
- Mộc Nhiên đâu?
Quản gia đang thu xếp quần áo, bà nhìn anh: Cô ấy đâu sao cậu lại hỏi tôi.
- Quản gia, bà làm việc ở đây bao nhiêu năm luôn biết tôi là người như thế nào? Cô ấy đâu rồi?
- Thiếu gia, cậu đừng qúa đáng, chính cậu là người đánh đuổi cô ấy đi, chính cậu là người không cho chúng tôi ra cứu cô ấy, bây giờ chính cậu lại hỏi tôi câu này.
Anh nhẹ giọng: Bà thật sự không đưa cô ấy vào trong nhà sao?
Bà nói: Tôi không có, thiếu gia, tôi thấy cậu lần này thật quá đáng, tôi xin nghỉ việc đây.
Anh gọi điện cho Hắc Bạch Lam: Mau tìm giúp tôi Mộc Nhiên.
Hắc Bạch Lam cau mày: Lần trước là tìm Diệp Mộc Vân, bây giờ là tìm Mộc Nhiên, Hàn Thiên Lãnh, lần này cậu lại làm gì với cô ấy.
- Đừng nhiều lời, nhanh chóng tìm cho tôi đi.
Sáng hôm sau, sân bay quốc tế, một chiếc xe Ferrari dừng trước sân bay.
Chỉ còn ba phút nữa máy bay sẽ cất cánh, Lý Thiên Vỹ sờ nhẹ má cô: Mộc Nhiên, tạm biệt nơi nay thay em, chúng ta sẽ thay đổi tất cả.
Anh nhìn ra cổng, Lý Huyền Dy nói: Mình đi thôi anh.
Họ lên máy bay, ngồi ở khoang hạng nhất, Mộc Nhiên bất bất tỉnh từ hôm qua đến giờ.
Trên bầu trời, chiếc máy bay từ từ bay để lại một đường băng màu trắng.
Ngón tay Mộc Nhiên khẽ cử động, nơi khóe mắt cô rơi xuống một giọt nước mắt.
Tạm biệt tất cả...
Biệt thự...
Hàn Thiên Lãnh đang ngồi trong thư phòng, lúc này Diệp Mộc Vân đi vào.
- Lãnh, em có chuyện muốn nói với anh.
Hàn Thiên Lãnh nói: Em nói đi.
- Em mang thai rồi, nó đã được một tháng . Cô ta nói, ánh mắt tràn đầy hạnh phúc.
Ánh mắt anh khác lạ, lông mày cau lại. Lần trước họ chỉ quan hệ có một lần duy nhất, nhưng lần đó anh lại cho cô uống thuốc tránh thai, làm sao có thể mang thai được.