Câu chuyện giữa Thẩm Thính Trúc và Lâm Khinh Nhiễm mang đến một bức tranh tương phản giữa hình ảnh bên ngoài và sự thật ẩn giấu bên trong. Thẩm Thính Trúc, Thế tử Trường Hưng Hầu, được người đời ngưỡng mộ vì vẻ ngoài quân tử, thanh tao và tài hoa xuất chúng. Tuy nhiên, đằng sau bức màn này, chỉ có Lâm Khinh Nhiễm, biểu muội nương nhờ ở Hầu phủ, biết rõ sự thật về con người hắn.
Thẩm Thính Trúc không phải là người yếu đuối và bệnh tật như mọi người vẫn tưởng. Ngược lại, hắn là một người mạnh mẽ, thậm chí có thể giết người bằng đôi tay của mình. Việc hắn giả vờ không đi lại được chỉ là một lớp vỏ bọc, và Lâm Khinh Nhiễm đã chứng kiến sự tàn nhẫn của hắn khi bị hắn giam cầm suốt mấy tháng.
Trong một đêm, Thẩm Thính Trúc phá cửa phòng của Lâm Khinh Nhiễm, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng đầy nguy hiểm, hỏi nàng vì sao cứ mãi trốn tránh hắn. Nàng run rẩy cầu xin hắn buông tha, hứa rằng sẽ không nói ra ngoài sự thật về hắn. Tuy nhiên, Thẩm Thính Trúc chỉ đáp lại bằng sự uy hiếp, rằng hắn có thể hạ độc để nàng câm hoặc chặt tay để nàng không thể viết ra bí mật của hắn. Dù nói những lời tàn nhẫn, hắn lại thể hiện sự lưu luyến và dịu dàng, cho thấy một mối tình độc chiếm và quái đản.
Mặc dù dọa nạt Lâm Khinh Nhiễm đến khóc, Thẩm Thính Trúc vẫn không nỡ làm hại nàng, và thậm chí thấy thú vị trong việc này. Tùy tùng của hắn cảm thấy khó hiểu và lo lắng rằng Lâm Khinh Nhiễm có thể đi báo quan bất cứ lúc nào. Nhưng Thẩm Thính Trúc dường như không quá lo lắng, vì với hắn, trò chơi giữa họ vẫn là một thú vui không thể bỏ qua.
Cuối cùng, khi không còn muốn dọa nạt nàng nữa, Thẩm Thính Trúc chuyển sang một phương pháp khác, dụ ngọt và hứa hẹn cho nàng bắt nạt lại hắn, với lời nói đầy ngọt ngào và quyến rũ: "Ta cho Nhiễm Nhiễm bắt nạt lại ta, nàng muốn bắt nạt thế nào cũng được cả." Điều này cho thấy một mối quan hệ phức tạp, nơi tình cảm và sự khống chế đan xen, tạo ra một câu chuyện đầy hấp dẫn và ly kỳ.