Giang Lăng Lục không cho Thạch Hạo Nhiên trốn tránh, bàn tay nhỏ bé giữ chặt khuôn mặt anh, như trừng phạt ra sức cắn môi, cái lưỡi linh hoạt liếm bừa bãi trong miệng anh.
Cặp mắt đẹp kia trừng anh, cảnh cáo anh không cho phép tránh, không cho phép trốn, cô hôn anh anh dám cự tuyệt, cô sẽ làm cho anh đẹp mặt!
Thạch Hạo Nhiên không khỏi thở dài trong lòng, anh đương nhiên có thể dễ dàng đẩy cô ra, thậm chí còn có thể đánh bất tỉnh không cho cô tiếp tục khóc lóc om sòm vì say khướt.
Nhưng nếu làm vậy thật…… Anh tin sau khi tỉnh lại nhất định cô sẽ tìm anh tính sổ, hơn nữa anh cũng không nỡ động thủ với cô.
Cuối cùng anh chỉ có thể lựa chọn đứng yên tại chỗ, mặc cô tàn sát bừa bãi trong miệng mình.
Thấy anh như vậy, Giang Lăng Lục lại càng tức giận, há mồm dùng sức cắn môi anh.“Anh là đầu gỗ hả? Không có chút phản ứng gì cả!”
Cô chủ động hôn anh mà! Anh có tự dâng đến đâu?
“Hay là anh chỉ có phản ứng với con nhóc kia thôi?” Cô trừng anh, ngữ khí không chút che giấu sự ghen tị.
Nghe cô chanh chua, ánh mắt Thạch Hạo Nhiên lóe ra, cũng không trả lời, cũng không dỗ cô, chỉ trầm mặc như một.
Sự trầm mặc của anh càng khiến Giang Lăng Lục phiền não, khi anh chột dạ thừa nhận, cơn tức nén ở ngực làm cô không khống chế được cảm xúc.
Cô kéo quần áo trên người anh, cúi đầu cắn cổ anh, bàn tay nhỏ bé vuốt lồng ngực thẳng cứng rắn của anh, khiêu khích nơi mẫn cảm của anh.
“Lăng Lục.” Thạch Hạo Nhiên nhíu mày, muốn ngăn cô lại.“Đừng như vậy……”
“Câm miệng!” Cô ngẩng đầu rống to với anh, mạnh mẽ trừng mắt, thấy anh nhíu mày bất mãn, cô tức giận đẩy anh ra.
“Anh không cần, tôi phải đi tìm người khác.” Dựa vào gốc cây, cô chậm rãi cởi bỏ hàng cúc áo, đôi mắt đẹp tràn ngập sự khiêu khích, cảnh xuân mê người theo từng nút thắt bị cởi bỏ mà bại lộ dưới ánh trăng, hơi thở của cô theo lửa giận mà dồn dập, bộ ngực dưới lớp áo lót cũng phập phồng.
Cô không để anh có cơ hội nói chuyện, cởi quần áo, xoay người trở về.
Một bàn tay dùng sức kéo cô lại, hơi thô lỗ ép cô trên thân cây, thân hình to lớn đè lên cô, khuôn mặt cứng rắn có phần bất đắc dĩ.“Lăng Lục, cô sao vậy?”
Cô không trả lời, chỉ nâng cằm, khiêu khích hỏi anh.“Muốn hay không?”
Nhìn cô chằm chằm, Thạch Hạo Nhiên nhận thấy ngọn lửa trong mắt cô, anh biết nếu không theo ý cô, cô thật sẽ đi làm chuyện điên cuồng, đi tìm người đàn ông khác.
Cô gái này chính là như vậy, kiêu ngạo bướng bỉnh, một khi đã lên cơn, trừ bà ngoại, ai cũng không nể tình, nhất là đối với anh, cô không thèm che giấu mặt xấu của mình.
Khuôn mặt luôn tươi cười ngả ngớn kia, lại là một quả bom nổ chậm, một khi châm ngòi, luôn khiến người ta khó có thể chống đỡ.
