Đúng 7:30 sáng, mọi người đúng giờ tập trung tại sảnh tầng 1. Căn cứ sắp xếp xe buýt đã đợi sẵn bên ngoài, Khương Minh một bên vừa giục Vương Thu còn đang ăn bánh bao, một bên nói: "Mang theo lên xe ăn đi, tôi còn chuẩn bị sữa đậu nành mới xay cho cậu, lát nữa cậu uống một cốc.."
Tả Đào cử động cổ tay và khớp ngón tay, cầm một tách cà phê hòa tan vừa pha từ phòng trà.
Tối hôm qua sau khi trở về từ ban công, cơn buồn ngủ như là bị gió đêm thổi tan. Nói tóm lại, sau khi trở lại phòng và nằm xuống, cậu liền có chút mất ngủ, trong đầu quanh qua quẩn lại tất cả đều là câu Tống Thời Hàn nửa vui đùa nửa uy hiếp.
Đối với Tả Đào mà nói, Tống Thời Hàn giống như là cổ trùng vậy.
Ngủ không được cậu liền lướt Weibo, kết quả lướt lướt một hồi, ma xui quỷ khiến thế nào mà vô tình ấn vào fanfic của cậu và Tống Thời Hàn.
Mới chỉ một thời gian ngắn không đọc, cư nhiên đã ra rất nhiều chương mới.
Cậu hoài nghi có camera đang theo dõi cậu, sau khi đọc nội dung cập nhật, lại quay về trang chủ, rất nhiều vấn đề giống vậy nhảy ra, mẹ nó tất cả đều là chuyện viết mối quan hệ đồng nghiệp giữa cậu và Tống Thời Hàn, cố tình cách hành văn lại rất hay, vừa đọc liền liền cứ thế đọc xuyên đêm, muốn ngừng mà không được.
Cậu đánh bậy đánh bạ, giống như phát hiện ra một tổ chức khó lường.
Tóm lại, chờ đến khi buông điện thoại, cũng đã hơn 12 giờ.
Tìm được một chỗ trống trên xe buýt, Vương Thu nói: "Anh Tranh, nghe nói tối hôm qua anh và đội trưởng cùng chơi với Star?"
"Ừ." Nhớ tới chuyện tối hôm qua, Tư Tranh có chút bất đắc dĩ mà cười cười: "Cảm giác trạng thái tinh thần của hắn quả thật không tốt lắm. Không bồi hắn chơi không được, di động cũng sắp bị tin nhắn của hắn làm nổ tung."
Lời này tuy rằng nghe có vẻ ghét bỏ, nhưng lại không có bất kỳ ý tứ chán ghét nào. Nói thật, mặc dù không ở cùng đội, trừ phi thật sự có ân oán gì đó, bằng không quan hệ giữa những tuyển thủ chuyên nghiệp thực ra đều rất tốt, ít nhất tình nghĩa ngoài mặt đều là có thể bảo đảm.
Đặc biệt là Star, hắn tính cách tốt, lại dễ nói chuyện, cho nên nhân duyên từ trước đến nay đều rất tốt, cũng có một chút giao tình với các chiến đội lớn lớn bé bé.
Cũng giống như hôm qua, trong nhóm ai cũng an ủi, nhưng ngoài an ủi ra thì cũng không ảnh hưởng đến bọn họ điên cuồng bình luận ' ha ha ha ' vào trong nhóm, tất cả đều là một lũ bạn xấu.
Không có chút tình hữu nghị chân thật nào cả, mọi người cũng sẽ không nhịn cười, cũng sẽ không mất lễ phép.
"Tôi nghe Star nói, ZZ cũng ở?" Vương Thu chép chép miệng, uống một ngụm sữa đậu nành, hỏi: "Nghe khẩu khí của Star thì hình như là bị mắng?"
Tư Tranh cười ha ha: "Hắn tưởng cạy vị trí của Đào Tử, kết quả là bị mắng rất thảm."
Đột nhiên không kịp phòng ngừa mà nghe thấy áo choàng của mình, Tả Đào nhẹ nhàng khụ một tiếng, ánh mắt hướng ngoài cửa sổ xe, làm bộ dường như không có việc gì mà uống cà phê vào bụng.
