Chương 17: Ngẫu nhiên gặp được bạn trai cũ.
Edit: Glaglii
Beta: Tieen
Thoáng cái đã qua ba ngày.
Kể từ ngày "ngủ" với Hoắc Kỳ Chu, Giang Nghiên liền ngoan ngoãn ở trường ba ngày liền mới giảm được cảm giác đau eo đau lưng.
Chỗ tư mật sau khi được cô chăm sóc và giữ gìn, rốt cuộc cũng phục hồi chặt chẽ như ban đầu —— dù lúc làm chuyện đó với Hoắc Kỳ Chu cô cũng không đau quá nhiều khi bị xé rách, nhưng vẫn bị đâm đến sưng lên, sờ đến lại đau.
Cô cảm thấy may mắn vì đã rèn luyện thân thể trước khi lâm trận, còn chưa kể những kỷ xảo trên giường của cô nữa, bằng không, nếu lấy thể lực ban đầu của nguyên chủ cùng sự ngây thơ không biết gì đó để lên giường với Hoắc Kỳ Chu thì làm sao cô có thể hồi phục trong một tuần được.
Lại lần nữa hối hận khi hạ thuốc Hoắc Kỳ Chu, Giang Nghiên lắc đầu ném ra ý nghĩ đó ra ngoài, bắt đầu lập kế hoạch.
Trong nguyên tác, trước khi Triệu Dị Chi từ “Trò chuyện” tìm phụ nữ cho Hoắc Kỳ Chu, Hoắc Kỳ Chu từng xuất hiện ở "Đế Sắc" một bar (*) cao cấp.
(*) Trong bản raw là hội sở 会所 còn có nghĩa khác là hội quán, chỗ họp hội. Mọi người hiểu theo nghĩa nào cũng đúng nha.
Ở nơi đây, Triệu Dị Chi nói chuyện phiếm với Hoắc Đan Dương, về nhà xong Triệu Dị Chi liền lên kế hoạch tìm phụ nữ cho Hoắc Kỳ Chu.
Hiện tại người phụ đó đã biến thành cô, còn khá thành công, nhưng chuyện này cũng không vì cô tới sớm mà thay đổi.
Ngoài ra, nguyên văn còn nhắc tới một trong những nam chính là Hoắc Đan Dương mấy ngày trước đó ở “Đế Sắc” miệng thì ăn, tay thì trái ôm phải ấp, bị Hoắc Kỳ Chu tình cờ đàm phán một dự án ở đây bắt gặp, mang về nhà đóng cửa cấm túc.
Chuyện này có nhắc đến trong cuộc nói chuyện phiếm của Triệu Dị Chi cùng Hoắc Đan Dương, chỉ là không biết thời gian chính xác. Mà tác giả thiết kế tình tiết này, đơn giản là cho người đọc thấy được bản chất ăn chơi của Hoắc Đan Dương trước khi gặp nữ chính, ngoài ra còn có bạch nguyệt quang của nữ chính Hoắc Kỳ Chu đúng là vô cùng tốt đẹp, không gần nữ sắc.
Giang Nghiên ghét bỏ mà bĩu môi, ở trên giấy viết viết vẽ vẽ vạch ra kế hoạch tiếp theo. Sau đó, cô liền đến phòng tập gym gần trường, dùng thời gian sau giờ học mà lên kế hoạch tập gym cụ thể.
Lại qua mấy ngày, cô nhìn thời gian, chắc không sai lệch lắm, liền tiến hành theo kế hoạch, làm kiểu tóc y như trước, trang điểm thật đậm để không ai nhìn ra, ăn mặc không quá lộ liễu cũng không quá mức bảo thủ đi đến “Đế Sắc”, xem Hoắc Kỳ Chu có ở "Đế Sắc" hay không.
Nói thế thôi, “Đế Sắc” lớn như vậy, thời gian Hoắc Kỳ Chu đến bắt Hoắc Đan Dương cũng không cụ thể, địa điểm ở phòng nào tác giả cũng không viết ra, cô bất quá nên tùy vào vận may vậy.
Quả nhiên, hai ngày liên tiếp qua đi, Giang Nghiên ở “Đế Sắc” xoay vài vòng, cũng không gặp Hoắc Kỳ Chu và Hoắc Đan Dương.
Buổi tối ngày thứ ba, khi cô đang chuẩn bị đến “Đế Sắc”, Lâm Duyệt bỗng nhiên muốn rủ cô đi “Đế Sắc” ca hát.
Giang Nghiên ngẫm nghĩ liền đồng ý, cô thay quần áo trang điểm như kế hoạch, làm cho Lâm Duyệt một phen ngạc nhiên, không phải Giang Nhiên không muốn nói cho cô ấy biết, cô chỉ sợ cô ấy không nhịn được mà kể cho người khác hoặc đi gặp Hoắc Đan Dương diễu võ dương oai.
Giang Nghiên nghĩ vậy vừa tức giận vừa buồn cười mà nhìn Lâm Duyệt, trong lòng bình tĩnh một chút, cô cũng không cho rằng lần này đi với Lâm Duyệt liền có thể gặp được Hoắc Đan Dương và anh hắn.
Các cô đi đến "Đế Sắc" ca hát hồi lâu sau, trên đường Giang Nghiên đi đến WC, đập vào mắt cô là một người đàn ông thân diện áo măng tô, vai rộng eo hẹp, chân dài thẳng tắp, biểu tình lại có chút ũ rũ!
Tuy rằng khí chất này khác với ấn tượng ban đầu của nguyên chủ, nhưng bộ dáng ngu ngốc khiến cho Giang Nghiên sinh ra cảm giác muốn đánh vào mặt hắn này. Không phải Hoắc Đan Dương là ai?!