Hall đến bây giờ mới chịu bỏ cái ý định giết chết Adams vừa mới sinh ra. Gừng càng già thì càng cay, Adams thông qua chuyện lần này mà khẳng định lại giá trị của mình một lần nữa, Hall càng thêm coi trọng hắn. Tất nhiên cũng vì cái chết của Tina mà trong lòng của Hall vẫn còn một chút ác cảm.
Kỳ hạm Phelps vững vàng đáp xuống căn cứ của gia tộc trên tinh vực Tu La, Long Vũ nói với Metz bên cạnh:
- Từ hôm nay trở đi, em tự do hành động... Nhớ là phải che giấu thân phận của mình, cấm tiết lộ.
- Em đã rõ!
Metz nói:
- Anh đã nói nhiều lần rồi, mục tiêu của hiện tại của em là Hall... Đã rõ!
- Hương Hương, em cũng có nhiệm vụ riêng của mình. Nghị trưởng đại nhân của gia tộc Tu La cần nhờ em để mắt đến.
Long Vũ nghiêm túc nói,
- Rõ.
Đường Hương Hương không có chút qua loa nào, nghiêm túc nói:
- Anh yên tâm đi, em biết rõ chức trách của mình. Em sẽ nhanh chóng dùng thân phận mới xuất hiện ở gia tộc Tu La, em sẽ hoàn thành sứ mạng của mình.
Maria vẫn im lặng nãy giờ, hướng về Long Vũ nói:
- Em thì sao? Chúng ta sẽ đi cùng nhau chứ?
- Đúng vậy
Long Vũ gật đầu nói:
- Em là chúa gây chuyện, để phòng bất trắc thì tạm thời anh sẽ đi cùng em. Hơn nữa là anh cũng cần sự trợ giúp của em. Còn về chi tiết thì chúng ta sẽ bàn sau.
- Được. Chỉ cần đi cùng anh thì chẳng quan tâm là làm việc gì hết.
Phelps nhìn ba nữ nhân của Long Vũ mà nước miếng chảy ròng ròng, trong lòng không ngớt hâm mộ, thế nhưng hắn cũng chẳng có cái gan đó.
Bởi vì trong lòng hắn cũng biết rõ, Long Vũ có diễm phúc như vậy là dựa trên một cơ sở thế lực nhất định. Hắn không chút nào hoài nghi, Long Vũ hẳn phải là sự tồn tại mạnh nhất trong vũ trụ. Ít nhất thì trước mắt hắn cũng chưa từng thấy sự tồn tại nào mạnh hơn Long Vũ xuất hiện.
- Cùng nhau cố gắng!
Long Vũ nói.
- Ok.
Trong mắt mọi người đều tràn đầy vẻ tự tin.
- Long Vũ đại ca, thế còn ta?
Phelps có chút lo lắng.
- Ha ha.
Long Vũ cười nói:
- Đừng vội kết thân với ta, ta cũng không phải đại ca gì gì đó của ngươi! Nhớ kỹ là ta với ngươi ở đây chỉ có mối quan hệ hợp tác. Giờ thì nghe cho kỹ, hiện tại việc chính của ngươi là giả bộ điềm nhiên như không. Nếu ta đoán không sai thì Hall sẽ nhanh chóng phái người tới tìm ngươi... Mặt khác thì ngươi cần phải tra ra một số việc. Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra với Adams. Lần trước rõ ràng hắn đã chết trước mặt ta, vì sao còn có thể xuất hiện để làm chứng cho Hall?
- Ta hiểu.
Phelps gật nhẹ đầu, nói:
- Chúng ta liên lạc thế nào?
- Ta sẽ chủ động tìm ngươi.
Long Vũ cười nói.
- Căn cứ của gia tộc phòng vệ rất nghiêm, có cần ta ra mặt an bài nơi ẩn thân cho các ngươi không?
Phelps hảo tâm đề nghị.
- Không cần.
Người nói chính là Metz, nàng khinh thường cười:
- Phelps nhà ngươi cũng không rõ chúng ta là những người như thế nào à? Nhất là Hương Hương với Maria, cao thủ như các nàng ý thì đến lão quỷ cha ngươi cũng chẳng sánh bằng. Có lẽ mẹ ngươi còn có thể đấu cùng các nàng một trận.
Nói đến đây, Metz cười nói:
- Ngươi hẳn là nhắc nhở gia tộc của mẹ ngươi, chuẩn bị ủng hộ ngươi lên, đây là cơ hội duy nhất của ngươi. Như vậy mới có thể khiến cho nơi này càng thêm loạn, chúng ta càng dễ bề hành động.