"Nói lại." Nhớ tới những lời tối hôm qua ZZ nói, Tư Tranh nhìn về phía Tả Đào, nói: "Quả Đào, cảm giác như ZZ bị em gom thành fan ấy, trước kia chưa từng thấy hắn công khai bảo vệ ai như vậy."
Tả Đào cười gượng hai tiếng: "Ha ha...... Phải không?"
Nói ra cũng khá là xấu hổ, dù sao cũng không thể nói mình không tốt.
Tư Tranh không rõ chân tướng cười nói: "Đúng vậy. Tối hôm qua hắn nói em mạnh hơn Star một ngàn lần, ha ha ha ha, xem ra hắn thành fan em chắc rồi."
Vương Thu: "Tôi nhớ hắn cũng hay khen đội trưởng." Nói tới đây, hắn mở ra di động ra lướt Weibo, nói: "Mọi người xem Weibo hắn nè, 10 cái thì có 9 cái là nhắc về đội trưởng rồi."
Thời Linh đi theo Khương Minh lên xe, nghe bọn hắn nhắc tới ZZ, thuận miệng hỏi: "Người có cũng rất nổi tiếng đúng không, kỹ thuật thế nào?"
"Là người bồi chơi nổi danh nhất của Tiểu Hùng, kỹ thuật không có gì để bàn, thật sự rất mạnh." Khen xong một hồi, lúc sau Vương Thu lại bổ sung một câu: "Nhưng tính tình không được tốt lắm, các vị ngồi đây, nếu ai đã từng chơi game với hắn, hẳn là đều bị hắn mắng qua đúng không?"
Tư Tranh ' chậc ' một tiếng: "Tôi may mắn có một lần bị người ta nói năng lực chịu đựng không tốt." Nói tới đây, hắn nhìn về phía Tống Thời Hàn: "Đội trưởng, ngoại trừ trận tối hôm qua, anh có từng chơi với ZZ chưa??"
Nghe đến đó, lỗ tai Tả Đào khẽ động nhẹ một chút, cậu theo bản năng cắn ly nước, ánh mắt bắt đầu hướng về phía Tống Thời Hàn.
Khoảng vài năm trước, cậu từng hẹn đánh với Tống Thời Hàn một lần, cũng là một lần kia, khiến cậu kiên định từng chút một đi đến ngày hôm nay.
Nhưng trải nghiệm đặc biệt đối với cậu lại là điều bình thường đối với Tống Thời Hàn.
Hẳn là anh không nhớ rõ đâu.
Nhưng vẫn nhịn không được mà có chút chờ mong.
Tống Thời Hàn đang ngồi bên cửa sổ, trên lỗ tai đeo một chiếc tai nghe có dây. Nghe Tư Tranh hỏi như vậy, anh tháo tai nghe xuống, thuận miệng lên tiếng: "Ừ, trước kia từng đánh một lần."
Tả Đào ngẩn ra một chút.
Vương Thu có chút tò mò mà nhìn qua: "Hắn không mắng anh?"
"Không." Tống Thời Hàn trả lời.
Vương Thu: "Vậy thì chắc hẳn hắn là fan của anh rồi."
Tư Tranh: "Khó trách. Tối hôm qua lúc chơi game ZZ cũng không nói gì về tôi, tôi đoán là bởi vì cho cậu mặt mũi, cho nên tôi cũng nhận được một ít ưu đãi."
Vương Thu nhún vai: "Tuy là như vậy, không thể không nói hắn có tư cách để cuồng như vậy, giống như lúc trước khi dùng tiểu tinh linh trực tiếp đánh chết Wind. Chỉ bằng vào điểm này, cho dù tính tình có kém đi nữa, thì cũng có rất nhiều người hẹn chơi với hắn."
Tống Thời Hàn ' ừ ' một tiếng, nói: "Hắn chơi rất tốt."
Bàn tay cầm tách cà phê siết chặt, và đôi môi của Tả Đào không kiểm soát được nhếch lên.
Cậu nhìn thế giới bên ngoài cửa sổ, nhìn những hàng cây cảnh xanh tươi bên đường đang nhanh chóng lui về phía sau, nhìn những chiếc xe chạy ngược chiều với tốc độ nhanh, nhìn những người đi bộ qua lại trên vạch kẻ sang đường.
Nhưng mà nhịn không được không tiếng động mà nhếch miệng cười.
