Truyện có chứa nội dung 18+, vui lòng không đọc nếu bạn chưa đủ 18 tuổi
Kỳ Ngôn là một người có vẻ ngoài lười biếng và thờ ơ, nhưng lại được đặc cách miễn thi để vào thẳng trường đại học hàng đầu của Liên Minh. Điều này khiến nhiều người xung quanh tò mò và bàn tán. Trong những tình huống này, em trai cùng cha khác mẹ của Kỳ Ngôn, một người khéo léo và thông minh, thường đứng ra giải thích, tìm cách bảo vệ hình ảnh của anh trai mình.
Khi mọi người nghi ngờ về lý do Kỳ Ngôn được đặc cách nhập học, em trai giải thích rằng tuy Kỳ Ngôn học ở một nơi không có điều kiện tốt, nhưng gia đình họ đã quyên góp rất nhiều tòa nhà cho trường để giúp anh có tư cách nhập học. "Anh trai rất yêu học tập," cậu nói, tạo ấn tượng rằng Kỳ Ngôn thực sự là một người đam mê tri thức.
Tuy nhiên, trong thực tế, Kỳ Ngôn thường xuyên đến lớp trễ hoặc thậm chí ngủ gật trong giờ học. Trước tình cảnh này, em trai lại đứng ra biện minh: "Anh trai không cố ý đâu, ảnh không có căn bản nên không hiểu gì thôi!" Câu nói này không chỉ làm giảm bớt sự chỉ trích mà còn tạo ra sự cảm thông từ những người xung quanh, khiến họ nghĩ rằng Kỳ Ngôn chỉ đang gặp khó khăn trong việc tiếp thu kiến thức mới.
Hơn nữa, Kỳ Ngôn luôn thiên vị và ưu ái cận vệ của mình, một người mà ai nhìn vào cũng thấy không mấy đáng tin cậy hay nổi bật. Điều này khiến ba mẹ và những người khác trong gia đình không hài lòng. Nhưng em trai Kỳ Ngôn lại một lần nữa lên tiếng: "Anh trai tuy thích loại người không lên nổi mặt bàn này, ba mẹ rất giận, nhưng thật ra ảnh chỉ tạm thời bị ma quỷ ám ảnh." Bằng cách này, em trai không chỉ bảo vệ Kỳ Ngôn mà còn làm nhẹ đi sự phẫn nộ của ba mẹ, biến mọi hành động của Kỳ Ngôn thành những tình huống tạm thời và có thể hiểu được.
Dù Kỳ Ngôn có vẻ như là một người không mấy để tâm đến chuyện học hành hay cư xử đúng mực, em trai của anh luôn tìm cách bảo vệ và biện minh cho những hành động của anh, giữ gìn danh dự và hình ảnh của Kỳ Ngôn trước mọi người.