Lúc thường cô rất bình tĩnh, rất lý trí, có thể khắc chế bản thân, nhưng bây giờ…… Ngửi thấy mùi rượu trên người cô, anh biết mình đã hết cách.
Anh không còn cách thuyết phục cô! Khẽ thở dài trong lòng, Thạch Hạo Nhiên cúi đầu, dịu dàng hôn lên môi cô.
Biết anh đã khuất phục, Giang Lăng Lục đắc ý nhếch môi, cánh tay ôm cổ, chủ động mở miệng.
Đầu lưỡi nóng bỏng chuyển động, anh nhẹ nhàng hôn cô, cuộn lưỡi, không thô lỗ không vội vàng, liếm nhẹ cái miệng nhỏ ngọt ngào.
Cô lại không vừa lòng với sự dịu dàng của anh, cái lưỡi nhiệt tình cuốn lấy anh, bàn tay nhỏ bé luồn vào quần áo của anh, đầu ngón tay mơn trớn da thịt ấm áp của anh.
Thạch Hạo Nhiên sớm đã quen với việc cô chủ động, trong chuyện này cô không hề e lệ, thậm chí còn tích cực hơn anh, đối với việc chà đạp, hưởng thụ thân thể anh, cô luôn tỏ ra thích thú.
Anh tuỳ ý cô, đầu ngón tay cô mang theo hơi lạnh vuốt ve khuôn ngực vồng lên, cô tìm ra chỗ mẫn cảm của anh, móng tay nhẹ nhàng se se đầu v* nam tính.
Hơi thở của anh bắt đầu nặng nề, đầu lưỡi nóng ẩm ướt đột nhiên trở nên cuồng liệt, dùng sức quấn lấy cô, đoạt lấy hương vị ngọt ngào của cô, bàn tay ngăm đen xuyên qua lớp áo lót, chộp lấy bầu ngực sữa.
Cô hiểu rõ thân thể anh, anh cũng đã rất quen với thân thể này, bốn năm quan hệ, bọn họ đều hiểu đối phương hơn ai hết.
Cô hiểu phải làm thế nào để khơi mào dục tình trong anh, anh cũng quen thuộc mọi chỗ trên thân thể cô, biết việc vỗ về chơi đùa có thể làm cho cô vui thích, biết những hành động có thể làm cho hơi thở cô cuồng loạn, biết làm cho cô thần phục dưới anh.
Anh hiểu tường tận thân thể cô, hơi thở của cô, chỗ mẫn cảm của cô, nơi mềm mại của cô, nơi yếu ớt nhất của cô, bốn năm nay, anh rõ ràng hơn ai hết.
Bàn tay thô ráp nắm lấy bầu nhũ màu mật ong, ngón cái đè lên nụ hoa, ngón tay thô to vuốt phần bao quanh, cọ xát phần đỉnh.
Đầu gối ghì chặt đôi chân dài, cách lớp vải cọ xát với nơi nữ tính mềm mại, những lời lẽ tuôn ra theo hai cái lưỡi ẩm ướt đang cuộn vào nhau, con ngươi đen nhìn cô chằm chằm dần dần bị bao phủ bởi một lớp sương mù, ánh lửa xẹt qua khiến người ta run rẩy.
Anh nhớ lời cô mới rồi, biết cô để ý chuyện anh và Hắc Xuyên Tĩnh, cũng biết cô đang ghen.
Nhưng, ghen không có nghĩa là thích, không có nghĩa là trong lòng cô có anh.
Cô chỉ là muốn quấy phá thôi, đó là do thói quen của cô, nay anh đột nhiên lại biến thành một người khác, đương nhiên cô không thể thừa nhận.
Anh rất hiểu cô, cô gái này đã bị anh làm hư, muốn hưởng thụ anh, lại không muốn trả giá, bởi vì cô đã sớm thành quen.
Mà anh lại dung túng cô, nhìn bộ dáng mạnh mẽ độc đoán của cô, anh lại sung sướng, anh thích nhìn thấy cô vui vẻ, yêu chiều cô, làm cho cô hạnh phúc.
Nhưng……
Bàn tay cầm bầu nhũ đột nhiên căng thẳng, sự níu chặt làm cô đau, Giang Lăng Lục không khỏi nhíu mày, cái miệng nhỏ nhắn tuôn ra một tiếng kháng nghị.
Sự kháng nghị lại lập tức bị nuốt hết, nụ hôn của anh càng trở nên mạnh mẽ, cắn cánh môi hồng, điên cuồng hút lấy hơi thở của cô.
Cô thở gấp, thân trước càng lại gần sát anh, ngón tay dùng sức cấu nơi trước ngực anh, vuốt lồng ngực cứng rắn như đá tảng.
Sau đó bàn tay nhỏ bé đi xuống, ham mê mơn trớn cơ bụng rắn chắc, lớn mật đi vào quần lót, cầm lấy vật nam tính đã sớm cương cứng.
Hơi thở của Thạch Hạo Nhiên vì hành động của cô mà càng dồn dập, bị bàn tay nhỏ bé nắm lấy anh khẽ run rẩy, không khí càng trở nên nóng bỏng.
Giang Lăng Lục đột nhiên đẩy anh ra, xoay người ép anh trên thân cây, đầu lưỡi hồng hồng nhẹ nhàng liếm láp xuống dưới, cắn lấy cằm anh.
Thạch Hạo Nhiên không phản kháng, hơi thở vì tình dục mà loạn nhịp, con ngươi đen nhìn chằm chằm tư thái mê hoặc của cô, mặc cô cởi áo của anh, cái lưỡi từ từ liếm da thịt nóng cháy.
Đầu lưỡi hồng nhạt liếm nơi trước ngực, viền chung quanh vài vòng, in lại dấu vết ướt át, lại há mồm ngậm lấy, tỉ mỉ khẽ cắn một chút.
“A……” Anh hừ nhẹ, ánh mắt vì dục vọng mà trở nên thâm trầm, nơi nam tính bị bàn tay nhỏ bé nắm lấy mà kích thích như muốn xông ra đũng quần.
Lòng bàn tay cảm thấy được sự rung động, bên tai nghe thấy tiếng tim đập dồn dập của anh, Giang Lăng Lục khẽ liếm đầu vũ, nâng mắt liếc anh một cái.
“Con nhóc người Nhật cũng từng chạm vào anh như vậy sao?” Cô hỏi, đôi mắt đẹp có ý mê hoặc người khác, bàn tay nhỏ bé dùng sức nắm chặt chỗ thô dài, dùng lực vừa đủ để anh thấy thoải mái.
Anh kêu rên, con ngươi đen nhìn cô chằm chằm, giọng nói khàn khàn nhuốm màu tình dục.“Cô muốn tôi trả lời thế nào?” Nếu là trước đây anh sẽ nói Không, sẽ giải thích cho cô giữa anh và Hắc Xuyên Tĩnh không hề có gì.
Nhưng giờ thì không! Trước kia thuận theo cô, yêu chiều cô, còn bây giờ, anh quyết định chấm dứt.
Không ngờ anh lại hỏi vậy, Giang Lăng Lục sửng sốt, sau đó tức giận trừng mắt,“Không cần trả lời, tôi cũng không muốn nghe!” Cô giận dỗi nói, rồi như muốn tiết giận, dùng sức cắn vào làn da rắn chắc của anh.
Lần đầu tiên bị anh hỏi lại, trong lòng cô hờn giận, đầu óc cũng miên man những suy nghĩ hỗn loạn.
Đây là lần đầu tiên đầu gỗ phản kháng cô, là vì quan hệ với con nhóc đó sao? Anh không trả lời nhất định là vì trong lòng có quỷ, không chừng hai người họ sớm đã lên giường.
Nghĩ đến chuyện thân thể chỉ thuộc về cô bị người khác quấn lấy, khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi trầm xuống, càng dùng sức, lưu lại vết cắn trên làn da ngăm đen.