——
Hôm nay trên đường không kẹt xe lắm, khi đến sân thi đấu thời gian vẫn còn sớm.
Còn nhớ lúc trước đã hứa sẽ xin ký tên cho chị Cat, Tả Đào nán lại phòng nghỉ một lúc rồi định đến FG một chuyến.
"Đi đâu?"
Thấy Tả Đào đứng dậy, Tống Thời Hàn buông di động, liếc mắt nhìn cậu một cái.
Tả Đào thành thật thú nhận: "Đến chỗ dì nhỏ một chuyến ạ."
Nghe vậy, Tống Thời Hàn gật gật đầu, còn chưa kịp nói cái gì, Khương Minh đã ngẩng đầu nhìn sang phía bên này, nói: "Có chuyện gì quan trọng sao?"
Tả Đào lắc lắc đầu.
"Vậy thì chờ thi đấu xong rồi đi." Khương Minh còn tính uyển chuyển mà nhắc nhẹ một câu: "Tí nữa còn phải thi đấu với FG, vẫn là tránh hiềm nghi một chút thì tốt hơn, miễn cho bị người phát hiện, sau lại lên mạng nói lời kỳ quái.."
Tả Đào sửng sốt một chút, sau đó mới ý thức được cái gì: "Xin lỗi."
Quả thật cậu không chú ý tới cái này. Lại nói tiếp, cho dù là FG hay là Wildfire, đều là hai đội có lưu lượng cực cao hiện nay, hơn nữa song phương sắp diễn ra trận đấu, cho nên lúc này cậu đi tới FG, bất kể kết quả cuối cùng của trận đấu là tốt hay xấu, những antifan trên internet luôn có thể thiên biến vạn hóa ——
Nếu thắng thì có thể nói là FG thả, mà thua thua thì lại nói là Wildfire thả cho FG, mà nói khó nghe một chút thì là tiết lộ chiến thuật v.v.., nói chung cái gì cũng có thể nói được.
Hơn nữa cậu lại có quan hệ thân thích với Tô Nguyệt Yểu, lúc này quả thật nên dựa theo những gì Khương Minh nói, mới có thể tránh bị tị hiềm.
Tả Đào cào phía dưới: "Là em không suy xét kỹ càng."
"Không có việc gì, không cần xin lỗi." Khương Minh xua xua tay, nói: "Em vừa mới nhập vòng, có một số tình huống không hiểu rõ cùng là chuyện bình thường." Hắn thổn thức một tiếng: "Em tuy rằng chỉ đi qua tâm sự, nhưng nếu để truyền ra ngoài, thì cái gì cũng có."
Hắn nói: "Lúc trước từng xảy ra một lần,"
"Có đôi khi tôi không hiểu nổi sao đám antifan đó có thể rảnh rỗi đến vậy, suốt ngày ngồi xổm trên mạng hắc cái này, hắc cái kia." Vương Thu dựa vào trên ghế, vừa lướt Weibo: "Ít hắc hai câu thì chết sao?!"
Hắn ngữ khí dần dần bắt đầu nghiến răng nghiến lợi: "Nhìn xem nhìn xem, chuyện tôi hai năm trước, đến bây giờ bọn họ vẫn còn nói, trước mỗi lần thi đấu lại lôi ra nói một lần, tôi cũng phục luôn. Chẳng lẽ tôi cũng không thể phạm một chút sai lầm nho nhỏ nào sao?"
"Còn không lớn, cái sai lầm kia của cậu mà tính là nho nhỏ sao?" Cat liếc nhìn hắn, trong thanh âm mang theo ý cười.
Vương Thu trực tiếp lựa chọn mắt mù tai điếc, rời khỏi Weibo, nói: "Nhưng mà có thể hiểu được. Từ xưa đến nay, cường giả đều không thể mắc sai lầm, loại tình huống này chỉ có thể chứng minh rằng kỳ vọng của mọi người đối với tôi rất cao." Dừng một chút: "Còn có một chuyện, sai mỗi lần bị mắng, fan trên Weibo của tôi đều có thể tăng thêm một đoạn, mắng liền mắng, dù sao tôi cũng hot được."
Nói tới đây, bỗng nhiên sĩ khí tăng cao: "Hôm nay nhất sẽ hạ gục FG!"
