Bên dưới tiểu huyệt đột nhiên ngứa ngáy đến kì lạ, bên trong như có một thứ gì đó giống một con rắn nhỏ mềm mềm ấm ấm luồn lách khắp mọi ngóc ngách.
"Ân..." Sở Kiều co chân lên, lại phát hiện hai chân mình đang kẹp phải đầu một ai đó.
Tiếng mút tiểu huyệt xì xụp vang lên rõ ràng trong phòng bệnh yên lặng.
Bàn tay thô ráp nhẹ nhàng vạch hai cánh hoa ẩm ướt ra, răng cắn nhẹ lên hột le.
Sở Kiều bị kích thích đến tỉnh ngủ, hai mắt mở to nhìn người đang vùi đầu giữa hai chân cô.
Trên miệng hắn đầy dâm dịch nhớp nháp, hắn ngẩng đầu lên nhìn cô, khóe môi cong lên, nở nụ cười ma mị.
"Sở Kiều, cậu tỉnh rồi?"
Tử Tuấn...?! Từng ký ức tối hôm qua chợt ùa về, Sở Kiều nhận thấy quần của mình đã bị cởi ra ném xuống đất.
Cô co chân đạp mạnh vào người Tử Tuấn, chân vừa định giơ lên lại bị hắn giữ lại, động tác không hề kiêng dè mà hung hãn banh hai chân cô ra thành hình chữ M, tiểu huyệt trần trụi cứ thế phô bày ra trước mắt hắn.
"Tiểu huyệt vô cùng đáng yêu, lúc ngủ cũng có thể dụ dỗ người khác như vậy" Tử Tuấn tiến đến gần cô, mặt cậu ta kề sát Sở Kiều trong gang tấc, hơi thở nam tính phả vào gáy Sở Kiều khiến cô khẽ run.
"Dừng... tôi vừa mới ngủ dậy, mệt..." Chưa dứt lời, bàn tay lành lạnh của cậu ta đã luồn vào trong áo lót của cô từ lúc nào. Ngón tay cậu ta đùa nghịch hai đầu v* cô, xoa xoa rồi nhéo mạnh.
Bàn tay Tử Tuấn di chuyển xuống phía dưới, ngón tay bắt đầu cho vào trong tiểu huyệt ướt nhẹp phát ra âm thành nhóp nhép đáng xấu hổ.
"..a...dừng...hah..." Sở Kiều tóm chặt lấy vai cậu ta. Bên dưới tay Tử Tuấn đang dần tăng tốc thọc vào rút ra.
Sở Kiều ưỡn người, móng tay đâm mạnh vào vai Tử Tuấn, cả người cô vô cùng nhạy cảm lập tức tới cao trào.
Dưới bụng có dị vật nóng bỏng cạ cạ, ánh mắt Tử Tuấn nhìn cô như có lửa, từ trong ánh mắt hắn cô biết được chắc chắn tiếp theo hắn sẽ làm gì.
"Đây không phải chỗ để cho hai người giở trò đồi bại"
Từ cửa bước vào, Hàn Phong khẽ chau mày, tiến đến gần gìm hai chân Sở Kiều lại không cho cô ý định trốn tránh.
"Đỡ sưng chưa?" Hàn Phong nhìn hai cánh hoa sưng đỏ, ánh mắt hắn cứ nhìn càng lâu tiểu huyệt cô lại càng co rút tiết ra một cỗ dâm dịch.
"Đỡ sưng rồi..." Sở Kiều vốn định khép hai chân lại nhưng tay hắn chắc như gọng kìm, đè hai chân Sở Kiều xuống dưới giường.
"Sở Kiều mẫn cảm thật đó" Tử Tuấn vẫn đang mân mê đầu v* cô, thi thoảng lại nhéo mạnh một cái.
Sở Kiều ho khan, lên tiếng nhắc nhở:"Đừng có nhìn nữa"
Hàn Phong đã nhìn chằm chằm vào tiểu huyệt của Sở Kiều một lúc lâu, miệng tiểu huyệt vì ánh nhìn của hắn mà liên tục đóng mở, dâm dịch theo đó mà chảy ra không ngừng.
Hắn đột ngột cúi đầu xuống, thè lưỡi ra. Sở Kiều tim đập nhanh hơn một nhịp, hai chân vẫn bị hắn gìm chặt không thể di chuyển, hai tay từ lúc nào đã bị Tử Tuấn khóa chặt ra đằng sau.
"Sao dâm dịch cô lại có vị ngọt?" Hàn Phong vừa liếm láp vừa hỏi.
Đầu óc Sở Kiều tê dại, cả người như bị điện giật, cảm giác này lại vô cùng sảng khoái.
Hàn Phong há mồm, mút mạnh tiểu huyệt phấn nộn trước mặt, lưỡi bắt chước động tác giao hợp mà ra vào trong tiểu huyệt.
"Hah.... ân....aa..." lồng ngực cô phập phồng, hai gò má đã nhuốm hồng trông vô cùng gợi cảm.
Hắn liếm láp từng nếp gấp trong tiểu huyệt cô, lưỡi uốn lượn di chuyển lên xuống rồi thọc ra thụt vào.
Sở Kiều bị liếm đến sảng, hai tay túm lấy tóc hắn, ấn sâu vào trong.
"Cậu quên tôi rồi hửm?" Tử Tuấn xoay mặt cô lại đối diện với hắn, lưỡi Tử Tuấn từ từ tiến vào trong khoang miệng cô mút lưỡi cô chùn chụt.
"Nước bọt của cậu cũng thật ngon" Hắn nhìn Sở Kiều, mắt híp lại trông có vẻ thích thú.
"A!!" Tiếng đồ đạc rơi loảng xoảng kéo ba con người đang mê đắm trở về hiện thực, Sở Kiều hai mắt trợn tròn nhìn Phương Hân Nghiêm. Hàn Phong cũng vội đứng dậy, lau đi dâm dịch dính trên miệng. Duy nhất chỉ có Tử Tuấn vẫn thờ ơ như không, lưỡi vẫn tiếp tục nhấm nháp khoang miệng của Sở Kiều.
"Cậu... cậu..." Phương Hân Nghiêm vốn định đến để thăm Sở Kiều, phát hiện phòng bệnh của cậu ta khóa trái cửa nên tìm đến lễ tân nói mình là người quen để lấy chìa khóa. Không ngờ bước vào lại là cảnh Viện trưởng đang vùi đầu giữa hai chân cậu ta say sưa mút tiểu huyệt, còn Tử Tuấn vốn là con mọt sách lạnh lùng của trường giờ lại đang luồn tay vào trong áo cậu ta, lưỡi còn liên tục luồn lách vào trong miệng Sở Kiều phát ra âm thanh tấm tắc.
Phương Hân Nghiêm đỏ bừng mặt, ấm nước tự tay pha đã bị rơi vỡ thành nhiều mảnh, Hân Nghiêm xoay người chạy nhanh ra ngoài.
"Con mẹ nó, tôi đã bảo rồi" Sở Kiều giơ chân lên, đạp mạnh vào lưng Hàn Phong còn không quên quay lại trừng mắt với Tử Tuấn.
"Cô bé, em khoan đi đã" Hàn Phong gọi với theo, vội vã chạy đuổi theo Phương Hân Nghiêm.