Cả chiều hôm đó, Chấn Phong và Thanh Ngân vừa ngồi làm việc, vừa mua gì về ăn, vừa làm tình và chỉ rời khỏi phòng lúc 19 giờ tối.
Lúc xuống cô bé tiếp tân nhìn hai người rất ngạc nhiên, vì đây là lần đầu tiên ở lâu như vậy. Ra tới cửa, anh chàng xe ôm vẫn ở đó và có vẻ không để ý đến hai người, thực sự thì lúc nãy chắc anh ta chỉ thấy hai thân hình trần trụi thôi, chứ làm sao mà thấy được rõ mặt để mà nhớ.
Anh lại có lại được em dâu rồi, mà lại là em dâu phiên bản dâm hơn nữa chứ.
Chuỗi ngày đi Ngọc Bích có lẽ chính là chuỗi ngày hạnh phúc và liều lĩnh nhất trong cuộc sống tình dục của cả Phong lẫn em dâu. Em dâu sau chuyến đi chơi Ngọc Bích và sau lần gặp xin lỗi nàng ở khách sạn, nàng đã thoáng với anh hơn rất nhiều.
Khởi đầu bằng việc Phong thú nhận có chụp hình em dâu, sau đó bắt đầu cho nàng xem hình sex nghệ thuật, rồi sau đó là khen ngực nàng đẹp… dần dần nàng cởi mở hơn và bắt đầu cho anh chụp hình. Ban đầu chỉ là chụp ngực là chủ yếu, rồi chụp lúc lâm trận. Em dâu và con gái nói chung có điểm yếu là khi đã lên đỉnh rồi thì ít quan tâm đến những thứ khác, nên đã dụ được chụp hình rồi thì lúc lên đỉnh càng tha hồ chụp.
Mới đầu Phong còn đặt camera quay lén Thanh Ngân để về nhà xem dần, sau đó anh thử đặt đại cái máy chụp hình mở, đặt chế độ quay lúc làm tình với nàng cũng chẳng thấy nàng nói gì, lần sau đánh liều luôn, cầm thẳng máy quay quay luôn, mặc kệ, lỡ nàng không thích thì tắt, nhưng Ngân cũng không nói gì, chỉ chăm chú xem phim với anh và làm tình. Ôi, giới hạn cuối cùng đã đạt được, chỉ sau hơn một tháng từ ngày ngỏ lời xin em dâu chụp hình.
Từ thời điểm đó, cứ lần nào Phong gặp Thanh Ngân là cũng có một đống hình và một, hai clip. Cứ làm tình với nàng xong, về nhà lâu lâu buồn lấy clip ra xem lại nghiền, lại muốn gặp nàng, ôi cứ cái vòng luẩn quẩn, thậm chí điều đó làm anh nghiền đến nỗi mà cảm xúc với Bảo Khuyên giảm rất nhiều, mặc dù vẫn làm tình đều đặn với cô bé, thậm chí, trong những lúc gần nhau Khuyên hay hỏi bâng quơ: “Anh có người khác hả, hay sao mà thờ ơ với em vậy?”
Phong phải vội vàng thanh minh thanh nga liền không thể để bé Khuyên nghi ngờ mối tình ngang trái này được nhưng việc gặp em dâu, quay phim, chụp hình vẫn hoàn toàn nằm trong giới hạn của khách sạn, nàng hầu như không đồng ý gặp anh ở ngoài, mặc dù rất muốn lâu lâu chở nàng đi chơi xa đâu đó, nhưng nàng rất sợ gặp người quen. Oái ăm là Chấn Phong thì sao chịu nổi nỗi nhớ em dâu trào dâng, đặc biệt là cuối tuần, không thể nào liên lạc với nàng được do biết cuối tuần nàng phải dành cho gia đình.
Và cũng chính những cái clip và hình đó suýt làm hại Phong.
Cuối tuần rảnh rỗi quá, Bảo Khuyên thì đang ở nhà, Phong gọi cái là qua ngay nhưng lúc này anh muốn yên tĩnh, mấy thằng bạn thì đi đá banh hết, buồn buồn anh lại lấy clip ra xem. Đoạn clip mà hôm đó anh cố gắng quay lại cảnh mình liếm âm hạch em dâu, cái âm hạch huyền thoại như một hột đậu to lòi ra khỏi con bướm của nàng. Lưỡi Phong thì cứ đánh tanh tách, tanh tách, em dâu thì ở trên vừa xem phim vừa rên theo từng cú đánh lưỡi của anh, tới đoạn đó chim cò cứng hết cả lên không thể chịu nổi, muốn có em dâu ở bên ngay lập tức, nhưng giờ này mà gọi nàng chắc chắn là nàng không cho gặp mà chắc cũng không có thời gian ra gặp.
Cuối cùng anh quyết định liều ăn nhiều vậy, liền vội thay đồ, lấy xe, chạy thẳng qua nhà Thanh Ngân. Thôi thì ráng lì, coi như có lý do là qua thăm nàng và thằng Khang, lâu quá rồi không gặp, được nhìn em dâu thôi là cũng thấy hạnh phúc rồi, sau đó về quay tay cũng được vậy.
Đoạn đường từ nhà anh qua nhà nàng dài như cả trăm cây số nhưng cuối cùng nhà em dâu cũng hiện ra xa xa. Tới cổng, định bấm chuông thì nhìn vào, chẳng thấy ai, xe hơi của em trai cũng không thấy, nhưng nhà lại mở cửa, anh thầm nghĩ chắc vợ chồng em dâu đi đâu rồi. Đánh liều bấm chuông, bấm mấy hồi chuông anh mới thấy có người đi ra mở cửa.
Ôi, em dâu của anh có nhà và hình như mới tắm xong, đang mặc cái váy ở nhà quen thuộc, hình như không mặc nịt ngực, chỉ mặc quần lót. Vừa thấy Phong thì Ngân đầy ngạc nhiên, mở cổng kéo anh vào trong hỏi: “Anh đi đâu đó? Sao lại qua giờ này? Em đã dặn là không được rồi mà, may là anh Khang đi công việc, chút nữa mới về, mà sao anh lại qua gấp thế mà không báo cho em biết?
Phong trả lời với điệu bộ trông tội nghiệp: “Anh không muốn làm phiền em cuối tuần đâu, khó xử cho em, nhưng ở nhà một mình buồn quá, lấy phim hai đứa mình ra xem, anh không thể chịu nổi, không biết sao mọi lần cũng ok, mà lần này có gì sai khiến không thể kiềm chế nổi nên phải chạy qua ngay để gặp em, anh xin lỗi, nếu em lo sợ thì anh chạy về vậy. Trên đường đi cũng nghĩ chỉ cần thấy em là anh cũng thỏa mãn rồi.”
Có vẻ Thanh Ngân cũng xiêu lòng, dắt anh vào nhà và nói: “Anh vào đây lẹ đi, chúng ta chỉ còn hơn nửa tiếng nữa.”
Anh mừng húm thì ra chắc em dâu cũng đang hứng tình đây.
Không bỏ lỡ cơ hội Phong vội chạy vào vào nhà, nắm tay em dâu, dắt nàng lên phòng khách ở trên lầu. Ngân chưa hiểu chuyện gì hỏi: “Sao lại lên đây anh, ở dưới cũng được, mình tranh thủ rồi anh về trước khi anh Khang về.”
Phong nói: “Cẩn thận vẫn hơn em, ở trên này dễ qua sát, ai về biết liền.”
Không thể chờ đợi lâu hơn, Phong và em dâu lao vào nhau trên bộ salon ở phòng khách trên lầu, Thanh Ngân thì mặc sẵn bộ váy ngủ nên rất dễ dàng lột ra, anh thì khó khăn hơn do mặc cái quần jean hơi chật, nhưng có hề gì, chỉ trong vòng một phút ba mươi giây, cả hai đã trần như nhộng nhưng môi thì vẫn gắn chặt vào nhau.