https://truyensachay.net

Chỉ Đêm Nay Thôi, Chị Là Của Em Nhé

Chương 2

Trước Sau

đầu dòng
Mãi suy nghĩ với những rắc rối của mình, tôi đã không để ý có 1 người kéo theo chiếc vali tiến về phía tôi và Tashi đang đứng.

Một giọng nói vang lên đã kéo tôi ra khỏi mớ hỗn độn trong đầu.

- Chào chị Hami, lâu quá không gặp, xem ra chị vẫn xinh như ngày nào.

Tôi ngước nhìn người đang đứng đối diện với mình và hình ảnh đập vào mắt tôi lúc này là một người cao hơn tôi cả cái đầu, dáng người cao ráo, gương mặt thon nhưng không dài, đôi mắt sâu thăm thẩm cộng với hàng mi dài, thực sự phải nói là rất đẹp, còn mái tóc phải nói sao nhỉ? Kiểu này là dành cho nam hay dành cho nữ nói dài thì không dài mà ngắn cũng không phải lại thêm bộ đồ mang hơi hướng trung tính đã làm tôi thoáng có ý nghĩ kì quặc: “nếu người này là nữ thì tiếc quá mà người này là nam thì cũng lại tiếc luôn”, giật mình, tôi nhìn lại người đối diện mình 1 lần nữa, rồi như vừa nhớ ra điều gì, thay vì tôi kêu lên thì tôi chỉ biết quay về hướng Tashi đang đứng và nhìn cậu ấy 1 cách trăn trối.

- Hami à, đây là Tara, em gái tớ, cậu không nhận ra sao? Tashi nói với bộ mặt không lấy gì làm ngạc nhiên cả mà có phần thở dài vì một điều nào đó.

Trước mặt tôi là cô bé Tara đáng yêu ngày nào với mái tóc xoăn bồng bềnh, gương mặt mũm mĩm xinh như một nàng công chúa nhỏ đây sao? và tôi có thoáng giật mình khi thấy đôi mắt đẹp đó, từ nãy giờ cứ nhìn tôi chăm chú.

CHAP 3

Tôi đang bối rối không biết phải nói gì với Tara thì đằng xa có tiếng gọi của một cô gái, đang hướng về phía 3 chúng tôi mà gọi lớn.

- Tara…, sao không đợi tớ, cậu làm tớ tìm nãy giờ.

- Ah, nếu em đoán không lầm thì anh đây nhất định là Tahashi anh trai của Tara và chị chính là Hami người mà Tara luôn mong muốn gặp lại, em xin giới thiệu em là Shynia, bạn học chung với Tara bên Anh, em và Tara sẽ cùng chuyển về đây học, mong anh chị giúp đỡ nhiều, đặc biệt là chị, chị Hami, hihi…

- Được rồi, nãy giờ cậu nói mà không biết mệt sao? tớ đậu có bảo cậu về cùng tớ, sao cậu lại đi theo, còn nói là học ở đây cùng tớ nữa chứ. Tôi nhận ra thái độ có phần thờ ơ, lãnh đạm của Tara đối với cô bạn của mình.

- Ah, tớ chưa nói cho cậu biết sao? Tớ xin bố mẹ và đã được họ cho phép về nhật học cùng cậu rồi đấy, nhưng cái quan trọng chính là…Nói đến đây cô nàng bổng ghé sát vào tai Tara thì thầm nói.

- Cái quan trọng mà tớ nói ở đây chính là…tớ muốn gặp mặt tình địch của tớ để xem chị ấy có xứng đáng làm đối thủ của tớ?

Không biết cô nàng này đã nói gì với Tara mà chỉ chưa đầy 1 phút, Tara đã đẩy cô bạn ấy ra và nói:

- Tớ không quan tâm mục đích của cậu là gì.

- anh hai, chúng ta về thôi.

Tara vừa nói vừa tiến lại phía tôi và Tashi, chợt nắm lấy tay tôi kéo về hướng cửa ngoài sân bay. Tôi quay đầu lại nhìn Tashi và cô bạn của Tara đang nhìn tôi mĩm cười, khẽ cười đáp lại, rồi quay sang nhìn Tara, tôi cảm nhận được có gì đó bất thường nơi Tara, hình ảnh vui tươi, hồn nhiên của Tara lúc trước tôi vẫn còn nhớ nay đã không còn, một cảm giác buồn thoáng hiện trong tôi, một đưa em gái mà tôi luôn muốn có.

Hôm nay là ngày thứ 5 sau ngày chúng tôi bắt đầu trở lại học, cả trường tôi ai cũng nhốn nháo, bàn tán về 2 cô bé vừa mới chuyển vào khối cấp 3 năm cuối, tất nhiên người được nhắc đến nhiều nhất chính là Tara.

