Tuy nhà họ Tiêu và nhà họ Lương là những gia đình có máu mặt nhưng hai ông cụ vẫn tranh giành quyền thế, có khi lại liên thủ hợp tác lẫn nhau, rồi lại nhường nhịn nhau, ai cũng không muốn để cho đối phương độc chiếm.
Mà bây giờ điểm then chốt là việc đấu đá kia đã xuất hiện từ đời thứ nhất, kéo dài tới đời thứ hai để tranh giành quân vị. Trong lần tuyển cử tiếp theo, nhà nào có thể tiến lên trước một bước, nhà nào vững vàng định vị tại chỗ, nhà nào không tiến thì lùi thì trong năm nay, mọi thứ cứ theo trình tự đó mà được định hình như vậy.
Nhưng hiện tại nhà họ Lương đã ra giá mua luôn chuyện Lương Kinh Diễm đã giết người nhưng không may lại bị Tiêu Cẩn Chi tóm được. Thậm chí, Tiêu Cẩn Chi còn không muốn nhìn mặt, thề muốn truy cứu tới cùng để ông cụ Lương phải khổ não tìm cách giải quyết.
Anh xuống tay ác độc muốn diệt trừ Lương Kinh Diễm. Một là tức giận, hai cũng là hi vọng nhà họ Tiêu tha cho Lương Kinh Diễm một con đường thoát, đừng truy cứu chuyện này thành lớn chuyện, ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa hai nhà. Nhưng một lão hồ ly giảo hoạt như ông cụ Tiêu sẽ dễ dàng đồng ý sao?
Đương nhiên không thể!
Sau khi ông cụ Tiêu biết việc lần này, ông biết nếu ông không mạnh mẽ gõ một chuỳ lên đầu ông cụ Lương thì ông cũng không phải ông cụ Tiêu. Vì vậy, khi ông cụ Tiêu nhận được điện thoại của ông Die nd da n****Sóc***Là****Ta****l e q uu ydo n,cụ Lương, cũng sau khi nghe ông Lương khéo léo trình bày sự việc thì ông cụ Tiêu liền cười ha hả nói: Lão Lương, ông nói việc này, tôi còn thực sự không biết là do chính đứa cháu thối tha của tôi đã nói đấy. Hay là như vậy đi, hiện tại tôi sẽ cho người gọi nó về nhà hỏi kỹ càng, chờ một chút, tôi sẽ cho ông một câu trả lời chắc chắn. Ông thấy sao?
Ông cụ Tiêu nói vậy thì ông cụ Lương có thể nói gì được nữa? Chỉ có thể khách sáo nói lại hai ba câu, trong lòng phiền muộn muốn cúp điện thoại.
Thực ra ông cụ Tiêu cũng không lừa gạt, đúng là ông chưa từng nghe Tiêu Cẩn Chi kể về chuyện này, cho nên cũng có thể nói rằng