Nhưng nếu Lý Trọng quyết định phải hoàn toàn công khai trở mặt với Thượng Quan Phó, dưới tình huống biết trước thực lực của lão ta vượt xa mình, sao có thể không chuẩn bị được chứ? Advertisement
Lý Trọng biết, với cảnh giới võ thuật của mình bây giờ đừng nói là giết Thượng Quan Phó, sợ rằng thậm chí còn không phải là đối thủ của lão ta. Vào lúc nhìn thấy Thượng Quan Phó vừa xông về phía mình, Lý Trọng lập tức dốc cả một lọ thuốc vào trong miệng và nuốt xuống.
Ầm!
Trong nháy mắt khi thuốc vào cổ họng, từ trên người lão ta phát ra một khí thế võ đạo hủy diệt. Advertisement
“Ầm!”
Ngay sau đó, đòn tấn công của Thượng Quan Phó đã đánh xuống, một quyền đập mạnh vào ngực Lý Trọng.
Không có gì bất ngờ, Lý Trọng bay thẳng ra ngoài.
Cho dù Lý Trọng đã dùng thuốc, cũng bắt đầu trở nên mạnh mẽ nhưng Thượng Quan Phó là cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh vốn có tốc độ cực nhanh, lão ta đã bị đánh bay Lý Trọng khi thuốc còn chưa phát huy ra được tác dụng tăng cường thực lực.
Dù vậy, Thượng Quan Phó cũng chỉ đánh trúng Lý Trọng lần đầu tiên, chờ tới khi tấn công lần thứ hai thì Lý Trọng đã biến mất.
Ngay sau đó, Lý Trọng vừa xuất hiện, nắm đấm tay phải tập trung khí thế võ đạo khủng khiếp bỗng nhiên đánh về phía Thượng Quan Phó.
“Hừ!”
Thượng Quan Phó hừ lạnh một tiếng và cũng vung nắm đấm đánh ra.
“Ầm!”
Một giây tiếp theo, nắm đấm của hai người va chạm vào nhau, một năng lượng như hủy diệt mọi thứ đột nhiên cuốn ra xung quanh giống như một cơn gió lốc nổi lên, thậm chí khí thế võ đạo khủng khiếp này đã nhổ bật cả rễ mấy cây lớn.
Hai người vừa va chạm vào nhau đã lập tức tách ra, mỗi người lùi đến bảy tám bước mới dừng lại được.
Trong con ngươi của Thượng Quan Phó lóe ra sát khí mãnh liệt. Lý Trọng mạnh hơn lão ta tưởng. Nếu chờ thêm mấy năm nữa, Lý Trọng có thể còn mạnh tới mức nào?
Rốt cuộc Lý Trọng ẩn nấp nhiều năm như vậy là có âm mưu gì? Thượng Quan Phó không tin lão ta âm thầm bồi dưỡng cao thủ Siêu Phàm Cảnh, thực lực bản thân cũng mạnh như vậy chỉ để bảo vệ nhà họ Lý.
Dương Thanh đứng bên cạnh quan sát cuộc chiến cũng âm thầm chấn động, cho dù anh ở trạng thái tốt nhất cũng chỉ có thể miễn cưỡng phát ra sức chiến đấu ngang với Lý Trọng và Thượng Quan Phó.
Anh chợt thấy may mắn vì trước đó mình muốn dùng đan dược nhưng cố nhịn xuống, bằng không anh gần như không có hy vọng đánh bại Thượng Quan Phó hay Lý Trọng.
Trong lúc Dương Thanh đang thầm kinh ngạc, Lý Trọng và Thượng Quan Phó đã giao đấu hết chiêu này tới chiêu khác. Cuộc chiến của cao thủ cấp bậc như vậy có sức phá hoại khiếp người.
Bọn họ đánh ở đâu thì nơi đó lập tức bị phá hủy, bất kể là công trình kiến trúc hay các cơ sở hạ tầng bên đường đều bị phá sạch.
Lúc này, cả Hoàng thành Thượng Quan dường như trải qua một trận bão lớn, Thượng Quan Phó và Lý Trọng đánh nhau phát ra khí thế võ đạo giống như mưa rền gió dữ không ngừng cọ rửa từng ngóc ngách trong Hoàng thành Thượng Quan.
“Trời ạ! Ngày tận thế sắp tới à? Sao tôi có cảm giác không thể thở được vậy?”
“Tận thế cái rắm à? Đây có thể là khí thế võ đạo mà cao thủ Siêu Phàm Cảnh phát ra khi chiến đấu. Còn chuyện anh cảm thấy khó thở là do chênh lệch cảnh giới võ đạo giữa anh và đối phương quá lớn, đây chính là áp chế võ đạo”.