Bắc Bắc nhìn hai chữ đến phát ngốc, ngẩng đầu nhìn Chu Thịnh, "Sao anh lại... Lấy tên như vậy."
Chu Thịnh cười, cong môi hỏi cô: "Có hay không?"
Bắc Bắc thất thần nhìn, rất hay nha, tại sao lại không hay được, nhưng cái tên này, có ý nghĩa gì, cô đều có thể hiểu được.
Cô nhìn Chu Thịnh, ngây ngốc vài giây, thu hồi lại ánh mắt của mình: "Chu Thịnh."
"Hửm?"
"Anh lấy tên như vậy, không ai hỏi tên công ty có ý nghĩa như thế nào sao?"
Chu Thịnh cười nhẹ, "Có."
"Vậy anh nói như thế nào?" Bắc Bắc tò mò nhìn anh, muốn biết với một cái tên "đặc biệt" như vậy, Chu Thịnh sẽ nói với mọi người và giới truyền thông như thế nào.
Chu Thịnh ừ một tiếng, cố ý trêu đùa Bắc Bắc: "Anh nói."
"Cái gì?" Lòng hiếu kỳ bị khơi dậy, Bắc Bắc ngước mắt nhìn anh, đôi mắt tràn đầy sự tò mò.
Chu Thịnh khom lưng, tới gần Bắc Bắc, nói vào bên tai cô: "Bởi vì anh thích một người tên là Bắc Bắc."
Bắc Bắc: ".......!!!"
Cô kinh ngạc nhìn Chu Thịnh, nuốt nuốt nước miếng nói: "Anh thật sự nói như vậy?"
Chu Thịnh nhướng mày cười nhạt: "Không thể nói sao?"
Bắc Bắc nhíu mày, lắc đầu.
Không phải là không thể nói, cô cảm thấy Chu Thịnh không phải là một người dễ xúc động như vậy, sẽ không nói với giới truyền thông những lời này, huống hồ thân phận hiện tại của Bắc Bắc, tương đối đặc thù.
Chu Thịnh là một người thông minh, sao có thể nói những lời đó.
Nghe thấy Chu Thịnh cười, Bắc Bắc bừng tỉnh mới biết mình bị đùa giỡn, cô trừng mắt nhìn Chu Thịnh, xoay người ra khỏi phòng bếp.
"Đợi đã." Chu Thịnh đem cô ôm vào, thấp giọng trấn an: "Anh không có nói như vậy, đây chẳng qua là suy nghĩ của anh."
Bắc Bắc sửng sốt, Chu Thịnh tiếp tục nói: "Giới truyền thông sẽ không hỏi nhiều như vậy, nếu có anh cũng nói là tình cờ, yên tâm đi."
"Vâng."
Chu Thịnh mỉm cười nhìn cô, cúi đầu hôn lên khóe miệng nói: "Tuy bây giờ anh rất muốn trả lời như vậy, nhưng anh nghĩ, vợ anh chắc sẽ không vui."
Bắc Bắc bật cười, liếc anh một cái: "Không phải không vui, chỉ là bây giờ sợ người khác nghĩ nhiều."
Không phải Bắc Bắc sẽ không vui, chỉ là bây giờ chưa phải lúc.
Chu Thịnh biết rõ, không nói gì nữa.
"Không sao đâu, anh biết em nghĩ gì, chuyện của chúng ta, chờ em muốn công khai thì công khai."
Nghe vậy, Bắc Bắc ừ một tiếng: "Vâng."
Chu Thịnh nắm tay cô, tay kia cầm cà phê, "Cùng anh đến thư phòng, thuận tiện cho em xem hợp đồng."
"Hả? Bây giờ xem sao?"
Chu Thịnh gật đầu: "Là do anh nghĩ ra, em xem có chỗ nào không hợp lý không?"
Bắc Bắc nghẹn họng, kinh ngạc nhìn Chu Thịnh hỏi: "Anh nghĩ sao, anh có chắc là công ty vẫn có thể kiếm được tiền không?"