- Này cậu, tớ nghĩ là tớ đã cảm nắng cái chị vừa chuyển đến khu cấp 3 học rồi.

- Ý cậu nói là người nào trong 2 người đó? Cô bạn quay lại hỏi bạn mình người vừa nói ra câu nói vừa rồi.

- Thì cái chị cao nhất trong 2 người đó, cậu không thấy chị ấy rất đẹp sao? Khuôn mặt và phong cách của chị ấy toát lên nét đẹp của 2 phái giống như là trong cương có nhu, trong nhu có cương, chính điều đó đã thu hút tớ.

- Tớ nhắc cho cậu nhớ, chị ấy là nữ đó.

- Thì sao nào? Ttừ trước tới giờ tớ vẫn bình thường về tâm lý, bằng chứng là tớ đã có bạn trai nhưng tớ vẫn thấy xao động khi lần đầu gặp chị ấy.

- Tớ đồng ý với cậu về điều đó nhưng cậu không thấy biểu hiện của chị ấy rất lạ sao?

- Lạ? lạ như thế nào?

- 1 chị thì cứ nói cười huyên thuyên khi đi cùng chị còn lại còn cái chị mà cậu thích thì rất lãnh đạm hay nói đúng hơn là thờ ơ đối với chị còn lại, hơn nữa từ khi nhập học tới giờ tớ chưa lần nào gặp chị ấy cười cả.

- Uhm, cậu nói thì tớ mới nhận ra điều đó thật, mà chị ý đẹp như thế nếu cười thì chắc đẹp phải biết, hihi…

Đó là những gì mà 2 cô bé năm nhất khối cấp 3 nói về Tara và tình cờ tôi đã nghe được. đột nhiên tôi lại nhớ về hình ảnh ngày xưa của Tara và tôi muốn được nhìn thấy lại nụ cười ngày nào của cô bé, nghĩ đến đây, cảm giác buồn lại tìm đến trong tôi, tôi quyết định tìm Tara sau giờ nghỉ giữa trưa.

Trường của tôi rất lớn và rộng, do đó mỗi một cấp học đều có 1 khu riêng và được phân chia bởi 1 vườn cây và cỏ được trồng rất đẹp, ở đó rất yên tĩnh và thoáng mát nên các học sinh thường hay đến, họ đến chỉ khoảng 3, 4 người chỉ để dùng cơm trưa hay tán dốc hoặc để học bài.

Tôi đang ở khu vực giao nhau giữa cấp 3 và đại học, tính đi tìm Tara thì tôi nghe giọng nói rất quen thuộc và tôi có thể nhận ra đó là tiếng của bạn Tara: Shynia.

- Tara, tớ phải vào nhà vệ sinh một lát, cậu ở đây nhé.

Không có câu nào đáp lại, Tara vẫn trầm ngâm với cuốn sách trên tay, tôi thoáng thấy bóng cô bé Shynia đã khuất sao bụi cây hoa mà lòng cảm thấy khó hiểu. Tôi từ từ tiến lại chổ Tara đang ngồi, đứng đối diện Tara tôi làm bộ thở dài.

- Hayzzzzzzzzzda, công chúa bây giờ thay đổi quá, lúc trước còn bắt ép chị đây làm hoàng tử, thế mà sau khi trở về thì công chúa không thèm đi gặp chị nữa nha. Em làm chị buồn quá đó.

Không để Tara lên tiếng, tôi bước lại gần và ngồi xuống nói tiếp với khuôn mặt chọc cười ngằm hy vọng, tôi sẽ làm Tara lấy lại được nụ cười như trước.

- Kiểu này chắc là trong 3 năm ở bên Anh, có ai chọc giận em hay sao mà mặt yểu xiều không có lấy 1 nụ cười thế? Nói đi, là ai? Chị sẽ đánh hắn, trả thù lại cho em.

Hành động quá nhanh, tôi đã không kịp phản ứng gì khi cô nhóc Tara nắm lấy cánh tay tôi kéo về phía trước, định thần lại thì tôi đã ở rất sát người của cô nhóc ( tuy bây giờ không giống lắm nhưng trong mắt tôi Tara vẫn còn là cô bé con như những ngày tôi mới gặp). Tara nhìn thẳng vào mắt tôi mà nói.

- Hami ! Bây giờ đã khác rồi, em không còn muốn làm công chúa nữa, thay vào đó chị sẽ là công chúa và em muốn chị chỉ là công chúa của 1 mình em thôi, chỉ có chị mới khiến em có lại nụ cười như lúc trước.

