Ánh mắt Lương Diễn Chiếu càng thêm sâu hơn, Quý Đình Đình lúc này đang mặc váy vải voan, tóc dài rối tung, môi đỏ. Theo cô cắn môi, cả người toả ra vẻ gợi cảm không thể nói nên lời.
Anh khẽ thở dài, không còn có tâm trạng ăn cơm, hôn thẳng vào đôi môi đỏ mọng trước mặt anh.
Trong miệng Lương Diễn Chiếu, ngoài hương vị mặn của sashimi, còn có một chút hương vị mù tạt, trong khi Quý Đình Đình còn đầy hương vị kem xoài bưởi.
Khác với bạn trai cũ Trần Dương dịu dàng nhã nhặn, nụ hôn của Lương Diễn Chiếu vô cùng bá đạo còn có tính xâm lược.
Lưỡi anh thọc vào, thăm dò khắp cái miệng nhỏ của cô giống như nhà vua đang tuần tra lãnh địa của mình.
Đồng thời, anh không ngừng di chuyển ra vào, lại làm Quý Đình Đình nhớ đến cảm giác anh đâm vào lỗ nhỏ của cô cách đây không lâu.
"Ư ~" Trong lúc nhất thời, cô nhịn không được thấp giọng rên rỉ.
Trong miệng hôn môi, ngón tay Lương Diễn Chiếu cũng linh hoạt sờ soạng vào trong đáy váy vuốt ve quần lót của cô.
A ~ Nơi anh vừa đích thân rửa sạch lau khô, giờ phút này thế nhưng lại ướt.
"Ngoan, ngồi lại phía sau một chút, mở rộng chân ra cho anh nhìn." Lương Diễn Chiếu nhẹ giọng nói.
Quý Đình Đình căn bản không có sức phản kháng, cô nghe lời mà thoáng lui ra phía sau một chút, sau đó nhấc váy lên mở rộng hai chân ra.
"Nhìn này " Lương Diễn Chiếu nhẹ nhàng chọc chỗ tối màu của quần lót, cười nói: "Lỗ nhỏ em lại chảy nước."
Quý Đình Đình thẹn thùng, chỉ nhìn thoáng qua, đã cuống quít quay đầu đi chỗ khác.
Lương Diễn Chiếu hơi nâng chân cô lên, chậm rãi cởi quần lót cô ra.
Trong nháy mắt, lỗ nhỏ cô không hề che lấp nở rộ trước mắt anh.
Hai cánh hoa nôi béo mập xinh đẹp bao xuống hoa huyệt lấp lánh toả sáng, lén lút chảy ra dâm dịch.
Nhưng điều khiến Lương Diễn Chiếu cảm thấy kinh ngạc nhất chính là nơi rõ ràng một giờ trước còn sưng đỏ mà lúc này đã khôi phục như lúc ban đầu.
"Tiểu Đình Đình" Thanh âm anh bởi vì kinh ngạc vui sướng mà hơi rung rung: "Em đúng thật là trời sinh danh khí. Tốc độ phục hồi của em nhanh hơn phụ nữa bình thường gấp 2 3 lần."
Ánh mắt của anh quá mức đáng sợ, quá mức nóng rực, quả thật giống như muốn ăn tươi nuốt sống cô. Quý Đình Đình rất lo lắng, lỗ nhỏ phía dưới co rút lại phun ra một vũng dâm dịch đầy mê hoặc.
"Bác sĩ Lương" Giọng điệu của cô thấp đến mức gần như muốn bật khóc, ánh mắt ngập nước nhìn anh, điềm đạm đáng yêu hỏi: "Anh đã xem xong chưa? Có thể nhanh một chút được? Em sợ sẽ có người tiến vào."
Nhanh một chút? Lương Diễn Chiếu nhướng mày, cảm thấy mình cần thiết phải dạy cho cô một khóa học.
Anh tiện tay lấy một viên đá từ đĩa sashimi, nhẹ nhàng đụng vào dòng nước đang chảy không ngừng trong lỗ nhỏ của Quý Đình Đình...
"A ~" Quý Đình Đình bất chợt bị đá lạnh làm cho co rụt lại, theo tiềm thức muốn trốn ra đằng sau. Nhưng mà Lương Diễn Chiếu lại bắt được cổ chân cô, ấn cô trở về chỗ cũ.
"Tiểu Đình Đình" Anh dịu dàng nói: "Em có biết đàn ông không thể chịu được nhất khi phụ nữ nói gì không?"
"Ư ~ Cái... Cái gì?" Nơi huyệt nhỏ vừa lạnh vừa nóng, Quý Đình Đình khó chịu đến hàm răng đều ở run lẩy bẩy.
Động tác trên tay Lương Diễn Chiếu càng thêm mạnh mẽ không chút lưu tình nhét thẳng viên đá đang chậm rãi hòa tan vào trong huyệt nhỏ âmd áp của Quý Đình Đình, khẽ cười nói: "Đó chính là -- nhanh một chút."
Nói xong, ngón tay anh ngay lập tức tiến vào, đẩy viên đá ấn vào chỗ điểm G nhạy cảm nhất của G điểm, từng chút từng chút một chậm rãi nghiền nát.
"A ~ bác sĩ Lương ~ đừng mà~ a ~"
Chỗ nhạy cảm bị chơi như vậy, hai tay Quý Đình Đình chống ở phía sau, khó nhịn mà kêu rên.