Điều Bắc Bắc lo lắng không phải chuyện này, theo như tính cách Chu Thịnh đối xử với cô, bản hợp đồng này nhất định sẽ chiếu cố Bắc Bắc, lúc trước Bắc Bắc ký hợp đồng, cũng biết công ty sẽ có một vài điều kiện với nghệ sĩ của mình, cho nên mới hỏi chuyện này.
Chu Thịnh bật cười, "Em nhìn sẽ biết."
Bắc Bắc: "..... Được."
- -
Hai người đi vào thư phòng, vừa vào cô đã bị nhét cho một bản hợp đồng màu trắng.
Cô ngồi xuống ghế đối diện Chu Thịnh, cúi đầu xem, lúc xem Bắc Bắc nhịn không được đặt câu hỏi.
"Vì sao lại chia 50/50?"
Chu Thịnh che miệng khẽ ho: "Chia đôi không phải rất bình thường sao?"
Bắc Bắc chớp mắt, "Nào có, các công ty khác không phải đều 20/80 sao?"
Nghe vậy, Chu Thịnh ngẩn ra, rất ngạc nhiên nhìn Bắc Bắc: "Sao em biết?"
Bắc Bắc mấp máy môi, trong mắt xoay tròn nói: "Là Manh Manh nói với em." Trong lòng không ngừng mặc niệm, tạm thời chỉ có thể bán đứng Manh Manh, kiếp trước do cô đã ký qua rất nhiều hợp đồng nên biết được chuyện 20/80.
Tình huống bây giờ, đối với một người mới rất có khả năng là 10/90, tốt hơn chút sẽ là 20/80, tốt hơn nữa là 30/70, Bắc Bắc suy nghĩ, với thân phận của Lê Tiêu, cùng công ty ký hợp đồng chắc là được 40/60 đi, còn 50/50 chắc sẽ không có công ty nào làm như vậy.
Chu Thịnh gật đầu, trầm ngâm rồi nói: "Ừ, bình thường là vậy, nhưng em tương đối đặc biệt."
Bắc Bắc nghẹn họng, nghiêm túc nhìn Chu Thịnh nói: "Đừng cho em đi cửa sau, giống với mọi người không phải rất tốt sao?"
Chu Thịnh bật cười, cong môi nhìn Bắc Bắc nói: "Vợ ơi."
"Hả?"
"Chỉ cần em là vợ của anh, hợp đồng của em với những người khác sẽ không giống nhau."
Bắc Bắc: "......" Mặt ửng đỏ, Bắc Bắc có chút xấu hổ: "Như vậy sao."
Chu Thịnh rũ mắt, quan sát vẻ mặt thay đổi của cô, cảm thấy hơi buồn cười, Bắc Bắc là một người thẳng thắn, cho dù biểu hiện trưởng thành đến đâu, vẫn vì một câu nói hay hành động của anh làm cho đỏ mặt.
Giống như bây giờ vậy.
Chu Thịnh nhìn đến thất thần, hai tai ửng đỏ của cô rơi vào trong mắt, sinh động đến mê người.
"Chu Thịnh." Bắc Bắc vẫy vẫy tay trước mặt anh: "Anh sao vậy?"
Chu Thịnh dừng lại, khẽ ho, hoàn toàn không có nửa chỗ ngại ngùng nói: "Ừ, nhìn vợ đến mất hồn."
Bắc Bắc: "...... Anh đừng nói lời ngon tiếng ngọt với em." Cô không chịu nổi, một người đàn ông đẹp trai nói với mình như vậy, Bắc Bắc lo lắng, sớm muộn gì mình cũng quỳ gối trước Chu Thịnh.
Như vậy không tốt lắm.
Nghĩ rồi, Bắc Bắc hạ mắt xuống, trong lòng không ngừng mặc niệm, Chu Thịnh nói đùa, cứ mặc kệ không để ý đến anh, Chu Thịnh đang trêu đùa mình. Sau khi nói những điều đó vô số lần, trái tim nhộn nhịp của Bắc Bắc mới trở lại bình thường.
