Cái xác rơi xuống đất, máu chậm rãi chảy ra từ sau gáy ông ta.
Dưới ánh đèn chiếu, gương mặt vặn vẹo và phần đầu kỳ lạ của ông ta vô cùng kinh người.
Trong nháy mắt, sàn đấu boxing dưới tầng im phăng phắc. Qua nửa phút sau, những khán giả kia mới xì xào bàn tán.
“Chuyện gì thế này?”
“Không biết.”
“Đang yên đang lành sao lại có người ngã từ trên tầng xuống?”
Đám người này đã quen nhìn thấy cảnh đổ máu ở sàn đấu boxing ngầm rồi nên bọn họ phản ứng tương đối bình tĩnh. Không hề xuất hiện tiếng hét chói tai cầu cứu và chạy trốn.
Đám người kia rối rít ngẩng đầu lên nhìn về phía tầng hai, thấy Nhiếp Nhiên đứng ở bên cạnh lan can, lạnh giọng dặn dò mấy tên thuộc hạ dưới tầng: “Ném ra ngoài cho chó ăn.”
Bọn họ lại nhìn Cát gia đứng ở bên trong hình như không lên tiếng phản đối, vì vậy vội vàng đáp lời, mỗi người túm một chân kéo Đường Lôi Hổ ra cửa hông. Lúc bị kéo đi, máu sau gáy ông ta bị kéo ra thành một vết máu thật dài, nhìn vô cùng đáng sợ.