- Nhờ vào thân thể mạnh mẽ và độc tính của nó, thiên địch của Mạn Đà La Xà không nhiều. Trước khi tu vi đạt đến ngàn năm, nó có màu xanh lục, cứ một trăm năm thì lại dài thêm một thước, khi tu vi gần đạt đến ngàn năm nó có thể đến gần mười thước. Một khi đột phá mức ngàn năm, năng lượng của nó sẽ có biến đổi lớn, và liên tục lột da. Khi đó chẳng những thân thể từ màu xanh chuyển sang hồng mà chiều dài cũng sẽ thu nhỏ lại còn một thước, sau đó tiếp tục mỗi trăm năm lại dài thêm một thước. Đến khi tu vi tăng trưởng đến hai ngàn năm, thân thể lại rút nhỏ lần nữa, màu hồng càng lúc càng đậm hơn. Từ màu sắc và chiều dài của con Mạn Đà La Xà này thì hẳn tu vi đã khoảng một ngàn ba trăm năm. Nếu không có sự trợ giúp của ngươi, sợ rằng ta phải trả một cái giá lớn mới giết được nó. Đương nhiên Bối Bối cũng không nói ra một điều là cho dù không có Hoắc Vũ Hạo chỉ cần hắn và Đường Nhã phối hợp, đánh chết con Mạn Đà La Xà này cũng không quá khó khăn, nếu không bọn hắn cũng không dám đơn độc đi vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Nghe Bối Bối giảng xong, Hoắc Vũ Hạo liền biết thêm một số kiến thức. - Hóa ra con Mạn Đà La Xà này thần kỳ như thế. Vậy nếu tu vi của nó đạt đến vạn năm thì sẽ lại biến đổi tiếp? Bối Bối gật đầu nói: - Đạt đến vạn năm thì Mạn Đà La Xà sẽ biến thành màu vàng, lúc đấy thì có thể xem là một tồn tại khủng bố rồi. Cho dù là cường giả Hồn Vương năm mươi cấp cũng không dám trêu chọc nó, ít nhất cũng phải là Hồn Đế sáu mươi cấp mới có thể chiến thắng nó dễ dàng. - Tiều sư đệ, tranh thủ lúc Tiểu Nhã đang hấp thu Hồn Hoàn, nói cho ta nghe một chút về hồn kỹ của ngươi đi. Hồn kỹ của ngươi tên là gì, có thể dùng liên tục trong thời gian bao lâu? Điều này vô cùng quan trọng đấy. Hoắc Vũ Hạo đã từng được Thiên Mộng băng tằm nhắc nhở không được đem chuyện của nó nói ra, thoáng suy nghĩ một chút, nói: - Đại sư huynh, kỹ năng vừa rồi của ta tên là Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng (2 kỹ năng kết hợp lại đấy). Phạm vi dò xét như ngươi thấy đấy, hiện tại có tác dụng trong khoảng phạm vi trên dưới ba mươi thước. Chờ đến khi hồn lực của ta tăng lên thì hẳn là có thể gia tăng phạm vi. Ta cũng không biết có thể dùng liên tục trong bao lâu nhưng cảm thấy kĩ năng này tiêu hao hồn lực cũng không lớn lắm. - Không thể nào. Bối Bối trợn mắt há mồm nhìn hắn. - Hồn kỹ có tác dụng lớn thế nhưng lại tiêu hao ít hồn lực? Linh Mâu vũ hồn của ngươi cũng quá cường đại đi, hơn nữa hồn hoàn của ngươi lại từ Thập niên Hồn Thú Phong Phí Phí. Thật là làm cho ta khó giải thích. Hồn sư trên Đấu La Đại Lục chúng ta nghiên cứu về Vũ Hồn cũng đã hơn vạn năm, thế nhưng theo những gì ta đã đọc được trong sách thì chưa bao giờ có tình huống giống như ngươi, thật khó tưởng tượng. Hoắc Vũ Hạo cúi đầu nói: - Ta cũng không hiểu sao lại như thế. Bối Bối suy nghĩ một chút, nhoẻn miệng cười nói: - Tiểu sư đệ, ngươi cũng không cần suy nghĩ nhiều làm gì, hồn kỹ cường đại dù sao cũng là chuyện tốt. Có hồn kỹ này, đảm bảo sau này bất cứ Hồn Sư nào cũng đều muốn phối hợp với ngươi. Bất quá, tiểu sư đệ, ngươi là tinh thần thuộc tính hồn sư, tương lai định đi theo con đường phụ trợ hay là khống chế đây? Hoắc Vũ Hạo lặng đi một chút, nói: - Ta cũng không biết nữa. Bạn đang đọc truyện tại