- Vài giáo viên trẻ trong tổ Anh ngữ của trường muốn làm buổi liên hoan chào mừng em, nói là ở “Thiên Phủ Chi Quốc”, trên đường quán rượu. Em… em chưa từng đi những chỗ như thế, từ chối mọi người cũng không ổn, em muốn nhờ anh đi cùng em…
Lý Tinh Tinh nói xong lại càng lo Dương Thần từ chối.
Trên thực tế, lúc biết tin Dương Thần kết hôn, Lý Tinh Tinh thần bay phác lạc, cho đến tận hôm Dương Thần không chút do dự giúp cô giải quyết bố con họ Trần cô mới tỉnh lại, Dương đại ca của cô không vứt bỏ cô.
Tuy buồn vì chuyện Dương Thần kết hôn nhưng Lý Tinh Tinh không cách nào bắt bản thân không muốn gặp Dương Thần.
Khi Dương Thần nói hôm nay sẽ đến thăm cô, cô cả đêm không ngủ được, Lý Tinh Tinh không biết sẽ đối mặt với Dương Thần như thế nào, nhưng sau khi nhìn thấy Dương Thần, cô phát hiện mọi việc vẫn không thay đổi, trước mặt Dương Thần cô vẫn cười vui vẻ, hoặc đỏ mặt thẹn thúng vì việc nhỏ nào đó.
Nhưng khi đề xuất Dương Thần đi cùng cô đến quán ăn đêm, Lý Tinh Tinh lại sợ, cô sợ Dương Thần sẽ vì thân phận giờ đã thay đổi mà từ chối, sợ Dương Thần vốn không định đáp ứng yêu cầu nhỏ của mình.
Trong nháy mắt trong đầu Lý Tinh Tinh còn đang có nhiều tâm sự, lại nghe Dương Thần đáp lời:
- Không thành vấn đề.
Lý Tinh Tinh mừng rỡ, túm lấy tay Dương Thần:
- Thật chứ? Dương đại ca, anh sẽ đi cùng em thật à?
Dương Thần cưng chiều búng mũi cô một cái, chính loại người tâm tư đơn giản này mới làm cho người khác thương tiếc.
- Xem em mừng chưa kìa, yên nào, phải giữ hình tượng.
- Nhưng tại em đang vui mà…
Lý Tinh Tinh thè lưỡi, tay vẫn không buông tay Dương Thần.
Dương Thần nhìn đồng hồ trên tường, hơn hai giờ chiều, ngẫm nghĩ một chút rồi hỏi:
- Tinh Tinh buổi chiều em còn có việc gì không?
- Không có việc gì, em chỉ có tiết buổi sáng nay, vừa mới khai giảng nên cũng chưa phải bận bịu.
Lý Tinh Tinh đáp chi tiết.
Dương Thần cười đầy thâm ý:
- Vậy em theo anh đi chỗ này đã, nếu bọn họ đã chọn đến “Thiên Phủ chi Quốc”, đến một cách tùy tiện cũng không tốt lắm.
Xử lí nốt mấy việc xong, Dương Thần cùng Lý Tinh Tinh đi ra cổng trường, lên xe của chính hắn.
Lý Tinh Tinh kinh ngạc nhìn trong xe BMW nói:
- Dương đại ca, anh mua xe có rèm che khi nào vậy?
Tuy cô không hiểu lắm các thương hiệu xe, nhưng nhìn bằng mắt thường cũng nhận ra chiếc xe ô tô này không phải loại thường.
- Ồ, giờ đổi việc mới, phải lái xe nên anh mua.
Dương Thần không giải thích nhiều, không thể nói là mình lấy đại xe trong gara nhà bà xã được.
Lý Tinh Tinh không hiểu, cũng không nghĩ nhiều, lại hỏi:
- Dương đại ca, anh dẫn em đi đâu vậy? còn sớm mà, bọn họ nói 6 giờ tối mới bắt đầu Party.
- Mua quần áo. Dù sao cũng là em gái của Dương Thần, dù sao cũng là đi đến “Thiên Phủ Chi Quốc”, không thể để người ta xem thường.
- Em mặc vậy rất mất mặt sao?
Lý Tinh Tinh tự ti cúi đầu.
Dương Thần bất đắc dĩ thở dài:
- Tinh Tinh, anh không có ý đó, có điều em chưa từng đến “Thiên Phủ Chi Quốc”, không hiểu nơi đó bằng anh, ở đó không giống như KTV hay các quán Bar khác. Nói đơn giản, các đồng nghiệp của em chính là chọn một quán Bar tổng hợp cao cấp đó, chắc là toàn người cũng có tiền. Em bình thường ăn mặc hơi đơn giản, nhưng nếu đã đi dự tiệc hoan nghênh mình mà ăn mặc tùy tiện, chính là em không tốt với bản thân, cũng làm bọn họ không vui, nếu chẳng may có người nào điệu bộ, thay đổi quần áo đẹp cũng có thể bắt họ câm miệng, không làm ảnh hưởng đến tâm trạng.