Tôi thực sự bàng hoàng và cũng bối rối khi nhớ lại câu hỏi 3 năm trước của Tashi: “Cậu có bao giờ nghĩ rằng tình cảm của em tớ đối với cậu là nghiêm túc?”. Lấy tay, tôi định đẩy Tara ra xa tôi một chút nhưng không được rồi, hiện giờ tôi bé hơn Tara nên khi biết được tôi có ý định này thì Tara lại kéo tôi tới sát hơn nữa. Trong chốc lát, tôi đã né tránh đôi mắt sâu đẹp lạ lùng đó đang nhìn tôi như chờ đợi câu trả lời từ phía tôi.

Cũng ở kế bên chúng tôi, chính xác là sau bụi cây có một người đứng đó tự bao giờ, người đó đang nhìn chúng tôi, nói đúng hơn chỉ nhìn tôi mà thôi nhưng trong ánh nhìn hình như có lửa.

CHAP 4

Vừa may có tiếng chuông reo báo hiệu kết thúc giờ nghỉ trưa, tôi mừng như bắt được vàng, chợt lên tiếng.

- Ah, đến giờ rồi, chị phải vào lớp đây.

Nói rồi, tôi vội đứng lên và bước đi thật nhanh như cố tránh đi một sự thật nào đó mà tôi không muốn biết.

- Trái tim của chị chưa thuộc về ai cả, phải chăng em còn cơ hội? Rất khẽ, Tara tự nói với chính mình.

Vì Shynia không có người quen nào ngoài anh em Tashi, vì vậy mà cô bé ở chung nhà với Tara và Tashi.

- Tara… tớ vừa mua 1 cái váy mới, cậu xem đẹp không? Shynia vừa nói vừa xoay để khoe chiếc váy đang mặc trên người.

- Cậu không biết.. muốn vào phòng người khác phải gõ cửa sao? Tara nói mà không hề nhìn Shynia lần nào, dù vẫn nghe được câu hỏi vừa rồi của cô.

Shynia vẫn tự nhiên, bình thường đáp:

- Cậu lạnh lùng quá đó, cậu không sợ… tớ sẽ làm chị Hami của cậu à?

Vẫn là sự thờ ơ, lãnh đạm trong đôi mắt đẹp kia nhưng lúc này đây, nó lại ánh lên 1 tia nhìn sắc lạnh khi Tara quay lại nhìn Shynia.

- Cậu dám?

Không nói gì, Shynia tiến đến chổ Tara đang ngồi, ép 2 bàn tay lên mặt Tara và nhìn thẳng vào đôi mắt không cảm xúc ấy.

- Cậu dư biết tớ là ai mà, phải không ? Nếu cậu cứ tiếp tục đối xử với tớ như thế này thì tớ không dám chắc tớ có thể làm ra những chuyện gì?

Nói xong, Shynia nhẹ nhàng đặt lên môi Tara một nụ hôn, nụ hôn rất chậm, thật chậm như chờ đợi sự đáp trả của đối phương.

Không tránh né cũng không có sự đáp trả, chỉ một lúc sau Shynia bị Tara đẩy mạnh ra khỏi người, Shynia sửng người khi bắt gặp sự giận dữ trong đôi mắt nhưng gương mặt thì không hề biến sắc của Tara.

- Cũng câu nói ở sân bay, tớ không quan tâm mục đích của cậu là gì? Nhưng tớ cho cậu biết, nếu cậu dám làm gì tổn hại đến Hami thì tớ là người đầu tiên không tha cho cậu.

Nói xong, Tara đi thẳng ra khỏi phòng để mặc Shynia đứng đó với vẻ mặt tức tối.

- Hay lắm, trò chơi đã chính thức bắt đầu. Cùng với câu nói là nụ cười rất lạnh hiện lên trên khuôn mặt xinh xắn của cô.

Hôm nay là chủ nhật, tôi đã hứa ghé nhà Tashi chơi, tôi đang đứng trước nhà của cậu ấy.

- A, cậu đến rồi, vào đi ! Tashi mừng rỡ khi thấy tôi đã đến.

- Cậu uống nước trái cây nhé ?

- Gì cũng được. Hôm nay Tara và Shynia không có ở nhà à?

- Shynia ra ngoài gửi thư cho ba mẹ từ sớm rồi còn Tara vừa ra ngoài mua chút đồ, chắc cũng sắp về rồi đó.

Thật ra, ngoài việc lại chơi với Tashi thì tôi còn mục đích khác, vì tôi muốn biết nguyên nhân Tara thay đổi đến vậy.

- Tashi này, cậu không ngạc nhiên khi Tara thay đổi quá nhiều hay sao ?

- Ý cậu là…? Tashi hỏi lại tôi.

- Àh… ừ thì… ý tớ là lúc trước Tara đâu có ít cười, ít nói đến vậy, nhìn từ bề ngoài lẫn bên trong (bên trong là chỉ tính cách) không còn giống cô bé Tara mà tớ biết nữa.

Tashi bưng chén Trà lên uống và thở dài trả lời câu hỏi của tôi.

- Đó là vì lúc trước cậu không biết gì về nó đó thôi. Tashi nói tiếp.

- Ba mẹ tớ là người làm ăn, nhà chỉ có hai anh em, tớ lại học bên này còn ba mẹ thì cứ đi suốt nên dù còn rất nhỏ em tớ luôn chịu cảnh ở nhà 1 mình, có chị giúp việc cũng như không, chị ấy không bao giờ lên nhà trên cả.

- Rồi khi Tara lên 5, ba mẹ tớ mới phát hiện nó bị mắc bệnh trầm cảm, dù được nhiều bác sĩ chữa trị mà hầu như đều không có kết quả. Đây cũng là lý do, tại sao tớ yêu quí em gái tớ một cách thái quá.

Nói đoạn, Tashi quay sang nhìn tôi rồi nói trong thắc mắc.

- Nhưng tớ không hiểu, từ khi gặp cậu, trong khoảng thời gian ở đây, Tara trở nên vui hơn, nói nhiều hơn và cười cũng nhiều hơn. Sau khi về lại bên Anh, nó bắt đầu trở lại tình trạng cũ và thay đổi rất nhiều, cậu là người đầu tiên khiến cho Tara cười. Có phải vì nó mến cậu?

Tôi không biết trả lời ra sao, chỉ biết cười trừ cho qua chuyện.

- A… tớ mượn tolet nhà cậu 1 chút nhé. Không biết nói gì thì kiếm cớ đi vậy, tôi là người khởi xướng chuyện này mà.

- Uhm, cậu cứ đi thẳng bên đó rồi quẹo trái là tới.

Do mãi nghĩ đến lời của Tashi vừa nói và của Tara lúc ở vườn cây mà tôi đã vô tình làm nước bắn ướt cả mình.

- Tashi ơi, tớ bất cẩn làm ướt áo rồi cậu có khăn cho tớ mượn. Tôi nói vọng ra ngoài.

- Trong phòng Tara có, cậu cứ đi lên lầu, lấy khăn và lau người cho khô để cảm lạnh đấy.

Thật ra nghĩ lại, trong đám bạn bè của tôi thì Tashi là người quan tâm tôi nhiều nhất, những lúc tôi vui hay buồn, cậu ấy đều có mặt, tôi thực sự rất vui khi có một người bạn như cậu ấy.

Tôi đi lên lầu vào phòng Tara, do sơ ý mà tôi quên khoá cửa. Vừa lúc đó Tara về tới nhà

- Anh hai.

- Em về đấy à ! mua gì mà lâu thế ? Tashi vừa hỏi vừa nhìn vào tờ báo trên tay.

- Àh, không có gì, một ít đồ dùng riêng thôi, bạn anh lại chơi à? (do thấy đôi giày lạ ngoài cửa).

- Uhm, là Hami, cô ấy lại đây được 1 lúc rồi.

- Thế chị ấy đâu rồi.

- Vừa đi tolet.

- Thôi, em về phòng cất đồ đây.

Nói xong thì Tara cũng bước lên phòng, rồi như nhớ ra điều gì, rời mắt khỏi tờ báo, Tashi nhìn theo bóng cô em đã khuất sau lan can lầu : “Hami đang ở phòng Tara ?”.

CHAP 5

Vừa cho 2 tay vào cái áo thun tính tròng qua đầu thì “cạch”, tôi giật mình quay lại thì thấy Tara đang đứng trước của phòng giống như bị hoá đá vậy, còn tôi thì ngược lại.

- Trời ạ, em làm chị hết hồn, chị còn tưởng Tashi mở cửa nữa chứ. Tôi nói trong khi mình còn chưa mặc xong cái áo.

- Em… em không biết chị ở trong phòng, xin lỗi em ra liền.

Tôi chưa kịp hiểu gì thì tiếng cửa phòng đóng lại cái “cụp” để lại tôi cái mặt ngây đơ không hiểu thái độ lạ lùng vừa rồi của Tara khi trong thấy tôi trong phòng.

- Chết tiệt…sao chị ấy lại trong phòng mình? Lại còn…? Nhớ đến đây thì mặt của Tara dần dần chuyển sang màu đỏ.

Bước xuống lầu Tara nói với giọng trách móc.

- Tashi…sao anh không nói với em là chị Hami đang ở trong phòng em vậy?

- Ah, anh quên…lúc nãy em đi lẹ quá nên không kịp nói, mà sao mặt em đỏ thế ? vừa rồi đã xảy ra chuyện gì à? Tashi hỏi khi trông thấy gương mặt đỏ ao của cô em gái.

alt
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc