Tần Tấn thấy Tiêu Cửu Cửu đột nhiên điên cuồng xông về phía đám người, dáng vẻ sợ hãi hoảng hốt, sau một khắc anh lập tức phản ứng lại, nhanh như tia chớp sải vài bước tới, nhanh chóng đuổi theo cô, dùng sức đưa tay kéo cánh tay của cô, gần như dùng giọng gầm nhẹ quát to, “Cửu Cửu, em đừng kích động!”
Cửu Cửu ngước khuôn mặt nhỏ nhắn tinh sảo lên, cặp mắt luôn luôn trong suốt như đáy hồ, lúc này tràn đầy tuyệt vọng, cô dùng giọng gần như gào thét van xin anh, “Anh Tấn, anh để cho em đi xem anh ấy một chút, em biết rõ, anh ấy ở chỗ đó, anh ấy ở chỗ đó, anh ấy đang ở đó chờ em, anh ấy đang ở đó chờ em đó...”
Chu Tiêu, Hứa Hằng Minh, còn có Đông Phương Cảnh Mộ đuổi theo tới sau, cũng đều nhấc chân đuổi theo.
Vừa nhìn thấy dáng vẻ cực kỳ đau thương của Cửu Cửu, mấy người đàn ông đều cùng đỏ mắt.
Cô như vậy, có thể không khiến cho bọn họ cảm thấy đau lòng sao?
Tần Tấn lại ôm chặt lấy cô, thế nào cũng không để cho cô đi, “Ngoan! Em đừng gấp gáp, trước mặt có thể là người khác xảy ra chuyện, anh để anh Tiêu đi trước xem một chút, có được không?”
Tần Tấn vừa nói, vừa nháy mắt với Chu Tiêu.
Chu Tiêu lập tức nói, “Mọi người chờ ở đây, tôi di xem trước một chút tình huống như thế nào!”
Trong lòng Tần Tấn và Chu Tiêu đều đang sợ!
Bọn họ cũng biết, trực giác của Cửu Cửu luôn chính xác đến kinh người, lỡ như... Lỡ như trong đó người xảy ra chuyện thật sự là Phượng Thần, anh cũng không dám tưởng tượng, Cửu Cửu sẽ như thế nào?
Cho nên, Tần Tấn ôm chặt Cửu Cửu không để cho cô đi qua, trước hết để cho Chu Tiêu đi qua nhìn một chút tình huống rồi nói sau!
“Mọi người nhường một chút! Mọi người nhường một chút!”
Thân hình Chu Tiêu cao lớn mạnh mẽ, lại mặc bộ quân trang, anh vừa đến bên đám người, giọng nói to lớn vừa kêu lên, quần chúng vây xem lập tức chủ động nhường ra một con đường cho anh, để cho anh đi vào.
Khi Chu Tiêu nhìn thấy chiếc xe Mercedes-Benz màu đen quen thuộc, bị đụng đến nát thành từng mảnh nhỏ lật xuống đất, mà người anh quen, lúc này một thân đầy máu không biết sống chết bị kẹp trong xe đầu gục xuống, Chu Tiêu luôn luôn tự xưng là người rắn rỏi, cũng chỉ trong khoảnh khắc đỏ tròng mắt.
Anh lập tức vọt tới, đưa tay dùng sức cậy, cửa xe Mercedes-Benz màu đen kia, dĩ nhiên bị anh cứng rắn cậy ra như vậy.
“Phượng Thần, Phượng Thần...”
Anh vội vàng kêu tên Phượng Thần, nhưng Phượng Thần không có chút phản ứng nào.
Chu Tiêu nhìn toàn thân Phượng Thần tất cả đều là máu, vết thương trên đầu vẫn còn không ngừng rướm máu, ngay cả khuôn mặt tinh sảo của cậu ấy cũng đã bị máu nhuốm đến mơ hồ, bắp đùi của cậu ấy cũng bị xe đụng đến biến dạng kẹp cong biến dạng, Chu Tiêu vừa nhìn cũng biết chân kia của Phượng Thần bị gãy, mà máu tươi trên đùi, đang thấm qua quần của cậu ấy, càng không ngừng chảy ra ngoài...
Nhìn Phượng Thần bị thương nặng thành như vậy, tim của Chu Tiêu, gần như hoảng hốt sắp ngừng đập!
Máu này – thật sự chảy quá nhiều, dưới đất này, cũng chảy thành một dòng sông máu nhỏ.
Tay anh run run, nhẹ nhàng đặt lên động mạch cổ của Phượng Thần, cực kỳ lâu, anh vẫn có thể cảm thấy có một tia sinh mạng vô cùng nhỏ nhảy lên.
Cậu ấy còn sống! Cậu ấy vẫn còn sống!
Chu Tiêu lập tức lấy điện thoại di động ra, gọi mấy cú điện thoại cấp cứu khẩn cấp.
Khoảnh khắc khi anh cúp điện thoại,