Hàn Tử Duệ kéo em trai tới sân thể dục trường học không một bóng người, khi thấy đã hoàn toàn không nhìn tới thầy trò trong trường và bạn trai đứng trước cửa trường học mới thả em trai ra. Nhưng không nghĩ tới em trai mở miệng nói câu mà cô không muốn nhất không thích nghe nhất.
“Tiểu Dạ, vì sao em cứ mãi bảo chị chia tay với Hâm Lỗi? Chị đã nói rất nhiều lần với em rồi, chị tuyết đối sẽ không chia tay với Hâm Lỗi.” Hàn Tử Thần vô cùng bất đắc dĩ thở dài nói. Mấy ngày nay em trai không nói những lời này nữa, cô còn tưởng rằng em trai đã đồng ý chuyện cô kết giao với Hâm Lỗi, ai ngờ từ đầu tới cuối em trai chưa từng buông tha suy nghĩ này.
“Chị, ảnh chụp lúc nãy cũng không phải là giả, chị hãy tin em những tấm ảnh đó đều là thật. Tề Hâm Lỗi chính là một kẻ siêu biến thái, chị tiếp tục giao du qua lại với hắn chỉ có đau khổ, tuyệt đối không có hạnh phúc.” Hàn Tử Dạ có chút kích động la lên. Vì sao chuyện không tiến hành thuận lợi như cậu tưởng tượng, chị thích yêu sâu sắc tên ác ma này hơn cả cậu nghĩ, như thế mới có thể khiến cô hồ đồ mất trí như vậy. Nhìn thấy đống ảnh chụp này thế mà vẫn chưa tỉnh lại, nhất định tin những tấm ảnh chụp của ác ma kia là giả.
“Tiểu Dạ, em đừng nói nữa, bất kể em nói gì đi chăng nữa chị cũng sẽ không nghe, không chia tay với Hâm Lỗi.”
Vẻ mặt Hàn Tử Thần và giọng điệu đều vô cùng kiên quyết, Hàn Tử Dạ chưa bao giờ thấy cô quyết tâm như vậy, cau mày gọi: “Chị!”
“Tiểu Dạ, thật ra có chuyện chị vẫn luôn gạt em nhưng bây giờ cần phải nói cho em biết, chị… Chị đã là người của Hâm Lỗi. Chị chẳng những muốn cùng kết giao với anh ấy mà chị còn muốn sau này sẽ kết hôn với anh ấy. Cho nên mong em đừng khuyên chị chia tay với anh ấy, cũng không cần nói trước mặt anh ấy những tấm ảnh chụp kia là thật, ảnh hưởng tới tình cảm của bọn chị.” Hàn Tử Thần có chút do dự, cuối cùng vẫn quyết định nói cho em trai biết bí mật của mình.
Cô vốn không muốn nói chuyện này với em trai, cho dù là em trai cô cũng ngại mở miệng, nhưng cô sợ nếu không nói cho em trai biết thì em trai lại cứ mãi khuyên cô chia tay với bạn trai, cứ vin vào chuyện ảnh chụp không tha, chọc giận bạn trai khiến bạn trai chán ghét mình, đánh em trai.
“Chị, chị nói cái gì! Chị đã là người của hắn ta rồi? Làm sao chị có thể cùng hắn….” Hàn Tử Dạ sợ ngây người, lập tức nắm lấy vai ngọc mảnh khảnh gầy yếu của chị, không khống chế được quát to.
Cậu thật sự không thể tin chị thế mà đã lên giường cùng tên ác ma, mặc dù ác ma là người đầu tiên chị kết giao, nhưng từ trước tới giờ chị rất bảo thủ, có quan niệm trinh tiết rất mạnh mẽ. Cậu cho rằng chị tuyệt đối sẽ không phát sinh chuyện tình dục trước hôn nhân với tên ác ma này, không nghĩ tới…
“Chị cũng không muốn cùng anh ấy…. Nhưng anh ấy luôn muốn chị, chị không nhịn được lời thỉnh cầu của anh ấy… Nhưng em yên tâm, anh ấy đồng ý sẽ chịu trách nhiệm với chị, chờ sau khi bọn chị tốt nghiệp đại học sẽ lập tức cưới chị.” Hàn Tử Thần thẹn thùng quay mặt đi không dám nhìn em trai, hai gò má đỏ tươi như ráng chiều. Bộ dạng cầu xin cô của bạn trai thật sự rất đáng thương khiến cô không cách nào từ chối. Cô nghĩ dù sao bạn trai cũng cam đoan sau này nhất định sẽ cưới cô, sớm muộn gì cô cũng giao bản thân mình cho anh ấy nên đồng ý với anh.
