- Con ơi, con mang số rau này giao cho bác 5 nghe con, với nói bác lấy tiền số ngô lần trước.
- Dạ mẹ
- Đi sớm về ăn cơm.
Bà Ba Lài nhìn theo bóng lưng con gái nhỏ cười mãn nguyện, bà thầm cảm ơn ông trời ban nó cho bà, số bà lận đận sinh 6 thì mất 4, 1 đứa thì vừa đi học vừa làm thuê phụ bà, 1 đứa thì tật nguyền nằm chỗ, từ ngày có cô bé gia đình bà vui hẳn, bà đã ước có 1 cô lâu rồi, ông trời ko cho mà còn lấy đi của bà quá nhiều.
.....
Nhưng ông trời đâu có để bà yên, 1 lần nữa lại muốn lấy thêm của bà nữa. Chồng bà đang bị bệnh nặng cần tiền phẫu thuật, 300 triệu là một số tiền quá lớn, cả đời lam lũ của bà chưa bao giờ dám mơ tới, làm sao phải làm sao, sao ông trời bất công với bà quá vậy.
Nó cũng buồn lắm, nó thương ba mẹ nó lắm, nó biết nếu ko có ba mẹ nó, nó sẽ ko sống được tới hôm nay, làm sao để giúp được ba mẹ nó đây.
Phải rồi, bà Như Hoa, người giàu nhất vùng này có thể giúp được nó, chỉ nghĩ được đến đó nó đã chạy ngay đi.
.....
Nó dừng trước 1 tòa biệt thự to lớn, bao quanh là hàng rào sắt kiêng cố, nó run lắm, nó sợ lắm, ko phải nó sợ cực khổ, ko phải nó sợ xa ba mẹ, nó sợ người ta ko nhận nó.
Nhưng nó cũng kiên định bấm chuông. Mở cửa cho nó là 1 bác tầm 50 tuổi, nó nói lên lời cầu khẩn của nó, bác cũng sợ phiền bà chủ nhưng bác cũng thấy thương nó, bác giúp nó.
Trước mặt nó là 1 người phụ nữ hiền hòa, trẻ trung đang ngồi đọc sách, môi nhâm nhi trà. Ngoài mẹ nó ra nó chưa bao jo thấy ai hiền hòa như bà. Bà nhìn nó mỉm cười.
- con đến đây gặp ta có chuyện gì?
Nó quỳ xuống lạy bà, chắp tay xin bà
- con lạy bà, con xin bà hãy cứu ba con, ba con sắp chết rồi.
- con đứng lên đi, ta giúp được gì cho ba con?
- con xin bà mua con, con xin làm trâu làm ngựa cho bà suốt đời, ba con bệnh nặng cần 300 triệu tiền phẫu thuật, nhà con nghèo lắm, con lạy bà, con xin bà.
Người phụ nữ tiến lại gần nó, đỡ nó dậy.
- con đứng lên đi, ta sẽ giúp con, ta cho con thêm 10 triệu, 1 tháng sau con đến đây làm việc và theo ta vào sài gòn.
- dạ con cảm ơn bà, con cám ơn bà, bà mún con làm gi, đi đâu cũng được.