Mặc dù nói, kỹ thuật đua xe của Trần Thanh Đế cũng tăng lên không ít, so với Trần đại thiếu trước kia chỉ có thua không thắng, thì lợi hại hơn nhiều.
Nếu như thật đi đua xe, Trần Thanh Đế ít nhất vẫn có thể đủ thắng vài người, không làm đến toàn quân bị diệt, từ đầu tới đuôi đều thua.
Đương nhiên, vẫn chỉ là ngẫu nhiên thắng vài người mà thôi.
- Ngươi không có đi học sao? Đi theo tới làm gì?
Trần Thanh Đế nhíu mày, nhìn Đoạn Phàm đi theo phía sau hắn, vẻ mặt khó hiểu.
Đã nói rồi, ăn cơm thì chờ tới tối.
- Đoạn Phàm, ngươi yên tâm, thời điểm đi ra ngoài uống rượu, ta nhất định sẽ giúp ngươi.
Trịnh Lục vỗ vỗ bả vai Đoạn Phàm, nói ra:
- Về đi học đi.
- Đi học? Ai!
Đoạn Phàm thở dài một hơi, lắc đầu, vẻ mặt thâm trầm nói:
- Ta không có đi học, đã nhiều năm rồi.
- Thật nhiều năm? Có thể được hai mươi năm sao? Ngươi một tiểu hài tử xấu xa, giả lão thành cọng lông?
Chu Trướng nhịn không được liếc mắt, Đoạn Phàm này cũng quá giả trang lão thành rồi?
- Chu Trướng đại ca, anh không vạch trần em, không đả kích em không được sao?
Vẻ mặt Đoạn Phàm ủy khuất nói:
- Em được ba ngày nghỉ, đây mới là ngày đầu tiên, em không muốn trở về.
Khoa Văn Nghệ, trong lớp của Trần Thanh Đế nhiều ra một ông cụ non mười sáu mười bảy tuổi. Mà ông cụ non này, đối với Trần Thanh Đế cực kỳ cung kính.
Châm trà rót nước, đưa đồ ăn vặt, sự tình gì, ông cụ non này cũng đều cực kỳ ân cần làm. Mà ngay cả hai người Chu Trướng và Trịnh Lục, cũng dính không ít quang.
- Chu Trướng đại ca, nhà của em có một khách sạn năm sao, phục vụ rất tốt.
Ông cụ non Đoạn Phàm ghé vào bên tai Chu Trướng, liếc nhìn Thẩm Kỳ:
- Về sau Chu Trướng đại ca anh, mang theo chị dâu Thẩm Kỳ mướn phòng, cũng có thể đi tới chỗ em, toàn bộ đều miễn phí phục vụ.
- Chậc chậc, Đoạn Phàm, ngươi rất có tiền đồ.
Trên mặt Chu Trướng lộ ra dáng tươi cười dày đặc, vỗ vỗ bả vai Đoạn Phàm:
- Ta nhất định sẽ giúp ngươi.
- Oa kháo. . . Chu Trướng đại ca, anh nói vậy là có ý tứ gì?
Ông cụ non lập tức không vui:
- Em không có ý hối lộ anh, đây là tiểu đệ em hiếu kính đại ca a.
- Minh bạch, biết rõ, lý giải, ta hiểu.
Chu Trướng nhịn không được liếc mắt, quyết đoán bị Đoạn Phàm đánh bại, ông cụ non này quá vô sỉ rồi.
Tính mục đích rõ ràng như vậy, làm kỹ nữ, còn muốn lập đền thờ.