Phelps nghe vậy nhìn Long Vũ.
Long Vũ gật nhẹ đầu, nói:
- Cứ dựa theo lời Metz nói mà làm!
...
...
Phelps trở lại gia tộc báo cáo công tác. Hall tỏ ra cực kỳ lo lắng. Đương nhiên hắn lo lắng không phải về chuyện thằng ngốc Phelps mà chính là về Long Vũ theo Phelps trà trộn vào.
Tuy rằng chưa thu được tin tức chính xác về chuyện Long Vũ đột nhập vào căn cứ, thế nhưng Adams khăng khăng cho rằng Long Vũ và Metz đã tới, điều này không thể nghi ngờ.
Hall tất nhiên là cực kỳ tin tưởng sự phân tích của lão sư Adams, thế nhưng chuyện này lại không thể công khai nói ra, làm cho Hall cực kỳ tức giận.
- Lão sư, chúng ta có nên tới chỗ Phelps một chút không?
Hall dò hỏi.
Adams tỏ ra hơi do dự, đối với Long Vũ thì hắn vừa giận lại vừa sợ.
Hall nói:
- Chi bằng cứ thế dẫn người qua, dằn mặt nó một phen. Để ta liên lạc với Nghị trưởng một chút xem có thể nhận được một chút ủng hộ từ hắn hay không.
Vừa nói xong, hắn khởi động hệ thống truyền tin, liên lạc thành công. Đầu dây bên kia lại hoàn toàn yên tĩnh, không có bất cứ thanh âm gì.
Hall thử liên tiếp mấy lần, kết quả hoàn toàn giống nhau, không biết là không có người ở đó hay là người ta cố ý như vậy.
Hall giật mình:
- Không hay, nhất định là mẹ của Phelps, Christine đã chiếm tiên cơ rồi.
Đúng lúc này, tiếng cảnh báo đột nhiên vang lên. Hall cùng Adams chấn động, Hall cau mày nói:
- Chẳng lẽ là Long Vũ tới...
Thiết bị giám sát khởi động, không ngừng tra xét nhưng cũng không có bất cứ dị thường nào. Sau khi gọi hộ vệ tới hỏi thăm thì mới biết hóa ra là hệ thống báo động xảy ra trục trặc.
Hall tỉnh táo lại:
- Lão sư, ý của người là thế nào?
Adams do dự nói:
- Chuyện của Long Vũ thì ta cũng không biết nên làm cái gì bây giờ.
Hall lạnh lùng nói:
- Sao? Ngươi sợ à?
- Hall! Ngươi dùng khẩu khí đó nói với ta à?
Adams giọng điệu có chút bất thiện:
- Đừng có dùng cái giọng điệu đó nói chuyện với ta. Ta biết rằng Tina chết đi thì trong lòng ngươi rất không thoải mái. Thế nhưng ta cũng chẳng có cách nào. Ai bảo chúng ta chọc phải một nhân vật lợi hại không nên dây vào. Huống hồ, Tina khống chế cũng thất bại. Nó cũng chẳng phải cái loại nữ nhân dựa dẫm vào nửa bên dưới của nam nhân. Tình báo của chúng ta có chút sai lầm.
- Được rồi, ta đã rõ.
Hall khoát tay nói:
- Đi làm việc của ngươi đi, chuyện của Tina ta không có ý trách ngươi, chỉ là có chút đáng tiếc thôi.
- Chỉ hy vọng là như thế.
Adams lưu lại một câu nói đầy ẩn ý, xoay người rời khỏi.
Nhìn bóng lưng của Adams, Hall vừa giận vừa yêu. Đáng tiếc là hiện tại bên cạnh hắn không có kẻ nào mạnh hơn Adams, nếu không thì hắn tuyệt đối sẽ không tha cho Adams.
- Bạch! Bạch!
Ngay lúc này, trong phòng vang lên tiếng vỗ tay.
- Ai?
Trong lòng Hall có chút đề phòng, quát lên.
- Là ai, đi ra!
- Hall vương tử đãi khách thế này sao? Ta là người nhát gan, đừng quát to như thế.
Âm thanh của nam tử vang lên từ bốn phương tám hướng, như U Linh vậy.
- Rốt cuộc là ai? Đi ra!
Hơi lạnh dâng lên từ đáy lòng Hall, hắn đột nhiên nghĩ tới một người. Long Vũ! Chỉ có hắn mới có bản lĩnh thần không biết quỷ không hay đột phá tầng tầng phòng ngự của mình, lặng yên không một tiếng động tiến đến.
- Long Vũ sao?
Đến lúc này thì tâm tình của Hall ngược lại trở nên bình tĩnh lại:
- Ta biết là ngươi, nếu đã đến thì hãy ra mặt, chúng ta có thể nói chuyện rõ ràng. Chuyện Adams cùng Tina hại ngươi ta cũng không biết, mệnh lệnh của ta là hợp tác với ngươi... Là do hai tên ngu xuẩn kia tự ý chủ trương.
- Ha ha.
Tiếng cười qua đi thì phát hiện ra người tới đích thực là Long Vũ. Hắn mỉm cười, hướng về Hall thi lễ:
- Vương tử Hall, tại hạ xin ra mắt.
Trong thanh âm của Hall có chút run rẩy:
- Ngươi... hà tất phải khách khí với ta, chúng ta cũng sẽ trở thành bằng hữu.
Long Vũ lắc đầu:
- Trở thành bằng hữu là chuyện không thể, cách tốt nhất là trở thành đối tác. Tất nhiên là còn phải xem ngươi có thành ý hợp tác hay không!
- Đương nhiên rồi.
Hall gật gật đầu, cười nói:
- Ta lúc nào cũng mong muốn hợp tác với ngươi.
Long Vũ trầm mặc không nói thêm gì nữa.
- Vương Tử Hall, ngươi cảm thấy chúng ta sẽ hợp tác như thế nào?
Long Vũ mắt nhắm hờ, nói:
- Ngươi cũng biết, kẻ thù không đội trời chung của ngươi là Phelps giờ đã là đồng minh trung thành của ta. Nếu như ngươi không có chỗ hơn người thì chuyện hợp tác này ta nghĩ là không cần thiết.
- Ha ha. Tên Phelps chẳng qua chỉ là một tên phế vật.
Đột nhiên Hall cười lớn:
- Hợp tác với ta ngươi sẽ đạt được lợi ích vượt xa so với tên Phelps.
Long Vũ lạnh lùng nói:
- Như thế nào?
- Ta là người thừa kế của gia tộc đứng đầu tinh vực Tu La, quyền lợi của ta vượt xa hắn. Những điều ta biết cũng vượt xa hắn nhiều.
Hall hờ hững nói:
- Ta có thể giúp ngươi hủy diệt đại quân của Edward.
- Điều kiện rất hấp dẫn.
Long Vũ cười nói:
- Vì sao ta phải tin ngươi? Hủy diệt đại quân của Edward đối với ngươi có lợi ích gì, tất cả bọn chúng trong tương lai sớm muộn sẽ thuộc về ngươi.
Giọng nói của Hall tỏ ra có chút mệt mỏi:
- Không đâu, chỉ cần Edward còn sống thì đám quân đội đó không thể nào hoàn toàn thuộc về ta.
Hall nhìn hắn, một lát sau khẽ nói:
- Edward có Bất Tử Chi Thân, chúng ta căn bản là không có cơ hội. Cho dù chúng ta chết hết thì hắn vẫn không thể chết.
Long Vũ đã rõ, việc Phelps và Hall lo lắng là lão Edward bất tử, cho nên mình không có cơ hội phát triển tài năng.
Long Vũ mở hai mắt, mục quang lấp lánh như thần Ưng trên vách đá, một lúc lâu sau hắn mới lạnh lùng nói:
- Ngươi không phải là muốn giết cha chứ?
- Ha ha, có gì là không thể?
Hall vừa cười vừa nói:
- Cha ta năm đó cũng giết cha của hắn mới có thể trèo lên được vị trí bây giờ.
- Thế giới của chúng ta rất khác nơi ngươi đến.
Hall vừa cười vừa nói:
- Ta có thể giết chết cha ta, vậy chứng tỏ rằng ta rất có bản lĩnh. Đây là chuyện mà mọi người sẽ bàn tán.
Long Vũ hít thở sâu vài lần, đè xuống sự bất an và nghi hoặc trong lòng, bình tĩnh trở lại, hỏi:
- Chẳng lẽ thế giới của các ngươi không có luân thường đạo lý gì sao?
Hall cười:
- Người mạnh là vua, đó chính là tôn chỉ của thế giới chúng ta.
- Edward có thể giết chúng ta... Như vậy thì chúng ta cũng có thể giết hắn.
Hall lạnh lùng nói:
- Ai giết ai thì người đó có bản lĩnh hơn.
Long Vũ nói:
- Ngươi có nắm chắc không?
Hall thở dài mệt mỏi:
- Thế lực của Edward tựa như mặt trời giữa trưa, nói thật thì ta hữu tâm nhưng vô lực. Tuy nhiên nếu có sự hợp tác của ngươi, phần thắng của ta sẽ nhiều hơn. Long Vũ, tuy rằng giữa chúng ta không có thâm giao thế nhưng ta biết rõ bản lĩnh của ngươi.
- Thực lực cá nhân của Edward cũng rất mạnh, không biết ai có thể là đối thủ của hắn?
Hall nói như là hỏi Long Vũ, hoặc cũng có thể là đang tự hỏi bản thân.
Long Vũ nhíu mày:
- Muốn hợp tác với ta, ngươi cần xuất ra bản lĩnh thực sự mới được.
Hall đột nhiên nở nụ cười.
- Ngươi có thể hợp tác với tên phế vật Phelps, vì sao không thể hợp tác với ta?
Hall từ từ nhắm hai mắt, chậm rãi nói:
- Từ bất cứ góc độ nào thì ta cũng đều mạnh hơn Phelps rất nhiều.
- Ba ngày sau ta sẽ tới tìm ngươi - Long Vũ đột nhiên nói ra.
- Vì sao?
Hall khó hiểu hỏi lại.
- Tự mình suy nghĩ đi.
Long Vũ lưu lại một câu nói lạnh băng rồi lập tức biến mất.
Hall âm thầm kinh hãi, trước tiên quét mắt qua một lượt. Sợ rằng lại thấy Long Vũ lần nữa thì hắn sẽ bị hù chết.
Người này thật lợi hại. Có thể làm cho Hall sinh ra cảm giác sợ hãi thì ngoài Edward thì chỉ có Long Vũ là kẻ thứ hai.
Người như vậy, tuyệt đối không thể trở thành địch nhân.
...
...
Chiến tranh xâm lược Vũ Nội với thanh thế to lớn đã tạm thời chững lại sau việc hạm đội hỗn hợp bị hủy diệt, dẫn đến mâu thuẫn càng ngày càng kịch liệt. Edward đang tiến hành cuộc họp khẩn cấp với cánh tay đắc lực đầy mưu trí của mình là Hanks.
Kết quả của cuộc họp cũng không có quá nhiều lựa chọn.
Vốn là phát động chiến tranh để hạn chế Vũ Ngoại và giảm bớt mâu thuẫn gia tộc. Kết quả là mâu thuẫn càng thêm sâu sắc.
Chuyện này thì ngay từ lúc bắt đầu chiến tranh, hai người đã từng bàn bạc qua.
Edward lúc này đang rất hối hận, biết trước như vậy thì lúc trước sẽ không để cho con trưởng đi cầm binh. Chiến tranh phải có mục tiêu, chính trị cũng vậy. Hiện tại thì mục tiêu chiến lược không có, chính trị thì lâm vào bị động.
Hạm đội hỗn hợp thứ nhất bị hủy diệt kéo theo dân tâm, dư luận, đến cả sự tính nhiệm của các minh hữu cũng tụt xuống thảm hại. Tóm lại tổn thất của gia tộc Tu La tinh vực không thể đong đếm được.
Thế nhưng dân chúng cũng không biết rằng, trận chiến này còn phải tiếp tục tiến hành. Bây giờ chẳng qua cũng chỉ là trận mở màn mà thôi. Mặc dù là tai nạn, Edward cũng bắt buộc phải chiến. Cho tới bây giờ thì ngoài cách chiến tranh ra thì hắn cũng không thể nghĩ ra cách để giải quyết mâu thuẫn của Vũ Ngoại.
Lúc chiến tranh mới bắt đầu, thật ra thì người chịu khổ là dân chúng, vì bọn họ không thể tránh khỏi việc gánh vác chiến tranh, thậm chí là đánh đổi bằng tính mạng.
Hạm đội hỗn hợp thứ nhất bị diệt vong đem đến nỗi đau xót vô cùng to lớn cho các gia quyến của binh lính.
Edward biết rất rõ, nếu như không dành được thắng lợi cuối cùng thì trên mặt chính trị hắn sẽ không thể chiếm được đầy đủ lợi ích. Nếu như kết thúc chiến tranh ở đây, thì hậu quả của nó còn lớn hơn.
Bây giờ thậm chí có một số dân chúng còn đề nghị họp khẩn cấp toàn dân đại biểu đến biểu quyết về trách nhiệm trong việc tổn thất của hạm đội hỗn hợp I. Nếu như chuyện này được thông qua thì đối với Edward là một tin rất xấu.
Edward gần như có thể kết luận rằng quyền lợi của hắn đã bị hạn chế.
Cũng may, thế cục bây giờ cũng chưa đến mức hỏng bét như vậy.
- Tộc trưởng, Nhị vương tử đã trở lại, có nên sử dụng vài biện pháp với hắn không?
Hanks hỏi.
Edward nhoẻn miệng cười, nói:
- Không cần.. Hall cũng không thể thoát khỏi liên quan trong vụ việc lần này. Ta đối với hắn cũng không tin tưởng. Phelps trở về rất đúng lúc, ta muốn để cho hai anh em chúng đấu đá tiếp. Lưỡng hổ tương tranh, ngư ông hưởng lợi.
Hắn bưng cà phê cười nói:
- Quản thúc.
Hanks cười gật đầu nói:
- Đúng vậy, quản thúc mới chính là đạo lý cứng rắn.
Trên mặt hắn hiện lên một chút trào phúng:
- Hall vương tử dường như là có chút mất kiên nhẫn rồi.
- Ha Ha
Sau một hồi cười lớn, Edward nhấp một ngụm cà phê, nghiêm giọng nói:
- Phelps không đáng lo, là một tên ngu xuẩn, nếu như không có gia tộc của mẹ nó và sự dung túng của ta thì hắn cũng không có ngày hôm nay. Hall thì cũng có chút phiền phức. Nhất là Adams...
- Tộc trưởng, nếu không thì chúng ta nghĩ cách diệt trừ Adams trước.
Hanks đề nghị.
- Không cần vội.
Edward đứng dậy, đi đến bên cửa sổ, nhìn cảnh sắc bên ngoài nói:
- Trên người Adams có chút cổ quái, ta phải nhìn xem có chuyện gì xảy ra đã. Trước tiên không cần vội vàng động thủ, hạm đội hỗn hợp thứ nhất bị hủy diệt cũng lấp ló bóng dáng của cao thủ, ngươi phải đi điều tra chuyện này. Ngoại trừ Quang Minh Tôn Thần ra thì Vũ nội còn tồn tại cường đại đến cỡ nào? Vì sao ta có một cảm giác bất an.
Edward nhìn Hanks, ánh mắt chăm chú:
- Ta rất lo lắng...
Trong vẻ tươi cười của Hanks cũng có một chút mê mang:
- Ý của ngài là chuyện chúng ta xâm lược Vũ nội sẽ càng ngày càng khó khăn sao?
- Ha ha, chỉnh thể Vũ nội có nền khoa học kỹ thuật lạc hậu hơn chúng ta, bọn họ thậm chí còn không thể chế tạo được chiến hạm vũ trụ. Nếu như bọn họ không có cách nào khống chế được bầu trời thì cuộc chiến này chúng ta cũng không cần dùng hết sức.
Biểu tình của Edward tỏ ra thoải mái, dường như không có một chút lo lắng sốt ruột nào, thậm chí còn pha trò:
- Nếu như không phải trùng động xảy ra vấn đề thì Vũ nội hiện tại đã là thuộc địa của chúng ta. Ngươi có tin như vậy không?
- Có
Ngữ khí của Hanks cực kỳ kiên quyết.
Trên mặt Edward hiện lên một chút thần bí khó lường, mỉm cười:
- Nhớ kỹ, trận chiến này không chỉ đơn giản là chiếm thuộc địa. Ta coi trọng chính là lợi ích chính trị sau lưng. Thông qua cuộc chiến này, ta muốn nắm giữ quyền to ở Vũ Ngoại trong tay.
...
...
Trong phòng an tĩnh, Long Vũ khẽ nâng tay phải, ý bảo Phelps ngồi xuống, nhẹ giọng:
- Chuyện tình của Adams đã điều tra ra chưa?
Hai hàng lông mày của Phepls thẳng tắp, thấp giọng nói:
- Đã điều tra ra, hắn bảo vệ nguyên thần của mình. Sau đó cướp lấy thân thể của người khác, mượn xác sống lại.
Long Vũ mỉm cười:
- Hôm đó rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ ngươi cũng không biết rõ rằng hắn sống hay chết?
Phepls nhìn hắn, cũng không rõ là trong lời nói này có ẩn ý gì không. Một lát sau, hắn nói:
- Thật sự thì ta cũng không rõ. Ta cũng chỉ được nghe rằng hắn bảo thừa dịp hỗn loạn, hắn bức nguyên thần của mình ra ngoài rồi đào tẩu.