Khương Minh vui vẻ, tạm thời không đề cập đến những chuyện khác, điều khiến anh hài lòng nhất chính là tâm lý của các thành viên trong đội tương đối ổn định, về cơ bản họ hầu như không bị ảnh hưởng bởi một số bình luận trên mạng, đặc biệt là Vương Thu, người rất giỏi trong việc tự an ủi bản thân, thậm chí còn tự bày trò troll mình.
Nhưng dù vậy, Khương Minh vẫn là dặn dò một câu: "Ngày thường tôi mặc kệ mọi người, nhưng trước khi thi đấu tốt nhất là ít xem Weibo đi, đợi lát nữa bảo trì trạng thái tốt nhất lên sân thi đấu."
Dứt lời, Khương Minh cúi đầu nhìn ipad trong tay, nói: "Có thể thắng trận này, chúng ta liền đủ điểm, trận sau có tham gia hay không cũng không quan trọng, dù sao tư cách tham gia cuộc thi mùa hè đã lấy được."
Nói tới đây, hắn nhìn về phía hai người Tống Thời Hàn và Tả Đào, hỏi: "Đúng rồi, lúc trước Pink đã từng đánh với Run chưa?"
Run là hỗ trợ của FG, Tả Đào đã từng thấy hắn nhiều lần trong bảng xếp hạng, người này là một vú em chơi đến xuất thần nhập hóa, dưới sự bảo vệ của hắn, rất khó lướt qua hắn đem C vị của đối phương giết chết.
Dựa vào sự bảo vệ của hắn, Wizard có thể thành công lấp đầy nền kinh tế trong giai đoạn đầu và thống trị khu vực hoang dã.
Nhưng người khác là người khác, Tả Đào vẫn rất tự tin vào bản thân.
"Lức trước từng dùng nick nhỏ đánh qua vài lần." Tả Đào nói: "Em sẽ tận lực áp chế hắn một chút."
"Có thể áp chế là tốt nhất." Khương Minh nói: "FG au khi FG thay đổi lối chơi, họ có vẻ hỗ trợ AD nhiều hơn, khi mọi người xuống đường dưới nhớ chú ý một chút, nếu thương tổn không đủ, thì hãy cố gắng xâm chiếm khu vực hoang dã của họ càng nhiều càng tốt."
Tống Thời Hàn gật đầu: "Hiểu rõ."
Khương Minh đáp ứng rồi một tiếng, vội vàng nhân lúc thời gian cuối cùng, lại một lần nữa nói qua chiến thuật đã bàn sẵn lúc trước với mọi người.
Trước khi trận đấu sắp bắt đầu, Vương Thu bị an bài đi nói lời khiêu chiến, sau khi trở về không bao lâu, thì nhân viên của địa điểm đã gõ cửa phòng chờ thông báo rằng có thể chuẩn bị sẵn sàng lên sân thi đấu..
Đi theo phía sau Tống Thời Hàn, Tả Đào đem áo đồng phục kéo khóa lên cao, sau đó ôm thiết bị ngoại vi của mình đi ra ngoài.
Vẫn là lối vào giống như lần trước, nhìn đèn sáng rực rỡ cách đó không xa và ID 'Fire' sau lưng Tống Thời Hàn, Tả Đào đột nhiên không khỏi nhớ lại tình hình lần trước khi mình đi con đường này.
Kí ức lần trước thực sự không tốt lắm.
Lần đó trận đầu còn tốt, trận thứ hai liền có chút không đành lòng nhớ lại, hiện tại nhớ lại, giống như còn có chút bất an và hụt hẫng.
Suy nghĩ dần dần lệch khỏi quỹ đạo, cậu nhìn về phía ID phía sau Tống Thời Hàn, cũng không biết hôm nay đối phương có thể giống lần trước cho cậu chút cổ vũ hay không.
Mới vừa nghĩ đến đây,
Tống Thời Hàn đi đằng trước bỗng dừng lại bước chân.
Tả Đào có chút khó hiểu mà dừng lại bước chân, vừa mới ngẩng đầu, liền có một cái bóng đổ xuống.
Tống Thời Hàn rũ xuống đôi mắt, động tác tùy ý mà xoa nhẹ tóc cậu.
Trong tiếng ồn ào cách đó không xa, giọng nói của anh có vẻ rất trầm: