Cơ thể tôi như bị thứ gì đó lạnh lẽo xuyên qua, phía sau lưng cọ vào vật gì đó thô ráp, cơ thể tôi nhũn ra nhưng như thế nào cũng không thoả mãn được y, cơ thể vốn lạnh băng của hắn vì hoan ái trở nên bốc lửa, và tiếng chuông xung quanh lại reo lên.
Y có vẻ đang tức giận, cả đêm đều lăn lộn, ngón tay mảnh khảnh vuốt ve cơ thể của tôi, tôi cố gắng nhìn rõ mặt y, nhưng chiếc mặt nạ quỷ vẫn không lay chuyển ngay cả trong ngọn lửa tình.
Một đêm thăng trầm, tôi cũng không rõ mình đã ngủ thiếp đi như thế nào, khi tỉnh dậy chỉ cảm thấy cơ thể không có chỗ nào là không đau cả, phần giữa hai chân lại càng nóng rát.
Điều làm tôi ngạc nhiên hơn là mình thực sự đang nằm trên giường, mà không phải trên cái hòm gỗ kia, và Lục Tư Tề đang ngồi ở bên giường nhìn tôi cười, còn nói hôm qua tôi đã uống quá nhiều trong bữa tiệc tân hôn, anh ta còn nói do rượu nên không kiểm soát tốt, đây lại là lần đâu tiên của mình nên hơi thô lỗ một chút và hứa lần sau sẽ nhẹ nhàng hơn.
Tôi chợt bàng hoàng, tối hôm qua làm gì có tiệc cưới? Với lại người tối qua có thật là Lục Tư Tề?
Trong lòng tôi cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng bên ngoài lại có tiếng ồn ào truyền tới, Lục Tư Tề bảo tôi ngủ tiếp, còn anh ta thì vội vã rời đi.
Chỉ là lúc anh ta rời đi, tôi lại ngửi được một mùi hương, nó giống như mùi hương lạ trên chiếc hòm gỗ kia.
Nhớ lại người đàn ông mặc áo choàng đen đeo mặt nạ quỷ hung tợn, dáng người của y cao và có phần cường tráng, rõ ràng khác với dáng thư sinh của Lục Tư Tề, nhưng sáng sớm anh ta lại tự nhận là mình, rõ ràng là cố che giấu chuyện tối hôm qua.
Mang theo sự nghi ngờ cùng tức giận, tôi mặc lại quần áo, chịu đựng đau đớn đi ra cửa, đi thẳng vào gian phòng có hòm gỗ lớn đó, nhưng lại không thấy cái hòm gỗ nào cả, đó chỉ là một căn phòng trống.
Tôi lại chạy vội vào phòng bếp, đừng nói tới một con mèo chết mà cả cái ấm sắc thứ canh thuốc đáng ghét đó của mẹ Lục Tư Tề cũng không có ở đây, trong sân cũng không có, Lục Tư Tề vội vàng đi theo hỏi tôi có chuyện gì sao, hỏi có phải tối hôm qua mệt quá nên không ngủ ngon còn bảo nên đi ngủ thêm một chút nữa.
Nói đến đêm tân hôn, rõ ràng anh ta nói chính mình quá lỗ mãng, nhưng lại không hề có điểm gì xấu hổ khi nói, ngược lại ánh mắt còn lạnh băng, môi còn mím chặt đầy hận ý.
Thật khó để tôi hỏi về vấn đề của người đàn ông mặc đồ đen, nên chỉ có thể mờ mịt hỏi về thứ thuốc lạ đó, nhưng Lục Tư Tề lại khẳng định đó chỉ là thứ thuốc bắc mà mẹ anh ấy muốn tôi một lần là sinh được ngay con trai, anh ấy cũng nói rằng có thể là do lo âu trước hôn nhân nên tôi mới sinh ra ảo giác nhìn thấy mẹ anh nặn máu mèo vào trong đó.
Mặc dù trong lòng rất khó chịu, nhưng tôi chỉ muốn rời khỏi đây trước, tới cả mẹ Lục Tư Tề chưa chào đã vội vàng rời đi.
Trở lại ngôi nhà mới ở thành phố của tôi và Lục Tư Tề, tôi đang nghĩ đến việc dọn một ít quần áo và quay về căn nhà mà mình thuê, thì anh ta đã đẩy mạnh tôi vào phòng tắm, còn nói muốn tắm cho, tôi lấy cớ cơ thể mình không khoẻ để từ chối thì anh ấy lại đột nhiên nổi giận, một tay đẩy mạnh tôi vào phòng tắm vừa vặn vòi sen vừa kéo quần áo tôi ra, hai người đang giằng co thì đột ngột có tiếng xích sắt vang lên, vốn dĩ Lục Tư Tề đã đè tôi vào tường và xé rách quần áo lại bỗng nhiên ngẩn ra, có một vẻ sợ hãi trên gương mặt anh ta, ánh mắt thì nhìn thẳng vào tôi, còn môi run rẩy cả lên.
