Ngày cuối thu, khi mùa đông sắp tới gần, thành phố H bắt đầu nổi lên những cơn gió bấc, mang theo cái lạnh tê tái. Trời đã tối, không gian chìm trong sự yên lặng của đêm khuya. Đèn đường đầu hẻm bị hư mất một bóng, chỉ còn lại chút ánh sáng lẻ loi và hiu quạnh chiếu xuống, tạo nên một cảnh tượng mờ ảo và đầy u ám.
Chàng trai ấy đứng đầu ngõ, lặng lẽ hút thuốc. Vóc dáng cao gầy của anh hiện lên rõ nét dưới ánh đèn mờ nhạt. Chiếc quần jean ôm sát tôn lên đôi chân dài trời cho, khiến anh trông càng thêm phần thu hút và quyến rũ. Ánh lửa từ điếu thuốc lập lòe trong màn đêm, phản chiếu trong đôi mắt u buồn của anh, tạo nên một hình ảnh vừa lãng mạn, vừa đầy tâm trạng.
Khói thuốc bay lượn lờ trong không gian lạnh giá, hòa quyện cùng hơi thở của gió bấc, mang theo mùi vị của nỗi cô đơn và sự trống trải. Chàng trai nhìn xa xăm về phía trước, như đang đắm chìm trong những suy nghĩ riêng tư, những ký ức chập chờn trong đầu. Có lẽ, anh đang nhớ về một mùa thu đã qua, về những kỷ niệm đẹp đẽ và đau lòng mà thời gian không thể xóa nhòa.