Hàn Tử Dạ không biết nên nói cái gì cho phải, chỉ có thể vô cùng đau lòng nhìn chằm chằm vào chị mình. Nhất định là chị thất thân vào đêm hôm đó, đến nay cậu vẫn còn nhớ rất rõ, vào một đêm hơn nửa tháng trước chị về nhà rất muộn, vừa vào nhà liền cao hứng nói với cậu ác ma nói về sau muốn cưới cô làm vợ, khiến cậu hoảng sợ càng quyết tâm suy nghĩ cách kéo chị ra khỏi ma chưởng của tên ác ma.
Bây giờ nên làm như thế nào cho phải, chị cũng đã là người của tên ác ma, cậu không thể tiếp tục bảo chị chia tay tên ác ma, chỉ có thể để tên ác ma tiếp tục giao du với chị, sau khi tốt nghiệp đại học thì gả cho tên ác ma. Nhưng nếu sau này ác ma đối xử không tốt với chị, đánh chị thì làm thế nào bây giờ?
Cậu chỉ có thể cầu nguyện ác ma vĩnh viễn sẽ thích, yêu thương chị giống như bây giờ, tuyệt đối sẽ không làm tổn thương chị. Ngộ nhỡ ác ma làm chị đau lòng thì cậu sẽ liều mạng với tên ác ma.
Haizzz! Sớm biết chị đã là người của ác ma cậu sẽ không mạo hiểm làm đống ảnh chụp kia dán vào trường rồi. Lần này phải cầu nguyện cả đời này ác ma đừng điều tra ra chuyện ảnh chụp là do cậu làm. Nếu như ác ma điều tra ra không chỉ không tha cho cậu, mà dám chắc có thể giận chó đánh mèo với chị gái, chia tay với chị gái, như vậy thì cậu đã làm hại chị, cả đời cậu sẽ không thể tha thứ cho bản thân.
Hàn Tử Dạ còn bảo thủ hơn cả Hàn Tử Thần, cho rằng chuyện trinh tiết của phụ nữ vô cùng quan trọng, cho ai thì nhất định phải kết hôn sống cả đời với đối phương, cho dù đối phương là kẻ hư không thể hư hơn như ác ma. Cậu nghĩ như vậy chắc có lẽ có liên quan tới bí mật thân thể của cậu.
“Tiểu Dạ, đừng dùng vẻ mặt này nhìn chị biết em thật sự quan tâm chị, sợ chị bị tổn thương, càng sợ chị không hạnh phúc, nhưng xin em yên tâm, Hâm Lỗi là một người đàn ông hiếm gặp. Chị có thể gặp được anh ấy, kết giao với anh ấy, giao bản thân mình cho anh ấy, sau này còn kết hôn với anh là may mắn của chị, về sau chị nhất định sẽ vô cùng hạnh phúc.” Hàn Tử Thần mỉm cười nói với em trai, hoàn toàn tin tưởng vào bạn trai, hoàn toàn không biết cô quá ngây thơ rồi, bạn trai vĩnh viễn sẽ không kết hôn với cô. Bạn trai nói với cô sẽ chịu trách nhiệm với cô, sau khi tốt nghiệp đại học liền cưới cô ngay lập tức cũng chỉ là thủ đoạn muốn lừa cô lên giường mà thôi.
Hàn Tử Dạ nhẹ nhàng gật đầu, bây giờ cậu chỉ có thể hi vọng sau này chị nhất định vô cùng hạnh phúc, nhưng vĩnh viễn cậu sẽ không thích tên ác ma này, cho dù sau này ác ma kết hôn với chị trở thành anh rể của cậu, cậu cũng mãi chán ghét oán hận tên ác ma này.
Ác ma này còn hư hỏng, vô liêm sỉ hơn cả trong tưởng tượng của cuậ, nghĩ tới ác ma này thế nhưng chiếm người chị báu vật thánh thiện nhất, cậu liền hận đến nghiến răng nghiến lợi, rất muốn giết chết tên ác ma này, nhưng vì chị cậu không thể….
Hàn Tử Thần cười duyên với em trai, thấy bộ dạng của em trai chắc là đã nghĩ thông suốt, nguyện ý chúc phúc cô và Hâm Lỗi tình cảm mặn nồng lưu luyến, thật sự quá tốt rồi!
Hàn Tử Thần hoàn toàn không biết trong lòng em trai rất đau khổ, càng không biết rất nhanh cô càng đau khổ hơn cả em trai…