Cái miệng nhỏ nhắn của Điềm Tửu tràn ra tiếng rên rỉ khiến côn thịt anh càng cứng hơn, anh dùng giọng nói gợi cảm gọi: "Tiểu khả ái."
Sau đó lại tăng tốc, chiếc eo dùng sức ra vào bên ngoài hoa huyệt, mượn phần da bên đùi cô và vùng mu ma sát, dùng dâm dịch để bôi trơn rồi thọc vào rút ra.
Điềm Tửu đã sớm không phân biệt được đông tây nam bắc, mềm nhũn ghé vào chỗ tựa trên ghế sô pha, đầu gối rũ xuống ghế.
Mùi hương hoa đào ngày càng nồng hơn, khi Nam Cần Du không nhịn được rên một tiếng, mùi xạ hương hòa lẫn mùi hoa đào lan tỏa khắp phòng.
"Tiểu khả ái, đón nhận nào." Đùng sức đâm vào rút ra mấy cái, quy đầu phun ra một cỗ lại một cỗ tinh dịch.
Anh bôi tinh dịch lên mông, lên hoa huyệt Điềm Tửu, ngón tay mang theo tinh dịch cắm vào làm như côn thịt đang bắn tinh vào trong.
Lần sau sẽ không dễ dàng tha cho tiểu khả ái nữa đâu.
Nam Cần Du đưa kịch bản trên bàn trà cho Điềm Tửu nói: "Mấy ngày này nghiên cứu kịch bản cho tốt, rồi sau đó sẽ đưa em tiến tổ."
Điềm Tửu tò mò nhìn qua, đó là một quyển sách bìa trắng, cũng không quá dày, phía trên mặt bìa có viết