(1) JB: Là chỗ ấy của con trai, ý chỉ người con trai đó còn non, chưa quan hệ tình dục.
(2) Tiểu chó săn: Là từ lưu hành trên Internet, từ đa dụng để hình dung những nam sinh có tướng mạo đẹp trai, rất tàn khốc rất khí phách, tuy tuổi còn nhỏ nhưng lại cho nữ sinh cảm giác an toàn rất lớn. Tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng mà khí tràng lớn, nói trắng ra thì chính là tổng giám đốc bá đạo còn nhỏ tuổi.
Edit | Beta: Tề Tuyết Đồng
Vừa sáng sớn An Dịch đã xảy ra xung đột với người đàn ông, anh cố ý trốn cô, cô không tiện lại dây dưa, đành phải gọi điện thoại cho Triệu Tiệp, để cậu lại đây đưa mình đi phòng vũ đạo.
“Hôm nay anh có rảnh không?” An Dịch ngồi ở sau xe đạp hỏi.
“Đương nhiên là rảnh.” Triệu Tiệp sảng khoái trả lời.
“Vậy hôm nay anh bồi em được không?” An Dịch dựa vào phía sau lưng Triệu Tiệp, cái trán nhẹ nhàng cọ xát phần cột sống nhô lên trên lưng.
“Làm gì? Hôm nay em không luyện múa sao?” An Dịch bỗng nhiên làm nũng, Triệu Tiệp lại có chút không thích ứng được.
“Luyện chứ! Em chỉ không muốn anh đi sớm như vậy.” Hai tay An Dịch ôm eo ếch của Triệu Tiệp,
“Vậy được, anh ở bên ngoài chờ em.” Triệu Tiệp ở dưới sự ma sát của An Dịch, liền tăng tốc đạp xe.
Bởi vì suốt đêm hôm qua mưa, không khí đặc biệt tốt, An Dịch ngửi mùi hương cây cỏ nhàn nhạt trong không khí, tâm tình cũng chuyển biến tốt lên không ít.
An Dịch vào phòng vũ đạo thay quần áo, rồi bắt đầu một ngày huấn luyện.
Cô học chính là múa ba lê, múa ba lê chú ý nhất là dáng người, mặc vào váy múa trắng tinh bó sát, hình thể của người lập tức sẽ bại lộ ra tất cả khuyết điểm, vì vậy có thể nhảy múa ba lê, dáng người tự nhiên tương đối tốt. Lúc trước An Dịch là người lùn nhất trong tất cả học sinh, thân thể cũng không cân đối, cô luyện tập cũng khó khăn hơn nhiều, bởi vậy bình thường khi người khác nghỉ ngơi, cô đều đang luyện tập, người khác đang luyện tập, thì cô vẫn còn đang luyện tập, tới bây giờ, cô đã là “Chị cả” của phòng vũ đạo.
“An Dịch, không tệ, em làm tư thế hạc đứng cực tốt.”
Được khen ngợi, An Dịch thản nhiên cười, tiếp theo cô liền đá chân vào trong không trung, ngửa ra sau, dáng người nhảy lên khiến giáo viên vũ đạo rất là vừa lòng.
Và Triệu Tiệp đứng ngoài cửa nhìn lén đã bị hoa mắt, An Dịch múa rất trong sáng chân thật, có thể dùng hoang dã để đại biểu, thân thể gợi cảm bày ra dáng múa ba lê cao quý, trong hoang dã lại không mất đi linh hồn, cậu thật sự cảm thấy An Dịch rất xứng đôi với mình, thể dục cùng nghệ thuật đúng là không thể tách rời được.
Đúng 5 giờ chiều là tan học, An Dịch chào giáo viên, rồi liền đi trước, Triệu Tiệp ở cửa chờ cô, hai người không trực tiếp về nhà, mà đi đến phố ăn vặt ở bên cạnh ăn chút gì đã.
Trùng hợp giữa đó thì gặp mặt bạn học trước kia, hàn huyên vài câu, lại đi dạo phố một lúc, tới chạng vạng, Triệu Tiệp mới đưa An Dịch về.
“Triệu Tiệp, dừng lại, đi hẻm cụt bên cạnh đi.” Lúc !ập tức về đến nhà, An Dịch đòi Triệu Tiệp chuyển hướng sang hẻm cụt.
“Sao… Làm sao vậy?” Yêu cầu của An Dịch khiến đầu óc Triệu Tiệp lần mò không rõ.
“Anh nói xem!” An Dịch im lặng dựa đầu lên phía sau tấm lưng rộng lớn, lại đang làm nũng.
“Fuck! Được !” Triệu Tiệp vui mừng khôn xiết, An Dịch chủ động như vậy vẫn là lần đầu tiên.
Triệu Tiệp lái xe đạp vào ngõ nhỏ, sau khi anh xác nhận không có ai cả thì liền ôm chặt An Dịch.
“Hôn em!” An Dịch yêu cầu.
Lứa tuổi sôi trào nhiệt huyết thì đâu có chịu được, Triệu Tiệp lập tức cúi đầu lấp kín cái miệng nhỏ của An Dịch, đầu lưỡi cạy môi ra chui vào khoang miệng, anh có chút gấp gáp, cánh tay thường xuyên rèn luyện gắt gao ôm eo nhỏ, dùng sức hôn môi, đầu lưỡi càn quét khoang miệng, khi đầu lưỡi cùng đầu lưỡi chạm vào nhau thì lập tức giao triền ở bên nhau, ma sát cho nhau, tư vị tê dại truyền khắp toàn thân.
An Dịch động tình, trêu chọc tiểu chó săn này thật dễ, không giống như người đàn ông lớn tuổi kia, trêu có một chút mà giống như là muốn mệnh của anh vậy.
Thân thể cùng thân thể tiếp xúc thân mật, hô hấp của hai người dần dần gấp gáp, tình dục đang phát sinh đối với cặp người yêu trẻ này, tiểu nhân (3) không an phận trên người An Dịch nói với cô: “Người đàn ông từ chối cô, vì sao cô vẫn luôn muốn treo trái tim lên người anh ta, người đàn ông đáng chết kia không đáng.”
(3) Tiểu nhân: Thời xưa chỉ người có địa vị thấp kém, sau này chỉ kẻ ty tiện bỉ ổi.
Khi Triệu Tiệp buông môi ra, An Dịch ghé vào bên lỗ tai, giọng nói rung động lòng người: “Có muốn làm em không?”
“Làm… Làm em?” Triệu Tiệp mở to hai mắt nhìn, phảng phất như không tin mà hỏi: “Thiệt hay giả vậy?”
“Anh nói xem?” Bản chất của An Dịch chính là một cô gái hư, cô che giấu đi bản lĩnh ăn thịt người của mình, ở trong tình dục, cô bại lộ ra sự thật mình là một “Yêu tinh”.
“Muốn!” Động tác nuốt nước miếng khi Triệu Tiệp nói lời này hết sức rõ ràng.
“Anh cũng không chủ động.” An Dịch ôm lấy Triệu Tiệp, bàn tay cô sờ xuống dưới háng, liền chạm đến dương vật cứng rắn.
“Ưm… Hừ…” Triệu Tiệp phát ra tiếng rên, dương vật bị vuốt ve, anh hoảng loạn không biết làm sao, cùng lúc đó sợ hãi nhìn về phía trước giống như bị ba An Dịch nhìn thấy, anh liền ôm An Dịch xê dịch vào tận cùng bên trong hẻm cụt.
“Anh cứng rồi.” An Dịch bị chàng trai đè ở trên tường, cô vuốt ve dương vật một lúc, cảm giác hoàn toàn cương cứng.
“Anh cởi quần nhé.” Triệu Tiệp nói chuyện có chút run, anh không chịu nổi sự trêu chọc này, tháo đai lưng ra, tự mình chủ động cởi quần xuống.
“Anh…” An Dịch cố ý biểu hiện ra sự xấu hổ, mặt cô đỏ lên khi cúi đầu nhìn thấy dương vật cương cứng dưới háng của chàng trai.
Thứ đồ chơi dưới háng của Triệu Tiệp không tím đen như Chu Hậu Đông, màu sắc của anh rất nhạt, kích cỡ đương nhiên cũng không sánh bằng, nhưng diện mạo dữ tợn lại là miêu tả chân thật nhất về đàn ông, lứa tuổi ngây ngô là con đường mà tất cả đàn ông đều phải trải qua, dương vật dưới háng cũng vậy, trước nay anh chưa từng đi vào âm đạo của cô gái nào, khẳng định sẽ không đủ kinh nghiệm.
Triệu Tiệp còn sẽ phát dục, nhưng kích cỡ bây giờ đã là thô dài nhất trong những người cùng tuổi.
An Dịch lớn mật mà dùng tay nắm lấy phần thân, quy đầu đỏ bừng không khỏi lắc lư, chỗ mã mắt chảy ra chất nhầy, cô ngồi xổm trên mặt đất, hé miệng, không hề keo kiệt mà ngậm quy đầu vào trong miệng.