“Có phải anh lắp thiết bị theo dõi ở trên người tôi hay không?”
Tải app truyện hola đọc tiếp nhé cả nhà!
Lâm Nhứ cười: “Ở thủ đô, muốn biết tụng tích của một người không phải rất đơn giản : sao? Được rồi, tôi đưa cô đi, cô muôn đi đâu.”
Tô Thính Ngôn khoanh tay: “Không đi, tôi chờ xe của tôi là được.”
“Tại sao không đi?”
Người ở xe tải cứu hộ phía sau nhìn hai người châm chọc, nghe hai người nói như vậy nên nói: “Cũng đúng, cô ngồi xe Rolls-Royce của người ta dù sao cũng tốt hơn ngồi xe tải của chúng tôi.”
“Đúng vậy đấy, tôi muốn ngồi xe Rolls- To một chút cho đã nghiện còn không ngôi được.”
Ỷwã Lâm Nhứ nói: “Đi thôi, vừa lúc có chuyện muôn nói với em.”
Tô Thính Ngôn nhìn anh, nhìn thầy mọi người ở đăng sau còn đang xem kịch, bất đắc dĩ chỉ có thể lên xe.
Rất nhanh ngồi lên xe, Lâm Nhứ lái xe nói: “Đi đâu?”
“Đi Cục cảnh sát.”
“Em đi Cục cảnh sát làm cái gì?”
“Tìm anh họ tôi.”
“Anh họ?”
“Ninh Ly.” Tô Thính Ngôn nói.
Lâm Nhứ nghĩ đến người này, nhún vai nói: “Nói đến cũng khéo… Năm đó tôi có quen biết Ninh Ly, còn liên hệ mây lân.”
Mắt Tô Thính Ngôn giật giật, đương nhiên cô biết anh nói là nào loại quan hệ thế nào.”
Cô quay đầu lại nhìn Lâm Nhứ: “Như thế nào, lần trước không phải đã nói rõ ràng, tôi không ” người mà anh muốn tìm, anh còn..
“Tôi muốn nói, sau khi về nhà tự hỏi một chút, tôi cảm thấy… Nếu không phải em, anh cũng không thể tưởng được anh sẽ còn có cảm giác với ai.
Mặc kệ em là ai… Tóm lại, em là người duy nhất ở: trên thê giới này có thê khiên tôi có cảm giác.”
Tô Thính Ngôn vừa động.
Lâm Nhứ quay đầu nhìn nàng: “Cho nên, từ bỏ em chính là từ bỏ cơ hội duy nhất trong cuộc đời của tôi.”
“Anh…”
“Tôi sẽ không từ bỏ.”
Người đàn ông này trước kia chính là người chơi nói lời âu yêm cấp cao, bây giờ có phải đẳng cấp càng cao hơn rôi không.