Trong phút chốc, Tô Thành Nghiêm dường như vừa nghĩ ra điều gì, sững người lại. Anh ta nhớ, hôm đó sau khi đưa Dương Ly về nhà rồi quay lại, anh đã gặp đứa bé lúc nãy ở ngay cửa thang máy này!
Kiều Tiểu Bảo nắm tay Dạ Nhất đi vào hoa viên Cảnh Niên, sau khi bước vào cửa thì buông tay anh ta ra, Dạ Nhất tự động nấp vào chỗ tối, Kiều Tiểu Bảo vừa sờ cái bụng nhỏ vừa bước vào thang máy.
Chuyện đến nước này, anh cũng không tin chỉ là đi nhầm cửa như Kiều Tiểu Bảo nói hay là gì khác, nếu thật sự như lời bé nói, vậy tại sao hết lần này đến lần khác cứ đi nhầm cửa của Kiều Minh Anh?
Trong lòng Lê Hiếu Nhật đã xác định 99% Kiều Tiểu Bảo là con trai mình.
Nhưng mà, dường như bé không muốn nhận mình, thậm chí còn trốn tránh!
Ánh mắt Lê Hiếu Nhật có chút giãy dụa, như nhìn thấy cơ hội sống mà nhìn Kiều Tiểu Bảo.
Kiều Tiểu Bảo hơi không nỡ. Nhóc nghe lời mami, không cho daddy biết sự tồn tại của mình, thế nhưng nhóc cũng muốn có ba như những đứa trẻ khác.
Đột nhiên, đôi mắt to của Kiều Tiểu Bảo xoay một vòng, nhìn Kiều Minh Anh còn trong trạng thái mê man mà nằm trên giường, mềm mại nói: “Cháu là Kiều Quân Minh, năm nay bốn tuổi rưỡi, Kiều Minh Anh là Mami của cháu.”
Mami, không phải là cục cưng không nghe lời đâu, con chỉ nói cho daddy biết con là cục cưng của mẹ thôi, cũng không nói là con của daddy.
Kiều Quân Minh, bốn tuổi rưỡi, Kiều Minh Anh là Mami của bé!
Đúng là con của anh!
Kiều Tiểu Bảo hơi lo lắng, bàn tay nhỏ bé nắm thật chặt, trong lòng nghĩ, nếu Lê Hiếu Nhật không nhận mình và mẹ, mình sẽ mang Mami đến Pháp tìm cậu mà nương tựa!
Người tỉnh táo trầm tĩnh như Lê Hiếu Nhật, cũng không nhịn được mà đỏ vành mắt, cố sức ngăn chặn cảm xúc như mưa to gió lớn dưới đáy lòng, nhìn khuôn mặt mềm mại đáng yêu của Kiều Tiểu Bảo: “Ba là ba con đây.”
Trái tim đang đập thình thịch của Kiều Tiểu Bảo lập tức buông xuống, nhìn Lê Hiếu Nhật nở nụ cười gian xảo: “Cháu cũng không nhận chú là ba đâu, Mami cũng không nói cho cháu biết là cháu có ba.”
Kiều Minh Anh, người phụ nữ đáng chết này.
Trong lòng Lê Hiếu Nhật oán trách Kiều Minh Anh, trách cô mang thai con mình còn chạy ra nước ngoài, trách cô nhiều năm như vậy vẫn không nói cho anh biết là mình còn có một đứa con!
Lê Hiếu Nhật nhìn Kiều Tiểu Bảo đang bảo vệ Mami nhà mình, trong lòng còn chưa bình tĩnh lại, xem ra con của anh đứng về phía Kiều Minh Anh vô điều kiện.
“Mami của con đã nói với con thế nào?” Lê Hiếu Nhật nhất thời không quen với cách xưng hô này, nhưng đối với chuyện có con trai, cũng không có gì khó chịu, từ lúc ban đầu không tin được, đến bây giờ chỉ cảm thấy vô cùng hạnh phúc.