Ba tuổi song thân qua đời, năm năm sau người anh trai duy nhất bị xe tông chết ngay tại chỗ. Đứa bé tám tuổi bị những con người vô lương tâm ép ký giấy hiến mạc của anh trai. Mười tám tuổi Kiều Lệ rời quê nghèo đến vùng đất Nam Châu hoa lệ đòi lại tài sản quý giá mà anh trai cô đã để lại. Đôi giác mạc bị cướp năm ấy nằm ở hai nhãn cầu trái phải của người chồng cô "vô tình" cướp được mang tên Giang Tuấn.
Cuộc đời mỗi người chẳng bao giờ đi một đường thẳng, oán hận đến mấy cũng gục ngã trước một chữ "tình". Liệu có "lời bào chữa" nào chính đáng để hai con người ở hai tầng lớp, hai bản ngã khác nhau có thể cùng chung một mối nối hay không?
"Mười ngón tay của tôi không thể đếm hết được vô vàn lớp mặt nạ do em tạo ra. Nói tôi nghe đi, em còn giấu bao nhiêu ái nộ sau lớp da giả dối ấy?"
"Kiều Lệ, em giết anh đi và đừng an táng, anh không thể sống bởi sự dằn vặt, cũng không thể nằm sâu dưới lòng đất lạnh lặng lẽ nghe bước chân em mà trọn đời cũng không thể chạm tới."
Chương 31: 31: Bao Lâu Sẽ Có Câu Trả Lời | 11 tháng trước | ||
Chương 32: 32: Ở Đây Đã Từng Có Ai Chưa | 11 tháng trước | ||
Chương 33: 33: Thật Và Giả Cái Nào Chiếm Nhiều Hơn | 11 tháng trước | ||
Chương 34: 34: Chuyện Xưa Nhắc Lại | 11 tháng trước | ||
Chương 35: 35: Tuổi Mười Tám Đẹp Như Thế Bị Cô Ấy Dẫm Nát Đi Rồi | 11 tháng trước | ||
Chương 36: 36: Ở Nơi Cõi Trần Phàm Tục Này Chỉ Có Một Trương Kiều Lệ Mà Thôi | 11 tháng trước | ||
Chương 37: 37: Ánh Mắt Ấy Đừng Nên Như Thế Nụ Cười Kia Cũng Đừng Như Thế | 11 tháng trước | ||
Chương 38: 38: Trong Trái Tim Kia Chưa Từng Đập Vì Anh Một Lần Nào | 11 tháng trước | ||
Chương 39: 39: Một Lời Khẳng Định Lập Lờ Cũng Khiến Người Ta Trăn Trở | 11 tháng trước | ||
Chương 40: 40: Vậy Thì Anh Ném Tôi Đi | 11 tháng trước |