https://truyensachay.net

[Cao H] Mị Hoặc Câu Dẫn

Chương 19 - Lo Lắng

Trước Sau

đầu dòng
Bóng đêm dần đổ xuống che lấp vạn vật, gió nhẹ nhàng thổi qua cửa sổ phía trước, một người con gái nằm ở trên giường lớn màu hoa hồng, mồ hôi trong suốt chảy lưu đến hai bên má, người sốt cao mà ửng hồng khuôn mặt khiến người khác thương tiếc, nam bác sĩ tuổi trung niên khi thì đẩy mí mắt, khi thì quan sát phản ứng cô gái, khẽ lắc đầu thở dài.

“Bác sĩ Huy, con gái nhà chúng tôi thân thể như thế nào?” Trịnh Hải Diệu lo lắng hỏi.

“Kha phu nhân tôi thực xin lỗi, cô chủ trước mắt tinh thần thật không ổn định, tốt nhất thường xuyên ở bên người cô, mặt khác tôi kê chút thuốc nhớ rõ uống đúng hạn.” Bác sĩ Huy ngữ khí mang trầm trọng dặn dò, ai, một thiếu nữ đang độ thanh xuân như hoa nở tự nhiên gặp sự việc tàn nhẫn như vậy.

“Ô ô… Con gái mẹ… Con gái mẹ…” Hải Diệu bi thương muốn chết vuốt ve khuôn mặt Hải Ly tái nhợt, thật lâu sau, đáy mắt mang theo kiên nghị cùng phẫn nộ, khẽ hôn lên trán con gái.

“Tìm được là ai chưa?” Không rảnh lo lễ nghi trực tiếp tiến vào thư phòng Kha Việt Đình, Hải Diệu nôn nóng không ngừng dò hỏi.

“Vẫn chưa, Vẫn chưa. Nhưng nghe tới chỗ Thảo Vân thì chỉ biết được là Lâm huyền Chi nói con gái chúng ta bởi vì uống say cho nên đã tiễn con bé lên xe ngồi về nhà. Có lẽ anh phải gọi điện cho bạn bè nhờ họ hỗ trợ điều tra một chút xem có tin tức nào hay không!?.” Kha Việt Đình bực bội vuốt qua sợi tóc trên trán, nội tâm tràn ngập phẫn nộ.

Hải Diệu ngạc nhiên: “Con gái nhà họ Lâm, Lâm huyền Chi? Đó không phải là bạn thân của bảo bối nhà mình sao? Chắc em phải đi hỏi rõ ràng tình huống lúc đó. Còn nữa, khi cho người điều tra thì anh phải chú ý là hiện nay mình chưa biết địa vị của tên làm chuyện này nên hãy làm bí mật để tránh chọc tới họa sát thân!”

Việt Đình gật đầu: “Đã biết, con gái bảo bối có khỏe không?”

“Uống thuốc xong, bác sĩ Huy nói bảo bối tinh thần có chút không ổn bảo chúng ta ở nhiều bên nó, ô ô, vì cái gì con gái của chúng lại gặp phải chuyện này chứ?!" Lòng Hải Diệu hận không thể đem kẻ đó dùng đao chém thành nghìn mảnh.

“Sẽ tốt… Hết thảy sẽ tốt…” Việt Đình đứng dậy đem vợ mình ôm vào trong ngực vỗ nhẹ nói nhỏ, không cho cô thấy chính mình khóe mắt lệ đang chảy cùng bi thương, bởi vì ông là trụ cột tinh thần trong nhà.





“Ting ting ting…”

Lâm Huyền Chi cúi đầu nhìn màn hình smartphone không ngừng lóe sáng. Qua Hồi lâu ả ta mới bắt đầu nghe máy, dùng giọng điệu vô tội nhưng ánh mắt lại hung ác lãnh khốc nhìn thẳng vào vách tường trên nóc giường, bàn tay mềm mại vẽ vòng tròn trong không khí như đang suy nghĩ cái gì: “Alo cô ạ, xin hỏi có việc gì sao?”

