Hóa ra là, tất cả phong cảnh thế giới trong MTV là anh an bài vì cô. Anh tại sao muốn làm như thế?
Khóe mắt Lăng Mạt, từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống màn hình điện thoại di động. Có phải anh đối với tất cả phụ nữ, anh đã từng thân thiết da thịt đều tốt như vậy?
Nhưng là, anh có thể hay không, không cần đối sử tốt với cônhư vậy?
Anh đối tốt với cô như vậy, sẽ càng làm cô khó chịu. Đáy lòng Lăng Mạt Mạt tuyệt vọng cùng vui sướng đang đan xen, đến cuối cùng, biến thành từng chút từng chút khổ sở nồng nặc.
Anh lẽ nào không biết, anh ôn tình nư vậy là một loại tàn nhẫn hay sao?
Nếu không yêu thì, cũng không nên cho cô hi vọng. Nghĩ đến Lăng Mạt Mạt nhẹ nhàng ấn vào cự tuyệt.
Lý Tình Thâm và Du Dật nói xong những lời nói đó, cả ban công rơi vào yên tĩnh, trong lúc bất chợt, điện thoại cuả Lý Tình Thâm vang lên.
Du Dật vẻ mặt thoáng ánh lên kích động: “Là ai?”
Vừa dứt lời, thấy Lý Tình Thâm nhìn chằm chằm vào hệ thống wechat trên điện thoại di động, sắc mặt rất nghiêm túc trầm muộn.
Đó là một hệ thống gửi tin tức: “ Mạt Mạt Yêu Tinh cự tuyệt thêm bạn vào danh sách bạn tốt.”
Thời gian qua đi ba tháng sau, cô rốt cuộc wechat trở lại.
Hơn nữa, vẫn là anh bị cô lỡ hẹn, mới vừa qua sinh nhật.
Cả người Lý Tình Thâm trở lên cứng nhắc, trong hai mắt, ẩn dấu một tia đau thương nhàn nhạt. Hồi lâu, mới giật giật môi, nhưng không hát ra chút âm thanh, giơ tay lên dừng lại giữa không trung thật lâu. Mới rơi vào bàn phím điện thoại di động, tiếp tục mở ra, một lần nữa muốn mời Yêu Tinh Mạt Mạt: “Em ở rồi hả?”
Lăng Mạt Mạt không nghĩ tới, Enson lúc này lại vào wechat. Nhìn ba chữ anh gửi đến, cả người cô chưa kịp phản ứng, Enson lại gửi đến cho cô một tin nhắn nữa: “Tôi chờ em đã lâu.”
Đáy lòng Lăng Mạt Mạt một mảng hỗn loạn, “Tăng thêm cự tuyệt” bốn chữ này, cô không thể nào giấu đi được rồi.
Lẽ nào anh không biết, câu nói này đến cùng có bao nhiêu ám muội sao?
Lý Tình Thâm thấy Lăng Mạt Mạt mãi không có động tĩnh, cánh môi hơi mấp máy.Nàng tối nay lỡ hẹn, bây giờ muộn như thế không nghỉ ngơi, thế nhưng bất chợt lại vào wechat. Trong lòng anh có chút lo lắng có chút hồ nghi, lại một lần nữa mở ra thêm cô vào làm bạn tốt: “Đã muộn thế này, sao còn chưa nghỉ ngơi, có phải em gặp phiền toái rồi không?”
Đáy lòng Lăng Mạt Mạt, nhất thờ trở lên mềm mại. Cô không biết cô nên làm thế nào, Enson như vậy để cho cô càng nhớ nhung và mê luyến. Lòng anh mỏng và thông minh, có thể dễ như trở bàn tay suy đoán ra hiện trạng của cô.
Anh như vậy, sẽ làm tầng phòng bị cô vất vả tạo dựng một lần nữa sụp đổi!
Cô cái gì cũng không muốn nói, cũng không biết nói gì. Chẳng qua cảm thấy không có chút ý nghĩa nào, bèn nhìn điện thoại di đông kinh ngạc ngẩn người.