"Cái gì? Sinh viên năm nhất ở đại học Z phải ở phòng sáu người à? Còn phải xài phòng tắm công cộng nữa? ? ?"
Trước thời gian thông báo khai giảng còn hơn hai tuần, Diệp Hiểu Tư vẫn nửa chết nửa sống ở lì ở trong nhà, có điều bởi vì Nghiêm Thiều Nguyệt đã trở về, cho nên cũng cô cũng không tiếp tục nhịn ăn nữa.
Nhưng mà, trong khoảng thời gian này Diệp Hiểu Tư vẫn rất thờ ơ nhưng ngay lúc này cô lại muốn phát điên.
Sinh viên năm nhất ở đại học Z phải ở phòng sáu người, phải dùng phòng tắm công cộng, nói đùa gì vậy? !
Diệp Hiểu Tư cúp điện thoại, gãi gãi tóc mái ngắn nay đã dài tới chóp mũi, bực bội đi tới đi lui ở phòng khách.
Ba mẹ cô đã ly hôn từ lúc cô đang học năm nhất sơ trung, sau khi lại nhanh chóng kết hôn với đối tượng ngoại tình, nhiều năm như vậy , Diệp Hiểu Tư vẫn luôn ở một mình.
Kêu cô đi chen chúc trong một cái phòng nhỏ với năm người khác à?
Nói đùa gì vậy!
Diệp Hiểu Tư ở phòng khách xoay quanh xoay vòng hết mấy phút đồng hồ, rồi lấy điện thoại ra, sau khi ngập ngừng vài giây thì liền bấm một dãy số...
"A lô, là Hiểu Tư à..."
Lúc này Diệp Định vốn đang họp ở trong công ty, điện thoại cũng để ở chỗ thư ký, ông dặn thư ký nếu có ai gọi tới thì nói là ông đang họp.
Chỉ là khi nhìn thấy tên người gọi, thư ký mạnh bạo gõ cửa phòng họp đưa điện thoại cho Diệp Định.
Toàn bộ công ty ai cũng biết quan hệ của Diệp tổng với cô con gái rất kém, nên Diệp tổng trăm phương ngàn kế muốn cùng con gái khôi phục quan hệ cha- con bình thường, lúc này Diệp Hiểu Tư gọi điện thoại lại đây, nàng cũng không dám không đưa cho Diệp tổng.
"A lô? Hiểu Tư tìm ba có chuyện gì không?" Diệp Định cố gắng để giọng nói của mình nhu hòa lại, giống như người cha.
"Con không muốn ở phòng sáu người."
Diệp Hiểu Tư sau khi nghe giọng nói vô cùng hòa ái của Diệp Định thì chỉ có thể thở dài, nhưng cô chỉ lạnh lùng nói.
Ba mẹ ly hôn, cô chưa bao giờ oán hận hai người, có thể là từ nhỏ đến lớn... trước khi ly hôn, bọn họ không có bận rộn làm việc, thì đều là ở ở chung với tình nhân, vốn đã không có bao nhiêu thời gian ở cùng với cô con gái Diệp Hiểu Tư, sau khi ly hôn thì họ lập gia đình riêng, thậm chí càng ít để ý đến cô hơn nữa.
Mà Diệp Hiểu Tư, nhiều năm cô vẫn luôn sống một mình như vậy, quan hệ với cha mẹ thì rất kém, thật sự... Không có cách nào làm cho cô có thể nhiệt tình mà đối mặt với cha mẹ.
Không có oán hận, chỉ là, bất tri bất giác, đã thành thói quen không có sinh sống cùng cha mẹ.
Diệp Hiểu Tư cầm điện thoại, trong đầu lại mãnh liệt nổi lên những lời này.
"Được được được, ba lập tức cho người an bài." Diệp Định nghe giọng nói lạnh lùng của con gái thì trong lòng ông có hơi mất mát, nhưng khi nghĩ lại thì lại cảm thấy vui mừng.
Chậc chậc, Tiêu Nhàn Ninh, không phải bà rất lợi hại sao? Con gái có chuyện thì đầu tiên đều nghĩ đến tìm tôi.
Diệp Hiểu Tư đã quen với giọng nói như vậy của Diệp Định, cô chỉ liếc mắt một cái rồi lạnh lùng nói,"Cứ như vậy đi, con không quấy rầy ba làm việc."
"Con không có quấy rầy gì hết." Nghe ra ý tứ muốn cúp điện thoại của Diệp Hiểu Tư, Diệp Định nhanh chóng mở miệng nói, "Hiểu Tư à, khi nào con đến trường, ba chở con đi."
"Không cần." Tay phải vẫn cầm điện thoại như cũ, tay trái thì đút vào túi lắc lư đi vào phòng rồi ngã xuống giường, Diệp Hiểu Tư lặng lẽ ngáp một cái rồi nói, "Ba tiếp tục họp đi."
Ah... Sao Hiểu Tư biết ông đang họp?
Diệp Định có hơi thắc mắc suy nghĩ, lúc ông muốn hỏi thời gian thì trong điện thoại truyền đến âm thanh tích tích.
Diệp Hiểu Tư mặc áo sơ mi quần bò nằm ở trên giường, ngay cả giày cũng chưa cởi, cô cầm điện thoại và ngủ thiếp đi.
Lúc tỉnh dậy, bầu trời ở ngoài cửa sổ đã đen kịt, Diệp Hiểu Tư sờ sờ bụng, liếc nhìn tấm ảnh mình với Nghiêm Thiều Nguyệt chụp chung, rồi bĩu môi.
Chị họ nói không được nhịn ăn...
Trong đầu nghĩ như vậy, cô thể cũng bắt đầu cử động bước ra khỏi phòng, cô đi vào phòng bếp cầm gói mì ăn liền rồi trở về phòng, mở máy tính ra.
Trong thời gian chờ khởi động máy, Diệp Hiểu Tư rất quen thuộc bóp nát gói mì ăn liền, sau đó lấy gói gia vị ném sang một bên, sau đó trực tiếp ăn mảnh vụn mì khô.
Thực hiện một loạt động tác, Diệp Hiểu Tư xử lí gọn gàng gói mì ăn liền xong, sau đó tiện tay lấy ra chai nước khoáng Wahaha ở dưới bàn.
Aha, chòm sao cự giải, vận khí* hôm nay tạm được.
[*may mắn]
Theo thói quen liếc nhìn Vương Lực Hoàng*cùng với ký hiệu chòm sao ởtrên nhãn chai, Diệp Hiểu Tư mở nắp chai uống mấy ngụm nước, sau đó liền ợ ra một cái.
[*nam ca sĩ bên Đài Loan]
Chuông điện thoại đột nhiên vang lên, lấy điện thoại ở trong túi ra rồi bắt máy, đầu bên kia điện thoại là tiếng của Nghiêm Thiều Nguyệt, "Có ăn cơm chưa?"
"Dạ rồi." Trả lời như đinh đóng cột.
Người đặt câu hỏi bên kia hiển nhiên không tin nhân phẩm của cô, "Thật sao? Ăn cái gì?"
Con ngươi của Diệp Hiểu Tư xoay vòng vòng, sau đó như đinh đóng cột tiếp tục trả lời, "Mì tôm."
"... Được rồi, miễn cưỡng tin tưởng em... Đúng rồi, không được ăn mì tôm, không tốt cho cơ thể."
"Dạ... Biết rồi."
"Ừ, ngoan, vậy em tiếp tục chơi đi."
"Dạ."
Cúp điện thoại, Diệp Hiểu Tư để điện thoại bên cạnh máy tính, trên mặt là nụ cười giảo hoạt.
Cái gọi là mì nước (mì gói ấy), không phải chính là mì ngâm nước sao, vậy ngâm trong chén cũng là ngâm, ngâm trong bụng cũng là ngâm.
Giống như cô vừa rồi, ăn hết một gói mì ăn liền rồi uống nước khoáng, hiển nhiên là nằm ở trong ý thứ hai, đương nhiên cũng là mì tôm. ( ý là ăn mì tôm thì phải bỏ nước vào để mì nở ra thì ăn, còn Hiểu Tư thì ăn trước rồi uống nước vào thì nó cũng nở ra :))) làm vậy để tiết kiệm thời gian)
Chậc chậc, người như cô thật ngoan, cô không có lừa chị họ.
Lý luận của bạn học Diệp Hiểu Tư lúc nào cũng cổ quái, giống như lúc ăn cơm tối, sau khi ăn cơm xong một số người sẽ húp một chút cháo, mà cô thì hoàn toàn không thể chấp nhận.
Tại sao cô không thể chấp nhận một chuyện bình thường như vậy được?
Bạn học Diệp Hiểu Tư nói: Chẳng lẽ không cảm thấy cháo trắng trộn lẫn với cơm rất kỳ quái sao?
Mấy người nói cái gì? Ăn cơm trước rồi lại húp cháo?
Ah, bạn học Diệp Hiểu Tư còn nói : Mấy cái này đi vào trong bụng còn không phải hỗn hợp với nhau sao... Thật đáng sợ...