Hải Diệu: “Khụ… Huyền Chi hả cháu, cô hỏi cháu, ngày hôm qua có đưa Hải Ly nhà cô lên xe trở về sao?”

“Có ạ, cháu còn nhận được smartphone Hải Ly nói cô ấy về đến nhà, ưm… Cháu đưa cô ấy lên xe thời điểm là 21 giờ, 22 giờ liền nhận được smartphone Hải Ly, cô à, xin hỏi có chuyện gì sao, Hải Ly có chuyện gì không ạ? Ngày hôm qua cháu thấy cô ấy uống như vậy nhiều.” Chi đáp.

“Không có việc gì, Hải Ly đang ở nghỉ ngơi, cô biết rồi, cảm ơn cháu nha!” Cúp smartphone, Hải Diệu hoài nghi đồng thời lại mang theo nghi hoặc, cho nên Lâm Huyền Chi rốt cuộc có hay không đưa con gái mình lên xe chỉ có thể chờ con gái tỉnh lại hỏi.

Phế vật! Không nghĩ tới tên phế vật kia tự nhiên để Kha Hải Ly chạy, bất quá nghe ý tứ mẹ cô ta, giống như tiện nhân kia vẫn là bị cường bạo, thật cảm tạ người cường bạo nó. Hừ hừ! Cũng là, không uổng công mình từ chợ đen ra số tiền lớn mua xuân dược, dù có là đi bệnh viện đều không giải được dược.

Đêm qua sau khi xác nhận tất cả bạn bè đều rời khỏi quán bar Ngọc Châu, Lâm Huyền Chi đã quay lại dùng smartphone của Kha Hải Ly gọi cho chính cô ta rồi bảo tên kia tùy ý vứt túi xách và smartphone của Hải Ly trong xó nào đó ở Ngọc Châu để chế tạo bằng chứng Hải Ly lừa cô ta là đã về đến nhà, kỳ thật lại chạy đi chỗ khác chơi.

“Vừa mới hỏi qua, Lâm Huyền Chi nói có đưa con gái về nhà, còn nhận được smartphone con gái, bên anh có tiến triển gì không?” Hải Diệu nói.

“Không có tiến triển, trước mắt em nên nghỉ ngơi mới có sức lực, anh chờ một chút có tin tức gì không.” Nhéo nhéo mũi, mùi hương cà phê làm Kha Việt Đình có thêm một chút tinh thần.

“Tốt, có bất luận tiến triển gì kêu em.” Đôi tay trắng nõn đặt ở trên cổ nam nhân bóp vai.





“Tra được là ai hạ dược chưa?” Cao Khôi Dương ngồi ngay ngắn trên sopha, cánh tay trái lười biếng dựa vào sopha bọc da thượng hạng có xuất xứ từ Ý, tay phải bưng lên một ly rượu mạnh, hơi nhướng mày nhìn các tuấn mỹ nam nhân còn lại.

“Là con gái nhà họ Lâm, Lâm Huyền Chi.” Hoàng Đức Bảo lãnh ngạo lay động ly rượu mạnh trên tay.

“Cộc Cộc… xoạch” Tiếng gõ và mở cửa.

Mộ nam nhân vận đồ Tây phẳng phiu đi vào hướng về năm người hơi hơi khom lưng.

“Boss, chúng ta phát hiện có người đang ở tra tư liệu Ngọc Châu.” Gương mặt gã căng chặt mang theo vẻ nghiêm túc cùng hơi thở, chỉ chờ ông chủ hạ lệnh phân phó.

“Ai?” Phạm Thái Khôi vẫn ăn mặc quân trang như cũ, đoan chính ngồi ở sopha hỏi gã bận đồ đen.

“Là chủ nhà họ Kha, Kha Việt Đình.” Gã đáp.

“Không cần, để cho hắn tra. Nhưng là số liệu cũng đừng tiết lộ ra ngoài.” Lý Thanh Luân híp lại hai mắt nhấp chặt môi ôm ngực nói ra mệnh lệnh.

“Vâng!” Gã đàn ông vận đồ đen hơi hơi gật đầu xoay người rời đi.
alt
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc