Edit: Thanh Hưng
Cả sự kiện tương đương với nháo kịch. Hiện tại bắt được người rồi, lại đi tra cứu thì cũng không có bất cứ ý nghĩa gì nữa.
Cho dù tâm tình Hề Hi ít nhiều cũng bị đả kích đến, nhưng giống như Hề Duy nói, em gái của anh ta không có yếu lqd ớt như vậy, điều chỉnh hai ngày là tốt rồi, không giống trước đó Hạng Việt lo lắng sẽ tạo thành cái bóng ma trong lòng gì.
Bắt được người xấu, Hề Hi khôi phục lại trạng thái làm việc và nghỉ ngơi bình thường, trừ chỗ ở biến thành nhà trọ của Hạng Việt, những cái khác không có gì thay đổi. Các bạn nhỏ cũng đều cho rằng cô là dị ứng thật, đợi cô tới trường học còn vây quanh hỏi thăm một cái. Chỉ có Thẩm Gia biết đại khái là chuyện gì xảy ra, nhưng Hề Hi hình như không có ý định nói cụ thể những chuyện đã trải qua với cậu ta, chỉ nói chuyện tình đã được giải quyết, cậu ta cũng biết điều không hỏi tới nữa.
Buổi trưa tan giờ học, mấy người bạn nhỏ hẹn nhau đi bệnh viện thăm mấy đứa bé. Phẫu thuật chữa trị sứt môi đã sắp xếp xong, đều ở quanh đây, mấy đứa bé từng người từng người, chia ba ngày làm xong. Phẫu thuật của Nha Nha được sắp xếp vào cuối tuần, tuổi cô bé còn nhỏ, thể chất yếu, cần ở trong bệnh viện điều dưỡng thân thể mấy hôm nữa mới được.
Hề Hi, cô chờ một chút chúng ta cùng nhau đi thăm Hạ Y nhé? Từ phòng bệnh của Nha Nha ra ngoài, Đồng Dao hỏi.
Hề Hi nói đi chứ, Tần Du Nhiên khoác vai của cô: Thân ái, cô không phải sợ chị gái của anh ta sao! Mới vừa rồi tôi hỏi, chị của anh ta đang ở đây đấy!
Ở thì ở, Hề Hi không sao cả nhún vai, Chị ấy có thể ăn tôi sao?
Tôi đi! Cái này cũng quá không giống cô rồi, bạo gan thế! Đào Bân không nhịn được bóc trần khuyết điểm của cô. Sau đó bị Từ Trạch đẩy một cái: Nói cái gì đấy! Cái người Hạ Nhiễm đó có gì đặc thanhhung biệt hơn người, thật coi chị ta là nữ hoàng chắc! Chúng ta nhiều người như vậy, chị ta dám động thủ sao? Anh Hề Duy trở lại sẽ diệt chị ta!
Trình Hạo cũng nói: Đúng thế, có thể bổ gạch cũng không có gì ghê gớm, chúng ta đều là người văn minh, nhà họ Hạ của chị ta đoán chừng cũng không dám đắc tội với Hề Hi. Mấy người bạn nhỏ này đều không thấy Hạ Nhiễm có thành tựu thế nào. Lại nói người có thân sơ xa gần, luận giao tình, bọn họ dĩ nhiên nghiêng về Hề Hi hơn. Huống chi đối địch của Hạ Nhiễm còn không giải thích được như vậy, so với cố tình gây sự cũng không có gì khác nhau.
Hề Hi cười cười, nói với mấy người bạn nhỏ: Tôi là đột nhiên nghĩ thông suốt, người ấy à, trừ bỏ lien quan tới mình không có gì là chuyện lớn cả. Tôi lại không nợ Hạ Nhiễm, tại sao phải sợ, chột dạ à! Lần trước Hạ Y bị thương, lần này xảy ra tai nạn xe cộ cũng không phải là trách nhiệm của tôi, chúng ta là đoàn thể, chị ấy bất mãn với tôi, có thể khuyên Hạ Y rút khỏi đoàn mà, gây khó khăn cho tôi đoán chừng là thấy tôi dễ bắt nạt! Lại nói lần trước Gia Gia bị thương còn nặng hơn Hạ Y, sao không thấy ba mẹ Gia Gia gây khó khăn với tôi?
Những lời này của cô khiến mấy người bên cạnh cũng có chút kinh ngạc, trước đó bọn họ cũng từng khuyên như vậy, chỉ là không có tác dụng gì, Hề Hi nên e sợ Hạ Nhiễm vẫn là e sợ. Hiện tại cô lại chính mình nhận ra, thật sự làm cho người ta không thể không lau mắt mà nhìn, còn không nhịn được mơ mộng này nọ.
Du Khả Dương sờ sờ đầu của cô: Ngoan, có phải cô gặp chuyện gì hay không? Nói với chị gái, chị gái giải quyết giúp cô.
Thôi đi, cô giải quyết giúp cô ấy? Phiền toái của cô còn chưa giải quyết xong đâu! Từ Trạch làm điệu bộ nôn mửa, trên gương mặt thanh tú có chút ủ dột: Hỏi cô cô cũng không cho câu lời chắc chắn, thật sự coi trọng thằng nhóc nhà họ Triệu kia?
Đào Bân một bên vây xem nháy mắt với Trình Hạo, lại kề tai Thẩm Gia nói nhỏ: Nghe thật chua, thích thì nói đi, mơ mơ hồ hồ lừa lừa gạt gạt, có thể theo đuổi vợ mới là lạ!
Thẩm Gia ý bảo cậu ta chớ gây thêm phiền phức, thấy Du Khả Dương giống như trước kia một dạng nhắc tới chuyện lqd thân cận thì im miệng không nói, cậu ta lập tức giơ tay lên đổi đề tài: Đi thôi, đừng lải nhải nữa, cũng không nhìn một chút đây có phải chỗ ngồi tâm sự hay không. Hề Hi có thể kiên cường là chuyện tốt, đừng ngạc nhiên như thấy mười sự kiện không thể tưởng tượng nổi thế, cái này cũng không phải thái quá. Lại rất có phong phạm anh cả nói: Chúng ta đi thăm Hạ Y trước, sau đó tôi mời các người đi ăn ngon.
Tần Du Nhiên rất biết điều chỉnh thái độ, cô ấy hoan hô: Gia Gia, anh mời chúng tôi đi đâu ăn? Có tiền không? Bọn họ đều là phú nhị đại, kể từ lúc đi theo Hề Hi làm từ thiện đã bắt đầu vì tiền mà tính toán chi li rồi, trước kia đòi hỏi như vậy, bây giờ ăn một bữa cơm còn phải lo lắng túi tiền .
Thẩm Gia nói: Yên tâm, mẹ tôi giao thẻ phụ của bà ấy cho tôi, cho dù không thể rút tiền mặt, nhưng quẹt thẻ thì không thành vấn đề! Mời các người đi Quý Phi Lâu, như thế nào?
Hề Hi cảm giác mình có chút □□ hiềm nghi, sợ Du Khả Dương và