Sau khi chàng trai nọ rời đi, sói nhảy xuống giường. Nằm ở chỗ Phương Tĩnh Nghiêu từng cho nó ngủ lại, gục đầu, không nhìn hắn.
Tiếng thở dốc của Phương Tĩnh Nghiêu dần biến mất, sói len lén ngẩng đầu nhìn hắn mấy lần, thấy Phương Tĩnh Nghiêu vẫn nhắm mắt không nhìn nó, liền trộm ngắm thân dưới của hắn. Phương Tĩnh Nghiêu vẫn còn mặc quần tây nhưng đã bị cởi thắt lưng, vật nằm dưới háng trướng to như thể sắp xé rách vải quần.
Lát sau, bỗng nhiên Phương Tĩnh Nghiêu nói: “Ngủ.”
Trong nhà không còn ai khác, nên đương nhiên là Phương Tĩnh Nghiêu đang nói chuyện với nó.
Sói hơi sợ hãi ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt khiêu gợi của hắn.
Phương Tĩnh Nghiêu không kêu nó cút đi, lại bảo nó đi ngủ.
Không có nửa câu khiển trách, sói ta cảm thấy hơi khó tin. Nhưng mà Phương Tĩnh Nghiêu không nói thêm câu nào, sói không dám dò xét hắn. Chân trước nó để lên giường, liếm liếm ngón tay hắn sau đó quay lưng rời đi.
Sói trở về ổ của mình, nó không có ngủ.
Trên lầu vẫn vang lên tiếng thở dốc, xen lẫn cùng tiếng rên kỳ lạ. Buổi tối rất yên tĩnh, âm thanh nhỏ này lại trở nên quá rõ ràng đối với nó. Như móng vuốt mèo cào ngứa cõi lòng nó. Sói cảm thấy vô cùng khổ sở, cuối cùng vẫn không thể nghe theo lệnh Phương Tĩnh Nghiêu. Nó lặng lẽ bước lên lầu, không để người đàn ông trên lầu nhận ra chút động tĩnh nào, từng bước lẻn vào phòng của hắn.
Phương Tĩnh Nghiêu chỉnh đèn ngủ đến mức tối nhất, sói lại có thể nhìn thấy hết cảnh tượng kiều diễm trên giường.
Nó không biết dùng từ nào để diễn tả hành động của Phương Tĩnh Nghiêu, theo sự hiểu biết của nó thì, người đàn ông này đang tự chơi đùa với dương v*t của mình, và cả lỗ hậu nữa.
Sói sững lại tại chỗ.
Người đàn ông đang nằm trên giường hoàn toàn trần truồng, một cơ thể rắn chắc mạnh mẽ cuồn cuộn trong bóng tối. Một tay hắn tự chơi đùa với dương v*t sưng to, dài, màu tím dưới háng, chốc chốc lại nắn, bóp nó đến sung huyết, vòng eo săn chắc đẩy đưa. Sau đó, bàn tay cứ vuốt ve nhanh hơn rồi lại chậm dần, cứ vậy tuần hoàn. Bàn tay còn lại cầm một cái dương v*t giả vừa thô vừa to, hai chân hắn dang rộng, đẩy nhanh dương v*t vào lỗ nhỏ phía sau của mình. Như đang rất sảng khoái mà rên rỉ không ngừng, giọng rên lúc cao lúc thấp. Bờ mông tròn mẩy cũng theo động tác đâm rút mà lay động, cùng với cặp đùi săn chắc mạnh mẽ lắc lư. Phần bìu nối giữa dương v*t và lỗ hậu cũng run rẩy theo. Lỗ thịt ướt đẫm. Người đàn ông lấy tay kéo nó ra, nếp uốn ở lỗ hậu như muốn giữ lấy dương v*t giả, lúc kéo ra thì chút thịt mềm trong tràng đạo cũng lộ ra. Bắp chân hắn run rẩy, lại cầm dương v*t giả đâm sâu vào lỗ hậu, lần sau lại mạnh hơn lần trước, sướng đến mức mông cũng không hạ xuống, trong cổ họng bật ra tiếng rên rỉ sảng khoái.
Sói đã không thể nào nhúc nhích được nữa.
Sức bền của hắn thật kinh người.
Sói nhìn người đàn ông tự chơi đùa rất lâu. Dường như thấy chưa đủ, liền bắt đầu tự vuốt ve lỗ sáo trên bao quy đầu. Sau đó, bỗng nhiên trở mình trên giường. Sói giật mình hoảng sợ, đang muốn chạy vội đi thì thấy hắn đang quay về hướng khác, khi hắn cúi đầu xuống sói mới phát hiện trên giường còn món đồ chơi khác. Hắn đặt dương v*t giả lên giá đỡ ấy, để dương v*t dựng thẳng, rồi ngồi xổm lên, hai chân dang rộng, hai bàn tay kéo mở cánh mông, nhắm ngay cái dương v*t giả rồi ngồi xuống.
“Ah…!”
Lần ngồi xuống này có vẻ rất sướng, dương v*t tiến vào sâu trong tràng đạo, hắn ngưỡng cổ, hầu kết liên tục di chuyển lên xuống, lỗ tai đỏ thấu.
Sau khi dừng lại một lát, hắn mới lại nâng mông ngồi dậy, tự mình phun ra nuốt vào. Cứ như vậy, sói chỉ có thể nhìn tấm lưng và cặp mông của hắn nhấp nhô lên xuống. Nó suy nghĩ một lát, lặng lẽ di chuyển qua bên kia, lại nhìn thấy một cảnh tượng khác.
Đêm nay, đây là chuyện thứ hai mà sói biết.
Phương Tĩnh Nghiêu không những thích bị đâm vào mông, mà còn thích nghịch núm vú.
Bấy giờ sói mới hiểu vì sao hắn lại thay đổi tư thế. Làm như vậy, hắn có thể vừa phun ra nuốt vào dương v*t giả, săn sóc lỗ hậu, lại còn có thể rảnh tay mân mê núm vú.
đầu v* đàn ông không lớn, bị hắn tự vân vê lôi kéo lại trở nên sưng đỏ chịu không nổi, trông khác biệt hoàn toàn với bên núm vú không được chăm sóc kia. Sói nhìn hắn chơi chán bên trái, lại xoa đầu v* bên phải. Lát sau, đầu v* màu nâu nhạt đã sưng lên bằng với bên trái.
Đột nhiên sói cảm thấy cả người đau nhức, cơn đau xuất phát từ tận xương tủy.
Trong cơn sóng tình, từng nét trên gương mặt Phương Tĩnh Nghiêu trở nên nặng nề hơn, giọng thở dốc càng ngày càng trầm khàn. Sói nhìn hông hắn nhấp nhanh hơn, dương v*t cũng di chuyển nhanh hơn. Cơ thể nó càng ngày càng đau đớn, từng thớ cơ trên người như bị ai đó lôi kéo, như muốn xé toạc cả người nó.
“Ưm… ưm….hmm… Ah… Ah——!”
Phương Tĩnh Nghiêu ngồi xuống đến tận cùng, lỗ hậu siết chặt dương v*t giả, một tiếng gầm nhẹ từ trong cổ họng lúc phát ra lại dần biến thành tiếng rên rỉ. Âm điệu càng ngày càng cao. Hắn nhắm nghiền hai mắt, một dòng tinh dịch đặc vọt lên lỗ sáo, bắn ra ngoài.
Trong phòng ngủ chỉ còn tiếng thở dốc nặng nề.
Cao trào qua đi, Phương Tĩnh Nghiêu rút dương v*t giả trong mông ra, bật đèn bàn sáng lên, xuống giường, đi vào phòng tắm.
Chỉ mới bước hai bước, đã không thể bước thêm nữa.
Hắn gần như là nhảy dựng lên.
Ngay bên ngoài phòng tắm, bên cạnh rèm cửa sổ, có một chàng trai đang đứng, không một mảnh vải che thân.