Duệ Vương phủ.
Trong phòng tối, sắc mặt Tiêu Triệt cực kỳ u ám, mắt nhìn nam tử hấp hối quần áo tơi tả nằm ở dưới đất, ánh mắt tối sầm, quay đầu hỏi: “Sở Thiên Tề đang ở đâu?”
Tử Hàn tiến lên một bước: “Sauk hi đưa tang xong liền lên xe ngựa hồi Thượng Thư phủ, không có gì khác thường, chẳng qua là phần mộ của Sở gia vốn ở trên núi Tề Vân phía Nam ngoại thành, nhưng lần này bọn họ lại không đi đường gần, mà đi đường quan đạo.”
Tiêu Triệt xoay người rời khỏi phòng tối, ánh mắt Tử Hàn ra hiệu cho người phía sau, rồi nhanh chóng đuổi theo.
“Đi đường quan đạo? Trên đường có gặp người nào không?”
Tử Hàn không trả lời ngay lập tức mà trầm ngâm một lúc rồi mới nói: “Đội ngũ vận lương của mười ba châu đã vào kinh thành nhiều này nay, trên đường ngoại trừ gặp đội ngũ vận lương và người đi đường bình thường, còn lại không có gặp ai khác.”
Trong lòng Tiêu Triệt trầm xuống: “Sở Thiên Tề hồi phủ bao lâu rồi?”
Tử Mặc nhìn bóng đêm một cái nói: “Hai canh giờ!”
Bước chân Tiêu Triệt trở nên vội vàng: “Để người của chúng ta vào phủ, ngoài ra đưa tin cho Tấn vương, giữ nghiêm đường đến Tây Lương, bây giờ ta tiến cung, nếu như ta đoán không sai, chỉ sợ lúc này trong Thượng Thư phủ đã không có người nữa rồi.”
Ánh mắt Tử Hàn trầm xuống: “Vâng!”
Tiêu Triệt tiến cung một khắc liền ra roi thúc ngựa rời đi, dọc theo đường đi vội vàng không ngừng, đi hẳng đến trước Thượng Thư phủ, bóng đêm càng ngày càng tối, trong lòng hắn càng ngày càng bất an, từ buổi trưa đến giờ đã gần sáu canh giờ, nếu - -
Hắn không muốn nghĩ nhiều, trong lòng giống như có một con dao sắc bén đang không ngừng ma sát qua lại, mỗi một lần đều khiến hắn đau đớn, gió đêm gào thét, không khí trưa hè khô nóng, tiếng bó ngựa vang bọng mười dặm phố dài, giống như mang theo vội vàng và sợ hãi.
Tiêu Lăng một thân hắc y đuổi tới, mặc dù hắn không biết rõ khác thường trong kinh hành nhiều ngày nay, nhưng cũng biết vài phần, tối nay lúc biết Tiêu Triệt vội vội vàng vàng tiến cung liền đi ra nghênh đón, nhưng chỉ kịp nhìn thấy Tiêu Triệt sắc mặt u ám rời khỏi Cần Chính điện, cũng không có hắn một chút cơ hội nói chuyện liền xuất cung.
Nhất định là đã xảy ra chuyện gì đó!
Tiêu Lăng đi theo sau ngựa Tiêu Triệt, thấy Tiêu Triệt nhảy xuống ngựa đi vào trong Thượng Thư phủ, hắn mới hiểu rõ, lúc này đây không phải chuyện nhỏ rồi!
Ánh mắt Tiêu Triệt đông lạnh, vào phủ liền thấy một màn khiến hắn không mong muốn nhất, lúc này Thượng Thư phủ cực kỳ lạnh lẽo, Tử Hàn chờ ở cửa, lúc này đi theo hắn vào trong, vừa đi vừa nói: “Trong Thượng Thư phủ có hơn hai mươi người hạ nhân, bọn họ đều không phải người của Thượng Thư phủ, khi người chúng ta vào phủ đã phản kháng, bị chế phục liền uống thuốc độc tự sát.”
Ánh mắt Tiêu Triệt nặng nề: “Nàng ở đâu?”
Tử Hàn nhất thời sợ hãi, chỉ nghe thấy giọng nói của hắn trầm thấp chưa từng