Giờ phút này, cô đã quên mất cửa ghế lô có thể mở ra bất cứ lúc nào, đã quên bên ngoài tùy lúc. Cô không không khống chế được, theo chuyển động của Lương Diễn Chiếu rên rỉ liên tục.
Lỗ nhỏ cô ấm nóng vô cùng, rất nhanh đã hòa tan viên đá.
Lối vào chật hẹp cực kì ướt át, không phân biệt rõ được đó là dâm thủy hay là nước đá tan ra.
Nhìn thấy Quý Đình Đình run rẩy cao trào một lần, Lương Diễn Chiếu cũng không nhẫn nại được nữa. Anh vỗ vỗ mông trắng nõn của Quý Đình Đình dịu dàng nói: "Ngoan, bò qua đi, anh tranh thủ trước khi người phục vụ đến, nhanh chóng bắn ra một."
Bị anh nhắc nhở, Quý Đình Đình lúc này mới chợt nhớ tới mình đang ở nơi nào. Mặc dù hai chân đã mết hết sức lực vì cao trào nhưng cô vẫn ngoan ngoãn nghe lời xoay người, quỳ xuống trên thảm đưa lưng về phía Lương Diễn Chiếu, để mặc anh quỳ đứng ở phía sau, đỡ eo cô mạnh mẽ chạy nước rút.
Côn thịt cắm xuống đi vào trong, Lương Diễn Chiếu đã sướng đến rên nhẹ một tiếng.
"Bác sĩ Lương" Quý Đình Đình cắn môi, run giọng nói: "Đừng nói nữa..."
"Sao có thể không nói được?"
Lương Diễn Chiếu khẽ cười, siết chặt eo cô vừa đâm sâu thanh thịt vào chỗ sâu nhất bên trong, vừa đưa tay ra phía trước sờ soạng cặp vú tròn trịa của cô: "Em có biết không? Bác sĩ tâm lý giỏi nhất là khích lệ bệnh nhân. Ngoan, đừng cắn môi, rên ra ngoài~"
"A ~ bác sĩ Lương ~ ha ~ nhanh chút nữa, sắp có người đến rồi!"
Quý Đình Đình run run nói chưa xong, Lương Diễn Chiếu lại bỗng dưng thả chậm tốc độ, đâm mạnh một phát lại từ từ rút ra.
"Tiểu Đình Đình, bác sĩ Lương vừa mới nói, vậy mà nhanh như vậy em đã quên hửm? Anh nói, đàn ông không thể chịu được nhất khi phụ nữ nói nhanh một chút."
Lương Diễn Chiếu nói, bàn tay to bất ngờ vỗ mạnh vào mông trắng nõn của cô: "Đây là hình phạt em không nhớ."
"A!" Quý Đình Đình lại thét chói.
Mông bị đánh, điều này từ nhỏ đến lớn cô chưa bao giờ trải qua.
Cô lập tức cảm thấy có chút bị sỉ nhục, nhưng cùng lúc đó, lại có một dòng khoái cảm kì dị tự chỗ hai người kết hợp lan tràn ra, ngay lập tức lỗ nhỏ cô co lại càng chặt hơn.
Lương Diễn Chiếu không đề phòng cô đột nhiên sẽ dùng sức. Vốn dĩ đang ở bên trong hưng phấn đã nhanh chóng bị cô siết chặt đến phun ra một dòng nóng bỏng, cứ như vậy ở trong cơn khoái cảm cực hạn mất hồn bắn tinh.
Chỉ có một lúc như vậy, sao có thể thỏa mãn được bác sĩ Lương?
Côn thịt vừa mới bắn tinh, Lương Diễn Chiếu nhìn khuôn mặt ửng hồng mê loạn của cô, đã cảm giác được thanh thịt lại hơi ngo ngoe rục rịch.
Vốn đang muốn thao tiếp, nhưng mà nghĩ đến đúng là có chút không an toàn. Nhỡ may người đi vào là phục vụ nam, vậy chẳng phải Tiểu Đình Đình sẽ bị nhìn thấy sao?
Vì thế vội vàng mặc quần, lại giúp Quý Đình Đình lau sạch sẽ giữa hai chân, giúp cô mặc quần lót vào.
Quả nhiên, vừa mới sửa sang lại xong, đã có người ở bên ngoài gõ cửa.
"Tiên sinh, món tráng miệng của ngài." Người phục vụ kính cẩn nói.
Là kem anh gọi cho Quý Đình Đình, Lương Diễn Chiếu đang muốn gọi người phục vụ tiến vào nhưng, bỗng nhiên nhìn thấy sắc mặt Quý Đình Đình ửng hồng, sợi tóc hơi loạn, son môi cũng bị lòe, cả người vừa thấy đã biết ngay vừa mới bị đàn ông yêu thương, trong nháy mắt lại thay đổi chủ ý, phân phó nói: "Trước cứ đặt ở bên ngoài đi, chờ lát nữa tôi tự mình lấy."
"Được rồi, tiên sinh."
Mãi cho đến khi nghe thấy tiếng bước chân của người phục vụ đã đi xa, Lương Diễn Chiếu lúc này mới đứng lên kéo cửa ra, để hương vị dâm khí thoát ra bên ngoài, đồng thời, mang ly kem kia vào trong.