"Em nghĩ hợp đồng này của anh không hợp lý, ngày mai lúc ký hợp đồng giám đốc cũng sẽ cảm thấy có vấn đề không phải sao?"
Chu Thịnh ừ một tiếng: "Giám đốc?"
"Đúng vậy." Bắc Bắc không cảm thấy có chỗ nào không thích hợp, nói: "Chuyện ký hợp đồng này không phải giám đốc sẽ ra mặt sao?"
Chu Thịnh ừ một tiếng: "Những người khác là vậy, còn em thì không cần."
"Hả? Em là....." Câu tiếp theo còn chưa nói hết, Chu Thịnh liền lấy tay chỉ chỉ mình, mỉm cười nói: "Ngày mai anh sẽ ký hợp đồng với em."
Bắc Bắc: "........."
Được rồi, chồng của cô đang làm rất tốt.
*
Công ty điện ảnh Mộ Bắc. Vị trí của công ty nằm trong khu vực phồn thịnh, khu thương nghiệp xa hoa, tương đối ít người qua lại, cho dù có, tố chất cũng rất tốt.
Chủ yếu là vấn đề an ninh.
Bởi vì là công ty điện ảnh, nên sẽ có rất nhiều nghệ sĩ đi đi vào vào, vì bảo đảm an toàn, nên công ty được thành lập trên một miếng đất mà Chu Thịnh nhìn trúng.
Mặc dù tiền thuê đắt đỏ, nhưng Chu Thịnh hoàn toàn có thể mua được.
Lúc này Bắc Bắc đang ngồi ở phòng khách, bên cạnh là một người phụ nữ 25 26 tuổi, khuôn mặt mỉm cười nhìn cô, nói cho cô biết chỗ này là nơi sẽ ký hợp đồng và những điều cần chú ý trong hợp đồng.
Ký xong hợp đồng, Chu Thịnh mới giới thiệu cho cô: "Người bên cạnh chính là người đại diện anh tìm cho em, Trần Tĩnh."
Bắc Bắc hơi mỉm cười: "Xin chào."
Trần Tĩnh nhìn người trước mắt, cảm thấy vô cùng hài lòng, Trần Tĩnh xuất thân từ một công ty đào tạo người đại diện, thời gian trước quản lý không ít nghệ sĩ, nhưng do trong nhà có việc nên mới phải từ chức, hiện tại muốn quay lại, liền nhận được thông báo của Chu tổng, hỏi chị ta có muốn qua đây làm không.
Trần Tĩnh cũng không suy nghĩ nhiều, ai bảo Chu Thịnh ra điều kiện hấp dẫn như vậy, hơn nữa chị ta chỉ có thể dẫn dắt một nghệ sĩ, so với lúc trước quản lý nhiều người, lịch trình rất bận rộn, nên bây giờ chị ta muốn tập trung vào một người, làm cho thật tốt.
Ngay cả khi mệt mỏi, vẫn có thể đi cùng cô ấy.
"Xin chào, chị là Trần Tĩnh, về sau cứ gọi chị là Tĩnh tỷ."
Bắc Bắc cười đồng ý, vô cùng tự nhiên: "Xin chào Tĩnh tỷ."
Chu Thịnh và giám đốc công ty đang ở trong văn phòng, sau khi ký hợp đồng xong, Chu Thịnh dừng lại, nhìn về Trần Tĩnh nói: "Nghệ sĩ mới giao cho cô quản lý."
Trần Tĩnh hiểu rõ: "Chu tổng yên tâm."
"Ừ."
Chu Thịnh nhìn Bắc Bắc, sau đó liền đi khỏi.
Chu Thịnh đi rồi, một người khác đến sắp xếp công việc cho Trần Tĩnh rồi cũng rời đi, nháy mắt trong phòng chỉ còn Trần Tĩnh và Bắc Bắc.
Trần Tĩnh nhìn tài liệu trong tay, đối với thân phận của Bắc Bắc cũng hiểu đôi chút, nhưng chị ta không hiểu lắm về mối quan hệ của cô ấy và Chu Thịnh, lúc đầu Chu Thịnh đến tìm chị ta, chỉ nói muốn chị ta dẫn dắt một nghệ sĩ của công ty, là một hạt giống tốt, rồi cũng không nói gì thêm.
Dựa vào kinh nghiệm của Trần Tĩnh trong giới giải trí, quan hệ của Bắc Bắc và Chu Thịnh có chút kỳ lạ.
Chỉ là một người mới, sao lại phiền đến một người có địa vị như Chu tổng đích thân đi tìm người đại diện?! Nghĩ rồi, Trần Tĩnh đối với thân phận của Bắc Bắc, không khỏi tò mò.
"À, Bắc Bắc em tham gia phim điện ảnh của Mã đạo đúng không?"
Bắc Bắc mỉm cười trả lời: "Đúng ạ, chỉ là một vai phụ."
Nghe vậy, hai mắt Trần Tĩnh sáng ngời: "Có thể khiến Mã đạo nhìn trúng, cho dù là vai phụ, cũng rất ưu tú." Chị ta dừng chút, nhìn Bắc Bắc nói: "Chị có một chuyện có thể hỏi em được không?"
Bắc Bắc cười nói: "Muốn hỏi quan hệ của em và Chu Thịnh sao?"
Trần Tĩnh cả kinh, người khác vẫn luôn kêu Chu tổng, mà Bắc Bắc trực tiếp gọi tên của anh, quan hệ này.....
Bắc Bắc suy nghĩ vài giây, nghịch ngợm nháy mắt với Trần Tĩnh nói: "Dù sao cũng không phải loại quan hệ mà Tĩnh tỷ nghĩ, còn là quan hệ gì, Tĩnh tỷ tự mình tìm hiểu sẽ hay hơn."
Trần Tĩnh: "........."
Được rồi, vậy để chị ta tự tìm hiểu.
Hai người nói chuyện một lúc, Trần Tĩnh bắt đầu hỏi kế hoạch tiếp theo của Bắc Bắc, có ý tưởng mới gì không.
Bắc Bắc đem suy nghĩ của mình nói ra.
Cô không vội đóng phim, cô muốn từ từ, làm đến đâu chắc đến đấy, tuy rất thích đóng phim, nhưng Bắc Bắc muốn tự mình chọn kịch bản, như vậy có thể chọn được những cái mà mình yêu thích, thay vì chọn một cái không phù hợp với bản thân.
Đối với chuyện này Trần Tĩnh vô cùng đồng ý.
Một diễn viên giỏi phải có tác phẩm tốt và kỹ năng diễn xuất tốt.
Hai cái này không thể thiếu cái nào.
"Em có muốn ưu tiên cái nào không?"
Bắc Bắc nghĩ nghĩ: "Phim truyền hình ạ, em muốn quay một bộ phim truyền hình."
Đối với phim truyền hình mà nói, khán giả sẽ coi nhiều hơn, Bắc Bắc đối với điện ảnh, kỳ thật không có yêu cầu cao như vậy, cô không cảm thấy diễn xuất của mình tốt, cho nên muốn quay phim truyền hình tìm một chút cảm giác.
Ở kiếp trước, đa số Bắc Bắc đóng phim truyền hình.
Trần Tĩnh hiểu rõ: "Được rồi, vậy lúc đó chị sẽ giúp em tìm kịch bản."
"Vâng."
"Hợp tác vui vẻ."
Con đường diễn xuất của Bắc Bắc, bây giờ mới thực sự bắt đầu.
Hết chương 34.
_14thfebruary: Chữ "Mộ" trong Mộ Bắc có nghĩa là yêu thích, hâm mộ.
Sắp tới mình phải đi học rồi, lịch học bù của mình rất nhiều, nên một tuần sẽ không thể edit 2-3 chương cho các bạn đọc, nhưng mà 1 chương 1 tuần vẫn có thể nhé =)). Nếu có nhiều thời gian hơn thì mình sẽ edit nhiều hơn ╭( ・ㅂ・)و.