Ngày đó con nhóc kia cũng cắn anh, hôn anh như vậy sao?
Bàn tay nhỏ bé kéo quần anh, lộ ra vật đã vì dục vọng đã vươn cao sừng sững,tay cô vẫn nắm chặt nơi lửa nóng, nhìn vật nóng rực trong tay, cô nhấp nháy mâu.
Thân thể người đàn ông này là do cô khai phá, chỉ có cô mới được quyền hưởng thụ, nhưng lại đã bị một con nhóc người Nhật động vào!
Đúng, cô đang tức giận! Trước kia thì không sao, hiện tại lại thấy đáng ghét.
Đáng ghét! Cô nâng mắt trừng anh, toàn thân thể to lớn đều bị cô lưu lại vết cắn và dấu hôn, đầu v* bị cô liếm bóng loáng một lớp nước bọt, đường cong hoàn mĩ vì tình dục mà tản ra một hương vị mê người, khuôn mặt vốn nghiêm nghị kia cũng vì dục vọng mà hơi hồng.
Đầu gỗ này cũng chỉ có những lúc như vậy mới trở nên gợi cảm mê người, làm cho người ta nhịn không được muốn chảy nước miếng.
Nhưng nghĩ đến chuyện bộ dạng này của anh cũng từng bị người khác nhìn thấy, trong lòng Giang Lăng Lục chỉ còn sự bài xích, bộ dạng này chỉ thuộc về cô…chỉ thuộc về mình cô!
“Sao vậy?” Thấy ánh mắt cô loé ra không ngừng, Thạch Hạo Nhiên có thể đoán được cô đang nghĩ gì, anh hiểu cô hơn ai hết.
Nhưng anh lại không nói, cũng không hỏi, không giải thích, để mặc cô tự nghĩ.
“Anh……” Giang Lăng Lục nhịn không được há mồm muốn hỏi, lời nói đến miệng lại nuốt trở về.
Hỏi cái gì mà hỏi? Hỏi không phải là chứng tỏ cô có để ý? Tuy rằng đúng là cô để ý…… Nhất định là vì dục vọng.
Cô tự nói với bản thân, cô chỉ có hứng thú với thân thể anh, còn những cái khác, không cần!
Nhìn thứ trong tay, Giang Lăng Lục ngồi xuống, dưới ánh mắt chăm chú của anh, há mồm nhẹ nhàng ngậm lấy.
Thạch Hạo Nhiên mím môi cố nhịn tiếng than nhẹ, chỗ dưới bị cái miệng nhỏ ấm áp ngậm lấy, đầu lưỡi ẩm ướt khẽ liếm vòng quanh chỗ đỉnh, thậm chí còn cố ý đụng vào cái lỗ nhỏ.
Cô khiêu khích anh, cảm nhận được thân mình anh căng thẳng, thứ trong miệng vì hưng phấn mà rung động, đôi mắt đẹp nhíu lại, ngắm nhìn phản ứng của anh.
Chỉ thấy khuôn mặt kiên cường hiện hồng dưới ánh trăng, dục hỏa trong mắt không cách nào che giấu được, mang theo sự khát vọng nhìn cô.
Nghĩ đến việc bộ dạng này của anh vì cô mà ra, trong lòng Giang Lăng Lục dâng lên một khoái cảm chinh phục khó nói thành lời, người đàn ông nghiêm túc đứng đắn này, lại mặc tay, miệng của cô chơi đùa.
Giờ này khắc này, anh là món đồ chơi của cô, khuôn mặt cuồng loạn, vì cô mà cuồng loạn, vì cô mà mất đi lý trí.
Cái miệng nhỏ nhắn thong thả trêu đùa nơi nóng rực, bàn tay nhỏ bé vỗ về chơi đùa phía dưới, đầu ngón tay mơn trớn nơi mẫn cảm của anh, bên tai lập tức nghe được tiếng anh hổn hển.
Tiếng thở dốc của anh càng làm dục vọng trong cô nồng đậm, ý nghĩ chinh phục anh, làm cho anh thần phục quay cuồng trong đầu, khiến hành động của cô càng lớn mật.