Tiếng xích sắt giống hệt như những gì tôi nghe được vào đêm qua, Lục Tư Tề có vẻ rất sợ, nhưng anh ta vẫn giữ lấy bả vai tôi mà không chịu buông ra, trong phòng tắm lại truyền tới tiếng hừ lạnh, làm Lục Tư Tề sợ tới mức run rẩy cả người, vội vàng buông tôi ra và chạy ra ngoài.
Quần áo của tôi ướt sũng, không biết Lục Tư Tề đang phát điên cái gì, thậm chí không biết chuyện gì đang xảy ra về chiếc xích sắt đó, chợt một bóng đen loé lên trước mặt tôi và một chiếc mặt nạ quỷ dị xuất hiện ngay trước mắt, làm tôi sợ tới nỗi hét lên vì sốc, đồng thời nắm lấy đồ vật bên cạnh đập qua, thế mà người đàn ông mặc đồ đen nhẹ nhàng đưa tay, thì cơ thể tôi đã trở nên cứng đờ không cử động được nữa.
Ánh mắt thăm dò của y đảo quanh cơ thể ướt đẫm của tôi, dường như còn chưa thoả mãn, tay anh ta giống như hôm qua bắt đầu sờ vào từng tấc da thịt trên cơ thể của tôi, cuối cùng là đưa ánh mắt khó chịu nhìn vào mắt tôi, như muốn nhìn ra điều gì đó.
Qua lớp mặt nạ ấy, tôi chỉ thấy một đôi mắt đen láy, giống như vực thẳm vô hình, vừa định nhìn kỹ thêm thì y đột nhiên cúi đầu, ngậm lấy bả vai tôi.
Cơn đau lạnh giá truyền tới, cơ thể cứng ngắt của tôi mềm đi, hai chân thì nhũn ra ngã xuống đất, và người đàn ông mặc áo đen giống như tối hôm qua đã biến mất không còn thấy bóng dáng đâu cả.
Tôi nén kinh ngạc và kéo quần áo ra xem, thì thấy một khuôn mặt quỷ xanh xao to bằng lòng bàn tay tồn tại trên vai mình, đang cố gắng sắp xếp lại suy nghĩ của mình thì Lục Tư Tề đã đẩy cánh cửa phòng tắm ra, trên tay anh ta đang cầm một chiếc lư hương, có mùi hương lạ trong đó, mặt anh tái xanh cứ nhìn chằm chằm vào bả vai đang hở của tôi, tôi còn chưa kịp kéo quần áo chỉnh lại thì đã ngất đi.
Khi tôi tỉnh dậy lần nữa, thì thấy mình đang nằm ở bệnh viện, Lục Tư Tề mặt lo lắng nhìn tôi và nói rằng tôi đã bị té xỉu ngay khi bước vào nhà, bác sĩ cũng bảo tôi mắc chứng bệnh lo sợ trước hôn nhân rất nghiêm trọng, cũng có thể sinh ra ảo giác và tưởng tượng đáng sợ, nên yêu cầu nhập viện điều trị.
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh ta, có quỷ mới tin anh ta đó, rõ ràng là anh ta dùng mùi thơm lạ kia làm tôi ngất đi. Một bên tôi giả vờ vâng lời, lại thừa dịp lúc đi vệ sinh, kéo áo mình ra nhìn qua bả vai, cái mặt quỷ xanh dị đó vẫn còn trên bả vai tôi, đều đó chứng mình rằng người đàn ông mặc đồ đen thật sự tồn tại.
Tôi vội lấy điện thoại di động ra, hạ giọng gọi cho bà ngoại, hỏi bà xem có việc lấy cơ thể còn trinh trả nợ cho chồng không.
Bà ngoại là mang âm, người có thể xem hương và hỏi mọi chuyện, nghe tôi vừa hỏi bà liền vội vàng hỏi tôi có phải gặp phải việc lạ, còn hỏi tôi và Lục Tư Tề có động phòng trước khi kết hôn không.
Tôi sợ bà lo lắng, nên tôi nói tôi giúp một người bạn để hỏi, nhưng giọng bà lại chùng xuống và yêu cầu tôi trở về gấp, để bà giúp tôi kiểm tra xem Lục Tư Tề đã chết chưa.