https://truyensachay.net

Cô Dâu Hoa Yêu

Chương 33 - Chương 31

Trước Sau

đầu dòng
Editor: Xám

“Không được làm đứt, không được làm mất, không được đi cầm ở ngoài.

“Tặng cho tôi ư? Cô kinh ngạc vô cùng.

“Gửi ở chỗ cô.

“Tất cả những cái này đều là kim cương? Đan hám tiền lập tức hứng thú, chỉ vào chữ S cách điệu lóng lánh trên vòng cổ, hỏi.

Ai biết được, cũng có thể là một đống thủy tinh bị Cupid cắt vụn. Anh liếc xéo cô.

. . . . . . Tất cả lại thật sự là kim cương, vậy trị giá bao nhiêu tiền? Người nào đó vinh dự được đón nhận cúi đầu nhìn vòng cổ, vì vậy đầu đột ngột va vào lưng Thẩm Luật.

Chỉ thấy người đàn ông rất tự nhiên ôm eo cô tiếp tục đi lên phía trước.

Hàn Đan thức tỉnh từ trong trạng thái mờ mịt, lập tức phản kháng, nhưng lại bị cánh tay kia hơi dùng sức siết chặt, không thể động đậy.

Thẩm tổng không sợ mất mặt trước mặt đám đông sao? Cô cắn răng nhỏ giọng nói.

Cho dù cô muốn làm gì, tôi cũng sẽ không là người mất mặt nhất, cho nên đề nghị cô đừng tùy tiện thử những hành động nguy hiểm đó thì tốt hơn. Anh cũng nhỏ giọng.

Trong trường hợp có thể xem là kỳ tích này, từ đầu đến cuối Hàn Đan không có dũng khí mạnh mẽ đá anh ta một cước rồi bỏ chạy, dù sao người này còn là lão đại của mình. Rốt cuộc anh muốn làm gì? Cô không nhịn được hỏi lại.

Anh không đáp, chỉ nhếch môi cười.

Hai người dừng lại trước một căn phòng, trong lúc phục vụ đẩy cửa ra người đàn ông hơi cúi đầu, nói khẽ bên tài cô: Ân tình ngủ quên lúc đàm phán còn nợ tôi, bây giờ nên trả rồi.

Cô ngẩn ra, lại bị anh dắt tay kéo vào trong phòng.

Ánh mắt Hàn Đan lướt qua phong cách trang trí nguy nga lộng lẫy, dừng lại trên người người phụ nữ ngồi ngay ngắn sau bàn ăn. Tuổi khoảng chừng hơn 50, nhưng lại có dáng vẻ hết sức trẻ tuổi, từ quần áo phục sức có thể nhanh chóng nhận định là một quý phụ. Cảnh tượng này khiến Hàn Đan rơi vào mê hoặc trong nháy mắt, sau khi Thẩm Luật gọi một tiếng “Mẹ”, sự mê hoặc này nổ “Ầm” một tiếng trong đầu cô, chấn động khiến cô hoa mắt chóng mặt một hồi.

Cảm nhận được bàn tay kéo mình hơi dùng sức, Hàn Đan tay hơi đau giật mình một cái tỉnh táo lại, thoáng thấy ánh mắt mang theo ý cảnh cáo của người đàn ông bên cạnh, đành phải đổi thành gương mặt tươi cười mở miệng nói: Chào bác gái, con tên là Hàn Đan.

Mẹ Thẩm khẽ mỉm cười: Ngồi đi.

Trên đường kẹt xe, cho nên đến muộn một chút. Bản lĩnh nói dối của Thẩm Luật thật cao siêu.

Nhất định đói bụng rồi phải không, thích ăn gì nào? Xem ra mẹ Thẩm rất dễ gần.

Hàn Đan cầm thực đơn vừa dày vừa nặng nuốt nước miếng, bề ngoài cười rất ngượng ngùng, trong lòng rất bực tức. Theo cách nói của Thẩm Luật, nếu như không trả xong mối nhân tình này, nhất định công tác sinh nhai của mình vô cùng u ám. Thế nhưng mặc dù cô đã xem mắt nhiều lần, nhưng gặp phụ huynh lại là lần đầu tiên, dựa theo sở thích dùng bữa của Lão Phật Gia nhà mình, có thể thế hệ trước cân nhắc sức khỏe đều thích thanh đạm, vì vậy đáp rất quy củ: Con không kén ăn, thanh đạm một chút là được rồi.

Thanh đạm —— Anh nhìn cô một cái, mấp máy khóe miệng, lập tức chọn một số rau và hải sản theo mùa, sau đó lật lại thực đơn, nói: Ngoài những món trên, còn có thịt kho tàu với nước xốt bào ngư, heo sữa da giòn, thịt chân giò xốt mật.

A Luật, con cũng không hỏi xem cô Hàn người ta muốn ăn gì. . . . . . Mẹ Thẩm có chút bất đắc dĩ.

Ngoài không ăn nhiều loại thịt lắm ra, cô ấy không kén ăn. Người nào đó mỉm cười.

Vì vậy, sau khi mang thức ăn lên, Hàn Đan nhìn ba đĩa thịt được đặt ở trước mặt Thẩm Luật mà nghẹn lời, trong lòng mắng đi mắng lại người đàn ông đáng chết kia N lần, cúi đầu miệng nhỏ gặm cải làn. Tiếp theo chính là tán gẫu chuyện nhà kiểu Bạn hỏi tôi đáp . Hàn Đan không bỏ lỡ cơ hội bày tỏ phát ngôn nịnh bợ như Nhìn bác gái thật sự rất trẻ trung , khiến mẹ Thẩm rất thoải mái.

Thời gian trước A Luật nói đã có đối tượng qua lại chính thức, bác cho rằng nó nói đùa thôi, không ngờ nó thật sự tìm được một cô gái ôn tồn lễ độ như cô Hàn, cũng xem như đã làm rõ nỗi lòng của bác và ba nó rồi .

Bác gái gọi con là Tiểu Hàn được rồi. Thẩm tổng. . . . . . A, A Luật vừa đẹp trai vừa có năng lực, còn thường xuyên quan tâm con. Con vẫn luôn rất cảm kích anh ấy. . . . . . Dứt lời khuôn mặt nhỏ hồng lên tạo thành dáng vẻ thục nữ e thẹn, phát huy kỹ thuật diễn xuất được rèn luyện khi xem mắt vô cùng nhuần nhuyễn. Thẩm Luật bên cạnh giống như bị sặc canh ngô, ho khan không dứt. Hàn Đan vội vàng vỗ lưng cho anh. Vừa vỗ vừa dịu dàng nói: Tại sao lại uống vội như vậy. Người nọ lập tức ho kịch liệt hơn.

Có một chuyện, hình như bây giờ nhắc đến hơi sớm một chút. Có điều dù sao làm ba mẹ khó tránh sốt ruột ôm cháu chắt, chẳng biết Tiểu Hàn có lập kế hoạch muốn mấy đứa bé không?

Nghe thấy mẹ Thẩm hỏi câu này cô lập tức ngẩn ra, gượng gạo trả lời: Tất cả đều nghe theo anh ấy.

Mẹ Thẩm tỏ ra rất hài lòng, nói: Vốn dĩ ba nó cũng muốn đi gặp con, kếu quả bên phía châu Úc vẫn luôn hợp tác xảy ra chút vấn đề, tối qua bay đến Melbourne rồi. Chờ khi nào ông ấy không bận, đến nhà ngồi một lát đi.

Cả người Hàn Đan đổ mồ hôi lạnh. Chắc ý này là nhìn cũng thuận mắt định nhận mình là con dâu chính thức sao? Vậy cũng quá nhanh rồi. Thẩm Luật à Thẩm Luật, ngay cả hai người già nhãi con anh cũng có thể lừa gạt, lời nói dối đó tung ra sao có thể làm tròn. . . . . . Cô liếc xéo anh một cái, chuyên thành khuôn mặt cười thuận theo. Lần sau con nhất định đi thăm hỏi bác trai bác gái.

Thời gian cũng không còn sớm nữa, nhất định người trẻ tuổi các con có việc của người trẻ tuổi, bà già bác sẽ không làm lỡ các con nữa. Dứt lời mẹ Thẩm lập tức đứng dậy định đi. Hai người tiễn bà đến cửa khách sạn, chỉ thấy một chiếc Mercedes Benz màu đen đã sớm dừng cạnh cửa.

Tối nay phải về thành phố S sao? Thẩm Luật hỏi.

Mẹ không quen ở đây, con biết mẹ vừa ra khỏi cửa đã ngủ không ngon mà.

Vậy đi đường cẩn thận.

Con đó, cứ chịu thua một lần không được sao? Nhất định cố chấp với ba con. Tính cách bướng bỉnh của hai người, thật sự là ba con ruột. Giọng nói oán trách của mẹ Thẩm lại tràn đầy cưng chiều.

Anh rũ mắt cười một tiếng: Nếu như lần này con thắng, ba mẹ nên thực hiện lời hứa.

Mẹ mặc kệ chuyện vớ vẩn của hai ba con. Mẹ Thẩm vẫy vẫy tay với Hàn Đan: Tiểu Hàn, bác đi trước. Lần sau đến nhà ngồi nhé.

Vâng. Hàn Đan phấn chấn tinh thần giữ nguyên nụ cười ngọt ngào: Hẹn gặp lại bác gái.

Mắt không nhìn thấy bóng Mercedes Benz nữa, Hàn Đan thở dài ra một hơi, xoay người lại thấy Thẩm Luật choàng áo khoác lên vai cô. Cô xoay người mím môi cười, gọi thật dài: A Luật.

Hả? Đối phương híp mắt lại, phát ra giọng mũi hơi cao.

Lão nương tan ca rồi. Vũ trụ nhỏ kìm nén rất lâu của người nào đó bùng nổ, mặt không thay đổi nhét quần áo lại cho anh: Cho nên, đừng diễn nữa. Lời vừa ra khỏi miệng đã đối diện với ánh mắt nhìn về phía mình của anh, chỉ cảm thấy mình cực kỳ không có khí phách run lên một cái, mím môi xoay người định đi nhưng lại bị giữ chặt.

Một lần nữa Thẩm Luật choàng áo khoác lên cho cô, cầm vạt trước tiện thể cúi người ôm cô vào lòng, giọng nam đè thấp nhiễm



alt
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc