Trước cửa buồng vệ sinh kim bích huy hoàng, một đôi nam nữ đang không ngừng giằng co, không khó để nhận ra thân thể của cô gái rất không thích hợp, gương mặt sớm đã phiếm hồng.
"Ông là ai.... Buông ra...... Buông tôi ra......" Thân hình yêu kiều nóng bỏng cao một mét bảy trở nên yếu đuối, nhu nhược và vô lực bị người đàn ông gắt gao kiềm chế ở trong ngực, đôi tay Hải Ly gắt gao chống cự sự lôi kéo của tên đó.
"Cô ấy là bạn gái của tôi, hôm nay hai chúng tôi cãi nhau nên cô ấy một mình chạy tới đây uống rượu, hiện tại đã uống say, còn ồn ào nói không quen biết tôi là ai! Bây giờ tôi muốn mang cô ấy về nhà nghỉ ngơi, rất xin lỗi vì đã làm phiền đến mọi người." Nhìn mấy người khách khác nhìn về phía mình, tên đàn ông bèn nho nhã lễ độ nói xin lỗi, cánh tay ôm thân thể mềm mại của Hải Ly vào trong lòng ngực, bàn tay to gắt gao ấn đầu cô úp vào trên vai, nhìn từ đằng xa giống như một đôi người yêu đang giận hờn vu vơ.
"Không.....Cứu.... Mạng..." Đang lúc Hải Ly mở miệng kêu cứu thì tên đàn ông đã kịp thời dùng bàn tay to che lại cái miệng nhỏ của nàng, không cho nàng phát ra một chút thanh âm. Nhìn mấy người khách trước mắt dần dần đi xa, mắt đẹp của Hải Ly bất lực mà rớt nước mắt nhưng thân thể vẫn bị tên đàn ông nửa ôm nửa kéo lên căn phòng đã đặt trước trên lầu.
"Hừ hừ hừ.......Không thể tưởng được cư nhiên là một người đẹp, mình thật có phúc....." Trong thang máy, tên đàn ông đang kiềm chế cái cổ thon mịn của cô, ngón tay nhẹ nhàng xoa bóp khuôn mặt trắng nõn, biểu tình dâm loạn của tên đàn ông khiến người run sợ.
"Bụp…”
"A, tiện nhân…” Tên đàn ông thấy đã đến nơi, đang lúc tên đó muốn lôi kéo cô ra bên ngoài, Hải Ly bèn dùng hết toàn lực hung hăng đá vào nửa người dưới của tên đàn ông, đôi tay đẩy tên đó ra khỏi thang máy, đồng thời bàn tay mềm tùy ý mà ấn xuống tầng dưới rồi nhanh chóng ấn nút đóng cửa, thân thể trong nháy mắt vô lực dựa vào vách tường thang máy nhưng biểu tình lại vẫn không chút lơi lỏng, hàm răng gắt gao cắn phấn môi, móng tay mười ngón gắt gao cắm vào lòng bàn tay, rất sợ khi nàng vừa thả lỏng sẽ rơi vào vực sâu địa ngục.
"Tiện nhân, nếu bị tao bắt được thì tao sẽ hung hăng chịch chết mày...." Biểu tình hung ác hiện lên ở trên mặt tên đàn ông, thân thể đứng với tư thế kỳ quái, đợi sau khi cảm giác đau trôi qua, tên đó nhìn tầng thang máy Hải Ly dừng lại rồi chuyển hướng sang thang máy bên cạnh.
"Ơ... Đây là đâu..." Hải Ly khởi động thân thể mềm mại vô lực đi ra khỏi thang máy, nhìn kết cấu xung quanh không giống mấy tầng trên, khuôn mặt ửng hồng của nàng mang theo mờ mịt, hy vọng có thể tìm được một căn phòng trống để trốn chờ sang ngày mai.
"Tiện nhân, mày ở đâu...?" Nghe được tiếng rống giận của tên đàn ông truyền đến từ chỗ thang máy, toàn thân Hải Ly phát run, trong cơ thể cô phảng phất tràn ngập sức lực, liều mạng chạy về phía trước. Không biết chạy bao lâu, Hải Ly giống ruồi nhặng không đầu mới phát hiện có cánh cửa nên liền đẩy ra thử xem, biểu tình nôn nóng hiện lên ở trên gương mặt ửng hồng, tác dụng của thuốc dần dần khuếch tán khiến cho thân thể càng ngày càng khát vọng có người vuốt ve, cô dựa vào ý chí lực mở ra từng cánh cửa, cuối cùng cũng phát hiện có một cánh cửa chưa khóa lại.
…
Trong tầng vip dành cho những vị khách quý nhất của quán bar Ngọc Châu, dưới ánh đèn chập chờn, trong tối tăm lộ ra một căn phòng kiều diễm, rộng lớn đến mức chiếm hai phần ba của tầng vip, bên trong cái gì cần có đều có từng quầy rượu trưng bày ở chỗ góc tường, chính giữa là bộ sô pha cao cấp làm từ da thú thật, có năm nam nhân hoặc ngồi sô pha hoặc dựa vào quầy rượu, điểm đặc biệt là ngũ quan của họ rất anh tuấn, dưới thân hình cao lớn bọc tây trang là đường cong hoàn mỹ.
"Cạch..." Cánh cửa xa hoa dày nặng, bị bàn tay mềm kiều nộn trắng tinh đầy ra, thân thể mềm mại yểu điệu vì tác dụng của thuốc mà vô lực ngã ngồi ở trên tấm thảm Ba Tư thượng đẳng, làn váy sườn xám vì bị ngã ngồi mà lộ ra đùi ngọc tuyết trắng, chân nhỏ đi giày cao gót vì không ngừng chạy vội mà ma sát ra một chút tơ máu lộ rõ ở trên da thịt trắng nõn, nhìn thật ghê người.
Có năm đại gia tộc đứng đầu phân biệt là giới quân, chính, thương, y, pháp đang thống trị thành phố A – nơi được mệnh danh là trung tâm kinh tế tài chính thuộc hàng bậc nhất của đất nước, bọn họ rất ít xuất hiện trên ánh đèn truyền thông nhưng những người của các gia tộc khác đều rất tận sức theo chân bọn họ nhấc lên quan hệ để sản nghiệp gia tộc của nhà mình có thể khuếch trương rộng rãi hơn.
Phạm Thái Khôi – một bậc Thượng tướng, mới tuổi trẻ đã có thể trở thành thượng tướng thì chỉ có hai nguyên nhân đó là hắn có cống hiến cực lớn đối với quân đội và quốc gia hoặc là thân phận cùng với bối cảnh của hắn không phải người bình thường. Trên người hắn mang theo một cảm giác áp bách cùng với luồng sát khí vô hình, trên gương mặt vô biểu tình luôn mang theo sự nghiêm túc và kiến nghị mà tất cả quân nhân, đều có, nút thắt trên áo luôn không chút cẩu thả mà để hở một viên trên cổ, bản thân hắn luôn tản mát ra một loại hơi thở cấm dục.
Lê Tuấn Kiệt – nhân vật chính trị có tiếng tăm lừng lẫy khắp để đồ, chỉ cần hắn mở miệng một câu thì những người làm chính trị đều phải khom lưng cúi đầu, hắn có cá tính xảo trá phúc hắc, sống trong hoàn cảnh chính trị và luôn giao thủ với các loại địch nhân nên bình thường trên mặt hắn luôn treo sự lừa gạt và tính ôn hòa nho nhã, một khi trên mặt hắn hiện lên nụ cười của hồ ly. thì đại biểu có người sắp gặp xúi quẩy.
Hoàng Đức Bảo – cá sấu khổng lồ trong ngành thương nghiệp, cá tính tà mị lạnh lùng, thủ đoạn làm việc thập phần cao tay, có đôi mắt giống như hắc diệu thạch, ngũ quan thâm thúy như đao khắc, dáng người tỉ lệ hoàn mỹ phác hoạ ra một đường cong kiện mỹ, tập đoàn trực thuộc gia tộc của hắn có mặt trên khắp thế giới, chỉ cần hắn dậm chân một cái là có thể làm chấn động kinh tế toàn cầu.
Lý Thanh Luân – vị thần của y giới, chỉ cần nhẹ nhàng động một ngón tay là có thể đủ cứu người hoặc là giết người, chỉ quyết định bởi việc hắn có đồng ý hay không, hắn đối với dược vật có độ nhạy bén mãnh liệt, cá tính thanh lãnh đạm mạc, đối với những người khác và sự vật đều thờ ơ. Ánh mắt mờ ảo như có như không, khuôn mặt tinh tế sống mái mạc biện làm người ta thần hồn điện đảo, dáng người cao gầy nhưng không mất hơi thở dương cương.
Cao Khôi Dương – nhân vật cao cấp của giới pháp luật, cha là quan lớn ở giới chính trị, mẹ là quý tộc thuộc dòng họ cao quý bên Vương quốc Liên hiệp Anh, hắn kế thừa đôi mắt phỉ thúy của mẹ, chỉ cần hắn nguyện ý thì có thể đem án kiện thất bại khởi tử hồi sinh, hắn có thói quen đem mọi việc đều khống chế trong lòng bàn tay, mắt kính không độ ngày thường ngăn trở cảm xúc chân thật nơi đáy mắt, chỉ có những người quen thuộc hắn mới có thể đọc hiểu tâm tư của hắn.
"Chậc, bây giờ ai cũng có thể xông vào nơi này sao?!" Một đôi con người thuần màu đen cơ hồ đem tất cả bóng tối đều hít vào vực sâu, Hoàng Đức Bảo không, chút để ý liếc nhìn cô gái ngã ngồi trên mặt đất. Hắn đang mặc một áo sơ mi màu trắng, hai cái nút trên cổ áo bị cởi bỏ lộ ra da thịt màu mật ong, một tay đặt ở trên ghế sô pha, một tay kia nhẹ nhàng lắc lắc ly rượu, trên cổ áo hắn có thắt một cái cà vạt lỏng lẻo màu rượu đỏ, màu sắc kia kết hợp với rượu vang đỏ trong ly rất yêu dã, hai chân thon dài gác lên nhau, khí thế quân lâm thiên hạ khiến người khác nhịn không được thần phục ở dưới chân hắn.
"Kéo cô ta ra ngoài." Phạm Thái Khôi ấn bộ đàm, không vui nhíu mày, hắn mặc một thân quân trang thẳng có hình dáng thâm thúy giống đao tước, đôi mắt hẹp dài bị bao phủ dưới một hàng lông mi dài, mềm và kỹ càng, biểu tình lạnh lùng gắt gao nhìn chằm chằm cô gái trước mắt.
"Cứu... Cứu tôi... Tôi là người nhà họ Kha..." Đang lúc Kha Hải Ly muốn muốn mở miệng nói rõ thân phận của bản thân thì một tên đàn ông từ ngoài cửa vọt vào.
"Thật xin lỗi, bạn gái của tôi uống say rồi chạy loạn khắp nơi nên đã quấy rầy đến các vị, tôi mang cô ấy về nghỉ ngơi trước." Tên đó vọt vào trong phòng, túm chặt cánh tay Hải Ly không một chút ôn nhu, mạnh mẽ kéo nàng ra hướng cửa.
"Không... Buông tôi ra..." Hải Ly bất lực rơi lệ, tác dụng của thuốc trong cơ thể đã hoàn toàn khuếch tán đến mỗi một chỗ trong thân thể, nàng chỉ có thể vô lực tùy ý tên đó làm càn. Một mùi hương thoang thoảng như có như không truyền ra từ trên thân thể mềm mại của Hải Ly...
"Từ từ... Đứng lại..." Sắc mặt Lý Thanh Luân ngưng trọng, hơi nhíu mày buông cây gậy golf trong tay, một tay cắm túi quần chậm rãi đi về phía Hải Ly và tên kia.