Nửa đêm im ắng, trong căn phòng tối lại vang lên một tiếng thở dốc.
Trầm thấp, kéo dài, rất câu hồn người.
Âm thanh phát ra từ sâu trong cơ thể, khi phát ra từ môi mỏng của người đàn ông, giọng nói vốn dĩ trong sáng của thiếu niên cũng bởi vậy mà trở nên trầm thấp, khàn khàn, có từ tính.
Nếu bị phụ nữ nghe thấy, sẽ giống như lông chim lướt qua đầu quả tim, khiến người ta tê dại khó nhịn.
Nhưng mà lúc này, người khó chịu nhất là Lâm Mặc Bạch đang nằm nghiêng trên giường.
Anh mặc áo ngủ kẻ carô xám, quần ngủ và quần lót đều bị kéo xuống, lộ ra lông mu mọc lan tràn từ bụng đi xuống, còn có dương vật sưng đỏ đang gắng gượng, hướng thẳng tắp lên trên như muốn chứng tỏ sức sống và sức mạnh của nó.
Tay phải Lâm Mặc Bạch nắm lấy dương vật, năm ngón tay nhẹ nhàng nắm lại, không ngừng hoạt động lên xuống.
Có lẽ kiểu thủ dâm bằng tay này đã làm được một thời gian rồi, bởi vì phía trên đỉnh dương vật của anh, đầu khấc bành trướng nhô lên phía trên, ướt át dính đầy nước... Tay trái không ngừng lật xem mấy tấm ảnh chụp giống nhau, tưởng tượng bị nước trong hoa huyệt kiều diễm dâm mỹ lây dính.
Anh nghiêng đầu, sợi tóc màu đen che đi vầng trán no đủ và một ít bộ phận ở mí mắt.
Qua khẽ tóc, đôi mắt lóe sáng như ngọc thạch, ánh mắt giống như sắp đoạt lấy con mồi, gắt gao nhìn chằm chằm màn hình di động, nhìn con đường u tối đi vào thật sâu bên trong hoa huyệt.
Muốn đi vào... Anh muốn đi vào.
Dù cho lỗ nhỏ kia không phù hợp với đồ vật thô to của anh, anh vẫn muốn dùng lực chen vào...
Muốn hung hăng va chạm.
Cái ý niệm điên cuồng này như thủy triều không ngừng khuấy động khắp đầu và thân thể Lâm Mặc Bạch.
Động tác trên tay anh càng lúc càng nhanh, tiếng hít thở dần trở nên thô nặng, chỉ có cặp mắt đen vẫn nhìn chằm chú màn hình như cũ.
Không biết qua bao lâu, bụng nhỏ và bắp chân cùng căng chặt, cuối cùng Lâm Mặc Bạch cũng đạt tới đỉnh điểm của dục vọng, chất lỏng trắng ngà mang theo nhiệt độ cơ thể và mùi tanh nhàn nhạt bắn ra.
Anh siết chặt lòng bàn tay ướt dầm dề, nước theo khẽ tay từ từ chảy xuống.
Anh cao trào, chỉ vì ba bức ảnh hoa huyệt, anh thậm chí còn không biết chủ nhân của nó là ai.
Cái nhận thức này làm cơ thể anh vui sướng nhưng lý trí lại khiến anh hung hăng ném điện thoại lên giường.
Là ai! Người con gái này ruốt cuộc là ai!
Các bức ảnh kéo dài suốt một tuần, ban đầu là chân, sau đó tới mông, quần lót, bây giờ thì đến hoa huyệt, người con gái không ngừng khiêu khích anh, thận trọng từ chút từng chút một.
Mà anh, ban đầu chỉ khịt mũi coi thường, bây giờ lại bị sa vào làn da trắng nõn non mịn, cặp mông tròn trịa, dục vọng bị che đậy vừa xấu hổ vừa dụ hoặc, còn có... Dòng nước dâm mỹ kia.
Dục vọng yên lặng trong cơ thể suốt 18 năm giống như núi lửa phun trào, hoàn toàn không chịu khống chế.
Lâm Mặc Bạch đã từng tra số điện thoại gửi ảnh chụp là số điện thoại ảo, sau khi truy cập, tất cả địa chỉ IP anh tra được đều là giả.
Manh mối duy nhất là thời gian mỗi lần ảnh chụp gửi tới, người này chắc là là bạn học nữ trong lớp.
Là ai? Rốt cuộc là ai?
Lâm Mặc Bạch đang trầm tư suy nghĩ, di động đột nhiên truyền tới một trận rung nhẹ, lại là tin nhắn với tần suất quen thuộc.
Lần đầu tiên người con gái này gửi tin nhắn cho anh lúc nửa đêm, không có ảnh chụp chỉ có hàng chữ ngắn ngủi.
【Anh hi vọng em là ai?】
***
"Nhìn cái gì mà nghiêm túc vậy?"
Học sinh lớp 12 một tuần chỉ có duy nhất một tiết thể dục, cũng là tiết học mà Tần Phong tỉnh táo nhất. Cậu tìm Lâm Mặc Bạch dưới bóng cây, phát hiện anh đang nhíu mi, hướng tới một chỗ nghiêm túc nhìn chăm chú.
"Không có gì." Lâm Mặc Bạch thu hồi ánh mắt, muốn đi cũng không kịp.
Tần Phong theo tầm mắt Lâm Mặc Bạch nhìn qua, chỉ thấy nữ sinh lớp họ đang tụ lại xếp thành một hàng trên đường băng ở sân thể dục, chờ giáo viên thể dục huýt còi chuẩn bị kiểm tra chạy 800m.
Thiếu nữ tuổi 18, là lúc thân thể và tâm tư như đóa hoa chớm nở, một bộ quần áo thể thao không thể che đi hơi thở thanh xuân thanh xuân và dáng người phập phồng quyến rũ.
Đặc biệt là lúc chạy, bộ ngực no đủ trước người sẽ như con thỏ nhảy lên nhảy xuống, chiếc mông tròn trịa theo từng bước chân run lên.
"Lâm Mặc Bạch! Cậu rất được lắm! Ngày hôm qua ở trong lớp trộm xem ảnh khiêu dâm, hôm nay lại rình xem bạn nữ chạy bộ. Cậu đang tới kỳ động dục à, hay là thích bạn nữ nào rồi?" Tần Phong sau cú sốc ngày hôm qua lại một lần nữa kinh hãi nói.
Lúc này bên cạnh không có người nào khác, cậu và Lâm Mặc Bạch là anh em tốt lớn lên cùng nhau, nói chuyện càng không kiêng nể, không thèm để ý sắc mặt lạnh lùng của Lâm Mặc Bạch.
"Cậu mau nói cho tôi, cậu thích ai, đừng ủ rũ như vậy, bằng không cậu sẽ không theo đuổi được bạn gái. Mau nói cho tôi, tôi giúp cậu theo đuổi."
Lâm Mặc Bạch tặng cho cậu một ánh mắt lạnh lùng, không lên tiếng, nhưng từ xa lại nghe thấy tiếng huýt gió truyền tới, anh quay mắt qua nhìn.
Rốt cuộc là ai?
"Rốt cuộc là ai? Là Đường Hiểu Lệ à, ngực của cậu ấy cúp G, là bộ ngực lớn nhất trong lớp chúng ta, sờ vào nhất định rất sướng."
"Hay là lớp phó học tập Giang Mạt Nhiên, đeo kính đen, tuy có hơi quê mùa, nhưng bình thường cô ấy là người nói chuyện với cậu nhiều nhất, nếu thay đổi cách ăn mặc thì cũng không tồi."
"Đều không phải sao? Đó là Chu Na Na, vóc dáng cao, chân dài nhất, nói chuyện rất ngông cuồng, là Lâm Chí Linh phiên bản fake, nếu có thể ở trên giường nghe hai tiếng của cô ấy..."
Lời nói của Tần Phong càng ngày càng dâm uế, Lâm Mặc Bạch không nhịn được lạnh giọng nói nhỏ: "Cậu câm miệng."
Nếu không ngăn cản, Tần Phong sẽ mang tất cả nữ sinh trong lớp ra nói dâm một lần.
Manh mối quá ít, chỉ mấy bức ảnh tư mật, anh không thể tìm ra người đó là ai.
Điều này làm Lâm Mặc Bạch ảo não, anh không muốn ở lại sân thể dục nữa, quay người định trở về lớp học.
Đúng lúc này, Tần Phong ở phía sau anh làm càn cười lớn.
"Ha ha ha, Nguyễn Tình ngốc kia lại ngã, mỗi lần kiểm tra chạy 800m, cậu ấy nhất định sẽ té ngã. Tôi đợi lâu như vậy, chính là vì cái màn này. Quả nhiên không phụ sự kỳ vọng của tôi, ha ha ha..."
Tần Phong đang vui vẻ, hoàn toàn không chú ý tới, bước chân của Lâm Mặc Bạch ở phía sau anh ta bỗng dừng lại, rồi tiếp tục đi về phía trước.