Cóc, cóc. Có tiếng gõ cửa. Tôi bỏ tay khỏi mông Hà.
-Mời vào.
Bước vào là chị Vy.
-Chị mang cơm trưa tới cho em nè, hôm nay không có lịch quay nên chị nấu mấy món em thích.
Tôi hớn hở gặp được người thương, ra đón chị yêu, chẳng để ý Hà đang đứng ngơ ngác bên bàn làm việc.
– Chị ngồi xuống đây đi, tôi giành xách lấy mấy cái túi xách của chị rồi đẩy vi ngồi lên bộ bàn ghế tiếp khách giữa phòng làm việc.
Hai chúng tôi cười đùa vui vẻ. Chợt nhận ra Hà đang đứng ngẩn ngơ sau lưng. Tôi liền nói với cô thư ký của mình:
-Hà ra ngoài thu xếp tiếp công việc nhé. Việc tăng ca hôm nay tôi sẽ báo lại sau.
Tôi vui vẻ tận hưởng những món yêu thích Vy đã chuẩn bị.
– Hôm nay không phải quay à chị. Vậy mai lịch thế nào.
– Hôm nay được nghỉ nhưng tối phải bay ra nha trang. Chị có cảnh quay ngày mai ở đó.
-mấy ngày vậy?. Em nhớ chị không chịu nổi đâu.
Tôi hỏi
-2 ngày thôi. Clip ngắn.
-1 ngày cũng không chịu nổi.
Tôi vừa nói vừa úp mặt vào ngực nàng hít hà mùi thơm nữ tính.
– rồi về chị đền cho.
Sau giờ ăn trưa tôi tiễn Vy về. Ngồi sắp sếp lại cái kế hoạch trong đầu. Chẳng hiểu tại sao hôm nay tôi có hứng thú làm chuyện ấy thế. Nếu tối Vy đi rồi. Đã vậy hôm nay nhất định phải tăng ca với Hà.
Tôi gọi cô thư ký vào phòng:
-Hôm nay tăng ca như đã nói nhé.
Tôi dặn nàng.
Không hiểu sao mặt mày nàng hậm hực:
-Tôi có thể hỏi xếp 1 câu được không ạ?
-Việc gì thế?
– Mối quan hệ của xếp và người phụ nữ lúc nãy là thế nào?
– Là bạn cùng nhà.
– Bạn cùng nhà có cần phải thân mật như vậy sao?.
Nàng hỏi giọng tra vấn và khuôn mặt bướng bỉnh cau có khiến tôi cảm thấy bực mình.
– Tôi thân mật với ai có đến lượt em tra vấn sao?
– nếu tôi không thể tò mò việc xếp thân mật với ai, vậy tôi có thể tò mò lý do tại sao xếp có quyền thân mật với tôi không?
Câu hỏi của nàng làm tôi chết đứng người. Tôi không nói được gì cả, mọi thứ thật khó xử.
Nàng nói tiếp:
– Tối hôm nay tôi không muốn tăng ca.
Xin hết.
Nàng dứt khoát và bước ra khỏi phòng.
Thật là làm tôi phát cáu. Tôi bực tức ném đống tài liệu xuống sàn.
Vậy là tối hôm đó tôi một mình cô đơn. Sáng hôm sau gặp Hà ở khu pha cà phê của công ty.
Mặt mày nàng vẫn hằm hằm làm tôi tụt cả hứng.
-Pha một cốc cà phê nhiều sữa mang vào phòng cho tôi nhé.
-Vâng.
Hà trả lời lạnh lùng.
5 phút sau nàng mang cà phê tới bàn của tôi.
– sao thế, vẫn giận tôi à.
– giận chuyện gì ạ. Tôi không có lý do gì để giận sếp.
-em ghen sao?
-gì cơ?
Mặt nàng đỏ lên vì bối rối.
-Không
Nàng trả lời dứt khoát và ra khỏi phòng.
Tiếp 1 tuần sau đó nàng tỏ ra rất lạnh lùng, tôi hiểu nàng đang cố thoát ra khỏi mối quan hệ mập mờ với tôi.
Tôi cố gắng ra sức dỗ dành nàng:
– Nước hoa này tôi vừa mua ở Sing về, tôi thấy mùi rất hợp với em, em nhận nhé. Đừng giận tôi nữa được không?
– Tôi đã nói tôi không có gì giận xếp cả.
Nàng vẫn lạnh lùng.
– vậy nhận quà của tôi chứ.
Nàng chần chừ.
– Được, cảm ơn xếp.
Có vẻ như món quà cũng có một chút tác dụng. Nàng thư giản hơn. Thái độ nhẹ nhành hơn làm mọi thứ cũng bớt căng thẳng.
Tôi lại gọi Hà mang cà phê tới. Tôi kéo tay nàng lại sát vào gần tôi hơn. Đặt bàng ngồi vào lòng tôi trên ghế. Nhìn ngắm khuôn mặt xinh đẹp, bướng bỉnh của nàng, đặt nụ hôn lên môi nàng. Nàng nhắm mắt lại hai chúng tôi tận hưởng nụ hôn ngọt ngào.
– Cách. Tiếng rơi vỡ một thứ gì đó.
Vy đang đứng trân trân ở cửa. Nàng vừa làm rơi hộp thức ăn trưa trên tay. Mắt nàng trân trân nhìn về phía hai chúng tôi. Tôi và Hà cũng ngẩn người ra vì bất ngờ. Vy rưng rưng đôi mắt xúc động chạy vội ra khỏi văn phòng. Tôi có thể làm gì bây giờ. Tôi vẫn ngồi đó. Tôi có thể gặp Vy sau nhưng có vẻ bây giờ tôi cần cho Hà một lời giải thích.