Đối mặt với vấn đề của phóng viên, Hạ Úc Huân mê mang lắc đầu, sau đó có chút xấu hổ đáp: "Cái này... Tôi cũng không rõ lắm!"
Vấn đề của các phóng viên... Quả nhiên đều cực kỳ hiếm thấy a...
Nhớ lại vừa rồi đột nhiên nghe được phóng viên đọc ra tất cả Weibo của Lãnh Tư Thần, Hạ Úc Huân cảm giác cả người cũng không khỏe!
Weibo của người này, thật sự... Quá buồn nôn... Về sau anh còn dự định muốn cô cũng buồn nôn theo...
"Xem ra chỉ có để cho Lãnh tổng giải đáp vấn đề này cho chúng ta rồi." Phóng viên cười nói.
Lãnh Tư Thần kéo tay Hạ Úc Huân, đặt ở trên một nụ hôn, sau đó mới chậm rãi hồi đáp: "Lúc ấy tôi viết những lời này, chính là thời điểm khó khăn nhất đối với phu nhân tôi, cô ấy mới vừa tiếp nhận chức vụ Thiên Lâm không lâu, nội bộ công ty lại xuất hiện không ít vấn đề, tôi mỗi ngày chỉ có thể trơ mắt nhìn cô ấy mỏi mệt, vất vả làm việc như thế, lại cái gì cũng làm không được.
Tôi cố gắng được cho tới vị trí hôm nay, chỉ hi vọng một ngày kia có thể cho cô ấy toàn bộ mọi thứ tốt nhất, nhưng, cô ấy quá quật cường, tôi muốn cho cô ấy, tôi muốn giúp đỡ cô ấy, toàn bộ cô ấy đều không muốn tiếp thu. Lúc ấy, tôi có chút nản lòng thoái chí, thậm chí cảm thấy bản thân làm mọi thứ đều không có gì ý nghĩa, cho nên... Có cảm xúc mà đăng câu nói kia."
Vừa dứt lời, hiện trường vang lên tiếng vỗ tay cảm động.
Đây là lần đầu tiên tại tình huống công khai Lãnh Tư Thần nói nhiều như vậy!
Hạ Úc Huân nhìn người đàn ông bên cạnh, sắc mặt có chút sợ sệt.
Những lời này, anh chưa từng nói qua với cô....
"Thừa dịp có thời gian, có thể nói lịch sử tình yêu của ngài và Nam Cung tiểu thư chứ?"
Chúng phóng viên kích động không thôi hỏi.
"Có thể. Các vị muốn biết cái gì?" Hôm nay Lãnh Tư Thần xem ra tâm tình tương đối tốt, tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn(*), không khí vô cùng hòa hợp.
(*): Hễ biết thì sẽ nói, hễ nói thì sẽ nói hết.
"Vừa rồi vẫn là Lãnh tổng trả lời, lần này chúng tôi hỏi Nam Cung tiểu thư có thể chứ?" Phóng viên yếu ớt trưng cầu sự đồng ý của cuồng ma hộ thê trước mắt.
Lãnh Tư Thần nhìn về phía Hạ Úc Huân, hỏi cô một câu có thể hay không, chờ cô gật đầu mới trả lời phóng viên: "Có thể."
Hạ Úc Huân hít sâu một hơi, tập trung lực chú ý ứng đối vấn đề tiếp theo của các phóng viên, kết quả, cô phát hiện tất cả các vấn đề phóng viên hỏi mình trên cơ bản đều bị Lãnh Tư Thần đoán trúng, ví dụ như quen biết như thế nào, ai theo đuổi ai trước, cho nên cô trả lời vẫn rất trot lọt.
Mới vừa thở phào một hơi, đột nhiên có phóng viên hỏi: "Nam Cung tiểu thư như thế nào theo đuổi được Lãnh tổng, có thể truyền thụ chút bí quyết chứ?"
Hạ Úc Huân nhất thời có chút không nói gì, bí quyết? Cô thất bại hết lần này đến lần khác làm gì có bí quyết gì hay mà truyền thụ a!
Cực kỳ hiển nhiên vấn đề này ngay cả Lãnh Tư Thần đều không có biện pháp thay cô trả lời, Hạ Úc Huân đành phải kiên trì hồi đáp: "Khụ, địch tiến vào ta lui, địch đóng quân ta hỗn loạn, địch mỏi mệt ta đánh, địch lui ta đuổi..."
Lãnh Tư Thần đỡ trán bật cười, nha đầu kia, cho là đánh du kích a?
Hiện trường phóng viên cũng một trận cười vang.
"Tính cách A Thần kỳ thật thuộc loại ngoài lạnh trong nóng, chỉ là nhìn có vẻ cao lãnh, nhưng cũng sẽ mềm lòng."
Các phóng viên ở mặt ngoài đáp lời, kỳ thật trong lòng tất cả đều ha ha. Ngoài lạnh trong nóng... Đó là đối với cô thôi, đối với những người khác tuyệt đối là ngoài lạnh trong còn lạnh hơn thì có?
...
Buổi họp báo thành công mỹ mãn, sau khi kết thúc, Lãnh Tư Thần lại bổ sung một câu: "Sau cùng, muốn nói cho mọi người biết một sự việc."
Tất cả phóng viên đã chuẩn bị rời khỏi nghe vậy đều dừng bước, nghe Lãnh Tư Thần nói tiếp, Hạ Úc Huân cũng có chút hồ nghi nhìn anh.