"Ngươi...ngươi đừng dọa ta..." Nghe xong lời này của Hạ Vũ, Iris liền là người đầu tiên nhảy cẩng lên mà chà xát hai cánh tay. Không biết có phải vì tác dụng tâm lý hay không, hắn có cảm giác không khí xung quanh giống như đều lạnh hơn một nửa.
Lần này, Hạ Vũ cũng là không có ừ hử gì cả mà chỉ đưa mắt nhìn chăm chú về phía trước. Rốt cuộc, một bóng dáng yểu điệu thướt tha liền nhanh chóng xuất hiện trước mặt mọi người.
Chỉ thấy đó là một thiếu nữ trẻ tuổi mặc một bộ kimono màu trắng. Mái tóc màu nâu đen xõa dài ngang chấm lưng, dáng người đẫy đà tuyệt hảo, gương mặt vô cùng xinh đẹp như băng tuyết điêu khắc đang lẳng lặng nâng mắt ngắm nhìn mặt trăng tròn treo trên bầu trời cao. Tạo thành một bức tranh tuyệt mỹ.
Mà lúc này, khi nhìn đến dung mạo tuyệt trần của nữ nhân này, Chu Hán Lương liền lập tức đem cái chết của Lý Thắm cho quăng ra sau đầu mà chầm chậm đi về phía trước. Ánh mắt mang theo si ngốc cùng với nụ cười vô cùng kỳ dị, phảng phất như là một cái rối gỗ.
Đương nhiên, bởi vì Chu Hán Lương là đang quay lưng lại với mọi người nên những người khác cũng không có nhìn thấy được biểu cảm kỳ dị của gã. Nhất là Iris, hắn còn đang thầm nghĩ cái đại thúc này thoạt nhìn cũng lớn tuổi, nhưng vào lúc quan trọng thì tay chân cư nhiên lại nhanh nhẹn như vậy.
"Ano, ừm, nhìn mọi người ăn mặc kỳ lạ như vậy...phải chăng là từ nơi khác đến? Ta, có thể hay không giúp được gì cho mọi người?"
Theo âm thanh nhìn sang, lúc này từ xa cũng đã đi tới một thân ảnh mặc kimono màu đỏ tươi vô cùng rực rỡ tươi sáng. Gương mặt cũng là xinh đẹp thượng thừa nhưng lại so với cô gái kia nhiều hơn một phần sinh động. Lúc này, nàng là đang có điểm tò mò đánh giá bọn họ.
Đối diện với sự quan tâm thân thiện từ nữ nhân này, Iris liền lập tức đưa tay vò tóc rồi vội vàng gật đầu:"Đúng đúng, chúng tôi là từ nơi khác tới." Thế nhưng, khi nhìn thấy hai cái nữ nhân này, mi tâm của Hạ Vũ liền không khỏi chau lại. Nhất là khi nhìn thấy nữ nhân đang nở nụ cười khanh khách kia, hắn liền lạnh giọng nói ra.
"Ngươi là một cái bộ xương, cười khó xem như vậy làm gì?"
Đúng như Hạ Vũ dự đoán, gương mặt tươi cười của nữ nhân này liền lập tức cứng đờ lại. Ngay cả cô gái đang yên tĩnh ngắm trăng kia cũng liền đưa mắt nhìn về phía bọn họ. Mà cái nhìn này của cô gái cũng không khỏi làm cho Iris có điểm sợ hãi mà liên tục lùi về sau.
"Ai nha, chàng trai này làm sao lại có thể nói thẳng ra như vậy a. Đúng là trát tâm quá mà~" Lần nữa nở nụ cười, gương mặt của nữ nhân này cũng lập tức trở thành một bộ xương khô của phụ nữ. Đầu tóc vẫn như cũ mượt mà nhưng quần áo đã trở nên rách rưới cũ kĩ, dính đầy bùn nhão giống như mới từ dưới bia mộ bò ra. Khỏa khỏa chính là một cái xác chết!
Thế nhưng, làm cho người ta kinh hoảng nhất chính là. Khi Chu Hán Lương vẫn như cũ ngây ngốc đi về hướng của cô gái mặc kimono màu trắng kia thì dị biến bỗng dưng lại xảy ra.
Chỉ thấy lúc này, cô gái bỗng dưng lại há miệng ra. Theo sau đó, một luồng kình phong lạnh lẽo liền theo miệng của cô trào ra ngoài. Đem không khí cùng mặt đường xung quanh đều đông kết lại. Đương nhiên, ngay cả Chu Hán Lương cũng không có thoát khỏi được số phận mà bị đóng thành băng trác.
Nhìn thấy một màn này, Tư Nguyệt liền lập tức trợn tròn mắt mà che miệng kinh hô lên:"Hone-onna, Yuki-onna..."
| Phụ bản 2 hoàn thành. Một phút sau sẽ tự động truyền tống đến phụ bản 3.|Hai loại nữ quỷ này thật sự là không có một điểm xa lạ nào đối với người dân Nhật Bản cả. Yuki-onna hay còn được gọi là cô gái tuyết, xuất hiện trong bộ kimono trắng toát vào những đêm có bão tố. Cô ta là nguyên nhân làm cho những lữ khách lạc đường hoặc lạnh cóng cho tới chết.Mặc dù mang tiếng là rất độc ác, nhưng bản thân cô cũng cô đơn và lạnh lẽo như tuyết vậy.
Hone-Onna, người phụ nữ xương, là một nữ quỷ ôm tình yêu cùng sự luyến tiếc đối với tình yêu của mình. Đồng thời cũng qua đời từ rất trẻ. Sau đó, bởi vì đoạn niệm chưa tàn, nàng ta cũng theo đó từ dưới mồ ngồi dậy. Đi lên tìm kiếm tình yêu của mình, sau đó đem hắn giết chết.
Thế nhưng, hai cái nữ quỷ này đều có một cái điểm chung. Đó là...chán ghét những kẻ tham lam và háo sắc.
"Hắn, ở lại, các ngươi có thể đi." Đưa tay chỉ vào Chu Hán Lương, Yuki-onna liền lành lạnh nói ra. Sau đó liền đưa tay bắt lấy tảng băng trác đó, cơ thể cũng đi theo tan biến giữa thời không.
Mà nhìn thấy cô cứ như vậy liền rời đi, Hone-onna liền âm trầm mà cười lạnh một tiếng. Ánh mắt mang theo vô vàn giễu cợt mà thầm nghĩ, đúng là một cái nữ quỷ không có tiền đồ mà a. Nhanh như vậy liền đã rời đi.
Nói nói, Hone-onna liền cười hì hì một tiếng, đôi mắt cũng đi theo nhìn vào gương mặt đẹp trai nhân thần cộng phẫn kia của Hạ Vũ:"Ai nha, chàng trai a~ Có muốn cùng ta nói chuyện yêu đương hay không?"
Lời này vừa dứt, đừng nói là ba người còn lại. Đến cả Tiểu bánh bao cũng đều lập tức lạnh mặt, xung quanh tỏa ra hàn khí trùng thiên. Một cái tiểu quỷ nhỏ nhoi cư nhiên lại muốn cùng nam nhân mà nó nhìn trúng nói chuyện yêu đương. Đúng là...