Truyện có chứa nội dung 18+, vui lòng không đọc nếu bạn chưa đủ 18 tuổi
Vu Kiệt, sau năm năm ngồi tù vì trả thù cho huynh đệ, đã bước ra khỏi cánh cửa giam giữ, mang trong lòng những vết thương không chỉ trên thân thể mà còn trong tâm hồn. Khi người đàn ông trung niên đến đón, gương mặt quen thuộc của ông nhắc nhở cậu về một quá khứ huy hoàng – thời điểm mà cậu từng là Lang Vương, lãnh đạo đầy kiêu hãnh của Lang Nha, tổ chức nổi danh trong giang hồ.
Nhưng hôm nay, cảm giác không còn như xưa. Vu Kiệt biết rõ, dù ông có mời cậu trở lại Lang Nha, nhưng địa vị của cậu đã bị phai mờ qua năm tháng trong tù. Danh tiếng của cậu đã bị gắn liền với những lời miệt thị và khinh bỉ, những vết nhơ không dễ xóa bỏ. Cậu không muốn Lang Nha – nơi đã từng là gia đình, nơi huynh đệ đã cùng cậu kề vai sát cánh – phải chịu chung số phận với mình.
Vu Kiệt cười nhạt, trong mắt lấp lánh ánh đau đớn và quyết tâm. "Cháu không còn là Lang Vương nữa rồi," cậu thầm nghĩ. Năm năm là quãng thời gian dài, đủ để cậu suy ngẫm về cuộc sống, về lòng trung thành, và về danh dự. Nhưng cũng chính thời gian đó đã cho cậu thấy rằng thế giới bên ngoài không đứng yên chờ đợi cậu, và bản thân cậu đã không còn là người mà Lang Nha có thể tự hào nữa.
Cậu quyết định sẽ tự bước đi trên con đường mới, không còn là Lang Vương, không còn là người đứng đầu một tổ chức lừng lẫy, mà chỉ đơn giản là Vu Kiệt – người đàn ông từng vấp ngã nhưng sẽ không gục ngã mãi mãi. Cậu không để sự hối tiếc làm mờ đi quyết tâm, và cũng không để những năm tháng trong tù hủy hoại hoàn toàn cuộc đời mình.
Thế nhưng, sự trở về này liệu có đơn thuần chỉ là từ chối Lang Nha hay ẩn chứa một toan tính khác? Bóng ma quá khứ vẫn chưa hoàn toàn buông tha Vu Kiệt, và cậu biết rõ, không dễ để trốn thoát khỏi cái tên Lang Vương mà giang hồ từng ca tụng.