- Em nghĩ các giáo viên ở trường rất tốt… chắc sẽ không cười nhạo…
Lý Tinh Tinh cắn môi do dự nói.
Dương Thần vừa lái xe vừa nói:
- Tinh Tinh, em cũng tốt nghiệp đại học rồi, phải đối mặt với hiện thực xã hội, có một số việc, không phải em tùy tiện, mọi người cũng đều có thể tùy tiện, vào xã hội này rồi, chỉ có thể tận dụng khả năng thích ứng, không có gì thương tâm khổ sở, không có gì chán ghét, bài xích.
Lý Tinh Tinh gật đầu:
- Em… em hiểu rồi. Cảm ơn Dương đại ca. Không phải em không nghĩ được, chẳng qua là có chút không quen…
- Anh sẽ giúp em làm quen.
Dương Thần cười thoải mái.
Chưa tới nửa giờ, xe dừng tại tòa nhà Trung Hải, trong tòa nhà có thể mua được tất cả các sản phẩm, trang phục của các thương hiệu trên khắp thế giới. Dương Thần cũng đỡ phải giúp Lý Tinh Tinh tìm.
Đây là lần đầu tiên Dương Thần đi mua sắm sau khi về nước. Buổi sáng hắn đổi chi phiếu thành tiền mặt rồi làm thẻ, cho nên giờ trong túi cũng có tiền, đi cùng Lý Tinh Tinh lên thang máy lên lầu hắn cũng hơi lo lắng. Trước đây dù muốn mua quần áo cũng phải đi mượn tiền trước đã.
Lý Tinh Tinh chưa bao giờ đến nơi tráng lệ như vậy. mua quần áo trong không khí tràn ngập mùi nước hoa, vội vàng kéo tay Dương Thần. Khuôn mặt vốn xinh đẹp như hoa bách hợp, giờ kết hợp với bộ dạng “chim nhỏ nép vào người” khiến cho không ít khách hàng không kìm nổi quay đầu lại liếc mắt nhìn một cái.
Dọc lối đi đi qua các thương hiệu Louis Vuitton, Hermes, Chanel và một số của hàng khác, Dương Thần nhíu mày, cười khổ nói với Lý Tinh Tinh:
- Xem ra mấy cửa hàng này đắt hơn anh tưởng, hay là qua Balenciaga xem thử?
Tuy rằng có chút tiền nhưng hắn chưa đến nỗi mua những thứ quần áo mấy nghìn tệ một bộ.
Lý Tinh Tinh căn bản không hiểu ý nghĩa mấy thương hiệu, chỉ cảm thấy kiểu dáng quần áo này rất xinh đẹp, lại có chút xấu hổ, lúc này hiền lành gật đầu nói:
- Đều nghe Dương đại ca, hay là không cần mua đồ đắt tiền quá… em sợ không đủ tiền.
Nói xong cô sờ sờ chiếc túi nhỏ của mình.
Dương Thần hiểu ý cười, không khỏi nhéo nhéo khuôn mặt cô gái:
- Quần áo hôm nay anh mua tặng em.
- Nhưng…
Dương Thần lập tức nói:
- Không có nhưng… coi như em nợ tiền anh, về sau kiếm nhiều tiền trả là được rồi.
Lý Tinh Tinh đành đồng ý, trong lòng lại thấy vui vui.
Không ngoài dự tính của Dương Thần, hãng quần áo độc quyền Balenciaga rẻ hơn một chút, là thương hiệu nước Pháp đã trải qua vài thập niên, luôn luôn đề cao sự gọn gàng và phong cách thanh lịch, cũng rất phù hợp với Tinh Tinh.
Cô gái bán hàng thấy hai người vào cửa bèn nhiệt tình ra đón:
- Tiên sinh, tiểu thư, hai vị muốn xem cái gì đặc biệt không? Các mẫu mới nhất hôm qua vừa mới nhập, để tôi giới thiệu một chút cho hai vị.
- Ồ, không cần phiền cô, chúng tôi tự chọn được.
Dương Thần khách khí đáp, túm Lý Tinh Tinh đi đến khu trang phục nữ, vừa nhìn dáng người cô vừa bắt đầu tự tay chọn đồ cho cô.
Bởi thời gian làm việc vẫn là ban ngày, trong cửa hàng khách không nhiều lắm, vài cô gái bán hàng thấy anh chàng trẻ tuổi chọn đồ giúp bạn gái đều tò mò nhìn lại.
Lý Tinh Tinh không ngừng bị Dương Thần nhận xét, trong lòng có chút khác thường, nhưng cũng hơi cảm động. Nhìn Dương Thần chăm chú giúp mình chọn quần áo, tất cả phiền muộn trước kia của cô đều tan thành mây khói.
Lúc này, Dương Thần đột nhiên có suy nghĩ gì đó thoáng qua, quay người bảo Lý Tinh Tinh: