Tiếng giận dữ vang lên trong phòng tổng giám đốc của công ty Kim Mã....người đối diện e dè gật đầu...
-" Là ai thu mua của cô ta?"
Nhìn sắc mặt không tốt của An Kiến Ngụy..Lục Dẫn bất lực lắc đầu...
-" Tôi đang xác định đây có phải là tin đồn do từ phía Quan Chi Âm tung ra để lừa chúng ta hay không?"
-" Vậy cậu lo điều tra nhanh lên..đừng để một ngày có người bước vào ngồi lên chiếc ghế " Chủ Tịch " mà tôi còn chưa biết kẻ đó là ai..."
An Kiến Ngụy xua tay...
-" Cậu đi điều tra ngay cho tôi... "
-" Vâng"
Lục Dẫn xoay người rời đi..cũng không muốn nán lại chịu đựng cơn giận của ông ta....
An Kiến Ngụy mệt mỏi ngồi phịch xuống chiếc ghế xoay....Nếu đây không phải là Quan Chi Âm tung quả mù..thì thật nguy hiểm đối với ông ta...
Bao nhiêu năm qua, dùng bao nhiêu là thủ đoạn, công sức mới leo lên được vị trí như ngày hôm nay..Chỉ một chút nữa thôi...Chức chủ tịch Kim Mã sẽ là của ông....
Ông sẽ không để một ai có thể cảng đường mình...
Nhớ đến ngày đó..những người cảng bước tiến của ông..Điều bị ông tiêu diệt gọn gàng...
Ông không cho phép, tuyệt nhiên không ai có thể ngăn bước đi của ông..Đôi mắt hiện đầy tơ máu nheo lại..tà ác chứa đựng bao là tội ác của quá khứ nhưng tuyệt nhiên không có sự hối hận....
-------------------------------
Buổi chụp hình diễn ra vô cùng suôn sẻ..gần đến xế trưa nhưng không khí vẫn không giảm nhiệt....cả thời gain giải lao cũng trôi qua...
-" Quá tuyệt...đẹp lắm.."
Đạo diễn người Pháp luôn miệng khen ngợi.
Quan Chi Âm mặc trên người là những mẫu thiết kế mới nhất của công ty " ML " do Anie làm Tổng Giám Đốc....
Cô đứng đó, gió biển thổi tung mái tóc được uống xoăn,trên đầu Quan Chi Âm được cài những viên ngọc trai, làn váy trắng tung bay theo gió, trang sức đeo trên người cô lấp lánh dưới ánh sáng, nhìn cô lúc này như nữ thần của biển cả, vừa quyến rũ lại kiều diễm...
Hiện tại Quan Chi Âm đứng trên bờ cát vàng...phía sau cơn sóng từng đợt xô vào bờ tung tóe làn bọt trắng, hình ảnh này khiến ai nhìn thấy cũng như bị hớp hồn,đúng là khiến cho người ta yêu thích không thôi thể rời mắt...
-"Đúng rồi..rất đẹp...thật tuyệt vời..."
-" Hình ảnh lấy được rất tuyệt vời "
Không những là đạo diện, mà người đại diện cho Tập Đoàn P&I vô cùng hài lòng...
"Đúng rồi...thần thái quá tuyệt...đứng vậy chụp thêm một bộ cận cảnh nữa...Cho người tung nước biển vào người cô ấy"
Quan Chi Âm lạnh đến môi giật giật liên tục. Nhưng cô không dám than vãn câu nào. Đây là công việc, cô phải chấp nhận. Tuy gần xế trưa nhưng thời tiết lại vào cuối thu...Cô mặc quần áo phong phanh đứng trước gió biển hơn năm tiếng đồng hồ...hai chân ngâm dưới nước biển không ngừng run rẩy, da chân cũng nhăn nheo, trắng bệt...
Các nhân viên nhìn mặt mày cô tím lại, cũng hơi thương cảm nhưng không dám cãi lời đạo diễn...dùng tay tát nước biển lên cao để tung tóe trên khắp người cô..tạo hiệu ứng cho bộ ảnh càng thêm sống động...
Tiểu Du ôm áo bông..nhìn Quan Chi Âm mà xót xa..Mọi người điều chăm chú vào Quan Chi Âm...giờ giấc cũng trễ hơn dự định ban đầu...nên không ai thấy được bóng dáng cao lớn đang chau mày đứng từ xa quan sát....
Anie từ sáng cho đến hiện tại làm tốt nhiệm vụ của mình...tất cả trang phục của cô thiết kế điều rất đẹp..
Cô ta không tiếp xúc với Quan Chi Âm, chỉ để nhân viên của mình chình sửa trang phục cho Quan Chi Âm... không muốn thừa nhận..nhưng phải nói tất cả trang phục của cô ta thiết kế khi mặc lên người Quan Chi Âm được tôn vinh và đẹp đến nao lòng....
Lúc đầu vì muốn gặp Âu Trác Vỹ cô ta cắn răng chịu lạnh cởi chiếc áo khoác to xụ để khoe vẻ gợi cảm của mình với anh..Nhưng giờ đứng trước gió biển được mặc ấm áp vậy mà cô ta còn cảm thấy khí lạnh tràn vào...
Thế mà Quan Chi Âm đứng trước gió biển...
quần áo mỏng manh...trãi qua năm tiếng nhưng trên môi vẫn cố gắng thể hiện tốt cảm xúc lại tạo dáng một cách chuyên nghiệp..thật khiến người ta khâm phục..
Anie thiết nghĩ..có nên cho thêm chút thử thách nửa không...Đâu dễ có cơ hội đề làm khó tình địch của mình...
-" Đạo diễn..anh thấy ghềnh đá kia như thế nào...Ôi! tôi nghĩ nếu người mẫu mà đứng trên đó..sóng biển xô vào, sẽ tạo bọt trắng..lấy được toàn cảnh chắc là sẽ đẹp lắm..."
Anie vờ như phát hiện ra ý tưởng mới, vô tình nói băng quơ..khơi gợi trí tưởng tượng và cảm xúc của đạo diễn...Đúng như cô ta mong muốn..Hai mắt đạo diễn sáng lên chăm chú nhìn ghềnh đá phía xa...
-" Anie cám ơn cô...đúng vậy....ghềnh đá cũng không quá cao, nếu có nhân viên hỗ trợ bên cạnh chắc sẽ không sao "
Anie không trả lời..chỉ nhìn ông ta mỉm cười...Cô ta hiểu rõ ai làm nghệ thuật điều có sự đam mê đến " điên cuồng " không giới hạng....
Anie kéo chặt áo khoác...ngồi xuống chiếc ghế, chờ đợi xem kịch vui...