Đầu lưỡi mềm lại đảo qua đảo lại nơi nóng rực, cô hết phun ra lại nuốt vào, nước bọt thấm ướt, phát ra tiếng chụt chụt mê người.
Cô vừa chơi đùa nơi đó trong miệng, vừa dùng ánh mắt mị hoặc quyến rũ anh, ngón tay nắm lấy phía cuối của nơi đó hơi dùng lực, khơi dậy dục vọng từ sâu thẳm trong anh.
“A……” Thân thể sung sướng bừng bừng phấn chấn không nhịn được bật ra một tiếng than nhẹ, con ngươi đen trầm tĩnh dần dần nhiễm đục.
Anh như vậy càng trở nên gợi cảm vô cùng, toàn thân đều tràn ngập hơi thở mê hoặc, mồ hôi thấm ra da thịt, chảy xuống khuôn ngực sáng bóng.
“Đáng chết!” Bờ môi khêu gợi thấp giọng nguyền rủa một tiếng, Thạch Hạo Nhiên dùng sức kéo cô, đặt cô trên cây, bàn tay thô lỗ kéo quần bò của cô.
Sự thô bạo của anh làm cô đắc ý cười khẽ, cái miệng nhỏ nhắn lập tức bị chiếm lấy, cái lưỡi nóng bỏng man rợ xâm nhập miệng cô, làm cho tiếng cười khiến người ta ảo não kia biến mất.
Mỗi lần quan hệ cô lại dồn sức khiêu khích anh, muốn làm anh không khống chế được, trút bỏ tư thái nghiêm nghị trước mặt cô, với trò chơi này cô làm không biết mệt.
Anh rất rõ mục đích của cô, nhưng cuối cùng luôn như cô mong muốn, cô khát vọng thân thể anh, anh sao lại không? Trước cô, anh luôn dễ dàng đánh mất sự ổn trọng.
Khi thực hiện được mục đích này cô không bao giờ che giấu nụ cười chiến thắng, nụ cười đắc ý rạng rỡ trên khuôn mặt mê người, cô như vậy, khiến anh cũng mỉm cười trong lòng.
Nhưng giờ phút này, tiếng cười đó lại làm cho anh tức giận, cô gái này chỉ muốn chinh phục thân thể anh, còn những thứ khác, cô lại không quan tâm.
Nghĩ vậy, anh lại càng kịch liệt, chiếc quần bò làm anh không thể dễ dàng cởi ra, anh thô bạo kéo xuống đến mông, bàn tay to banh đùi phải của cô ra, nơi nóng rực ngẩng cao, bờ mông rắn chắc dùng sức đâm về phía trước, vật nam tính lập tức thâm nhập vào nơi mềm mại.
“A……” Nơi đó đã sớm vì tình dục mà ướt át, nhưng trong lúc nhất thời vẫn không thể thừa nhận sự tiến vào bất ngờ của anh, cô không nhịn được nhíu mày, cái miệng nhỏ nhắn phát ra tiếng kháng nghị.“Nhẹ một chút……”
Anh lại không để ý tới, vật nam tính hơi lui ra, lại đột nhiên xâm nhập, thậm chí cố ý miết lên da thịt non mềm, hành hạ nơi mẫn cảm của cô.
“A……” Vừa đau vừa tê làm cho cô rên rỉ, đầu lưỡi bị anh hút lấy, trong miệng cô tràn ngập hương vị của anh, cô chỉ có thể nhíu mày giận dữ trừng mắt với anh.
“Nhẹ nhàng có thể thỏa mãn cô sao?” Buông cánh môi sưng đỏ ra, anh nói, vật nam tính mãnh liệt ra vào nhu huyệt, mỗi một lần đều làm cho nơi vách co lại một chút, sự bao lại chặt chẽ này làm cho anh muốn ngừng mà không được, lực va chạm càng mạnh.
Anh mạnh mẽ tiến vào làm cho cô không thể nói chuyện đáp lại, chỉ có thể mở miệng, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng phát ra tiếng ngâm nga mê người, bờ mông chuyển động, phối hợp theo động tác của anh, làm cho vật nóng rực cọ xát, khiến thân thể khoái cảm.
“Cô thích tôi làm vậy, đúng không?” Anh há mồm ngậm lấy lỗ tai của cô, đầu lưỡi liếm qua vành tai, tiến vào mé trong mẫn cảm.
Thân hình mềm nhẹ không khỏi run lên, nơi mềm mại co chặt, bó lấy vật nam tính, đầu ngón tay cắm sâu vào da thịt ngăm đen.
“A!” Sự bó chặt phía dưới và đau đớn trên vai làm anh kêu rên, bàn tay to nâng cặp chân dài, đặt ở khuỷu tay, nâng người cô lên, lưng dựa vào thân cây.
Vật nam tính theo tư thế này mà đi vào càng sâu, nhiều lần nhập vào chỗ sâu trong cô, nơi mềm mại vì động tác của anh mà càng ướt át, chất dịch không ngừng tiết ra.
Chất dịch thấm ẩm nơi giao hợp, chảy xuống, nhuộm lên quần lót.
Cặp chân dài nóng bỏng quặp chặt thắt lưng của anh, Giang Lăng Lục nâng mông nghênh đón anh ra vào, bụng chủ động dùng sức, làm cho nơi mềm mại ngậm lấy vật nam tính nóng rực.
Hành động của cô khiến anh tiến vào càng điên cuồng, ngón tay miết chặt nụ hoa, hai ngón kẹp lấy dùng sức lăn lăn.
Cái lưỡi rời khỏi vành tai mẫn cảm của cô, khuôn mặt vùi vào bầu ngực đầy đặn, há mồm ngậm chặt bầu nhũ, đầu lưỡi cuốn lấy nụ hoa, nuốt vào cái miệng nóng ẩm ướt, làm cho nụ hoa trở nên đỏ tươi, anh mới buông ra, lại chuyển sang bầu ngực phía kia, khiến bầu ngực màu mật ong vừa ẩm ướt vừa hồng, lưu lại dấu vết nóng bỏng.
Thạch Hạo Nhiên nhìn thân thể khắc đầy dấu hiệu của anh, con ngươi đen ánh lên một tia lửa, anh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp bị tình dục phủ kín, trong lòng khó còn có thể áp chế dục vọng.
Ngẩng đầu dùng sức hôn môi cô, vật nóng bóng giẫy dụa trong cơ thể cô, nơi đó của cô càng co rút lại, anh ra vào càng cuồng nhiệt.
Chất dịch trong suốt theo sự cọ xát ngày càng mạnh mà không ngừng chảy ra, nơi mềm mại ngậm chặt lấy vật nam tính.
Cô mở miệng nhỏ, đầu lưỡi cuồng loạn cùng anh ái ân, nụ hôn cuồng liệt quên mình, thân dưới của hai người càng nóng bỏng.
Bọn họ quấn quít lấy nhau, thân thể hoà chặt, da thịt nóng rực thiêu đốt dục vọng, nơi ẩm ướt run rẩy một lần cuối cùng.
Bờ mông lập tức áp chặt, cặp chân dài bó quanh thắt lưng càng chặt, nơi mềm mại cuộn lấy vật nam tính bùng nổ.
“A……” Anh phát ra một tiếng kêu rên, ngón tay dài bấu lấy nụ hoa, hưởng thụ sự co rút chặt chẽ, tăng nhanh tốc độ.
Động tác của anh đưa cô lên đỉnh cao khoái cảm, thân thể run rẩy, chất dịch lập tức trào ra, thấm lên vật nam tính, nơi mềm mại cũng bó chặt tận cùng.
Sự co rút mạnh mẽ làm Thạch Hạo Nhiên không còn tự chủ, vật nam tính dùng sức ra vào vài cái, lưỡi cuốn lấy lưỡi cô, dưới một tiếng Ưm của cô, phóng xuất ra tia nóng rực……