https://truyensachay.net

Độc Cô Chiến Thần

Chương 351: Đại cục đã định (P2)

Trước Sau

đầu dòng
Khang Tư suy nghĩ một chút, biết rằng nếu thương thảo với Liên minh hoàng tộc, chỉ sợ bọn họ sẽ nhân cơ hội ngỏ lời muốn gia nhập Liên minh thống nhất, sau đó liền yêu cầu Liên minh thống nhất giúp bọn họ tác chiến, trực tiếp bị dẫn tới gia nhập chiến trường rồi.
Loại chuyện này nhất định đám hoàng tộc sẽ làm như vậy, bởi vì tin tình báo đã cho biết, liên quân hoàng tộc liên tiếp bị đánh lui về phía sau. Lúc trước tuyến đầu đối kháng với đạo binh con rối, bốn tỉnh đã sớm bị binh con rối chiếm lĩnh; tuyến thứ hai phía sau có mấy tỉnh cũng bị chiếm hơn phân nửa. Có thể nói hai công chúa thành viên của Liên minh hoàng tộc đã mất đứt lãnh địa, còn có một hoàng tử thành viên sắp theo sau, lãnh địa duy nhất coi như còn nguyên vẹn cũng chỉ còn có Hoàng thái tử.
Dưới tình huống như thế nếu mình tìm tới cửa, bọn họ đang không tìm thấy "tay vịn cầu thang" làm sao sẽ bỏ qua cho mình chứ.
Đáp ứng không được, bởi vì đám hoàng tộc này tuyệt đối sẽ không vứt bỏ nhiều lãnh địa như vậy; không đáp ứng cũng không được, Liên minh thống nhất làm sao có thể từ chối thế lực không phải tà ác gia nhập vào liên minh chứ?
Khang Tư hiểu rõ mình trước hết cần phải bảo vệ cái gì, nên lập tức quyết định:
- Thông báo với Liên minh hoàng tộc, chúng ta sẽ xây công sự tại ba hẽm núi đó để ngăn chặn đạo binh con rối Đông Nam, đồng thời cũng nguyện ý tiếp nhận bọn họ chuyển dời toàn bộ nhân viên vật tư của Liên minh hoàng tộc đến Liên minh thống nhất. Chúng ta xác định sẽ cấp cho cơ cấu bộ ngành của bọn họ địa bàn tạm thời đóng quân. Tuy nhiên nếu muốn gia nhập Liên minh thống nhất thì chỉ chờ khi nào bọn họ chuyển dời vào trong Liên minh thống nhất mới có thể được tiếp nhận. Khi bọn họ còn ở bên ngoài không cần bàn tới chuyện gia nhập liên minh!
Các quan viên gật đầu thầm công nhận: Phải làm như vậy, Liên minh thống nhất của mình mới không bị Liên minh hoàng tộc bọn họ lợi dụng đưa vào chỗ chết. Nếu muốn gia nhập liên minh được thôi, vào tới đây nói sau, đừng tưởng để chúng ta thay các ngươi phòng thủ địa bàn!
- Nếu đã định ra kế hoạch, như vậy dựa theo chức năng bộ ngành của các ngươi, bắt đầu chuẩn bị công tác đi! Quân đội được điều tới đóng quân ở ba hẽm núi, thời điểm thời gian cấp bách này thậm chí phải giúp dân công xây dựng công sự; quan viên dân chính triệu tập một nửa tráng đinh hộ tịch, trong đó một nửa biên chế vào quân đội, một nửa sắp xếp vào đội lao công; quan viên thương vụ lập tức kêu gọi thương nhân mua sắm vật tư công nghiệp quân sự, kêu thương nhân vận chuyển vật tư tới tận nơi ba hẽm núi đó; còn có...
Khang Tư liên tục không ngừng bố trí nhiệm vụ xuống từng bộ ngành. Đám quan viên từng người vui vẻ nghe lệnh. Còn mấy đại biểu cũng nhận được mệnh lệnh của Khang Tư, chính là truyền tin tức về cho các thế lực, để tất cả thành viên liên minh điều động vận chuyển binh lực cùng vật tư đến chỗ ba hẽm núi kia.
Các đại biểu đương nhiên cũng biết đây là chuyện liên quan đến toàn bộ liên minh, đây là thời khắc nguy hiểm sống còn của nhân loại đế quốc, nên đương nhiên không dám có tư tâm gì, thời điểm truyền lại mệnh lệnh đều báo cáo thật rõ ràng chi tiết.
Khang Tư ra mệnh lệnh xong, nhân viên ở đây lập tức vội rời đi, không còn một người nào lưu lại, không bao lâu các bộ ngành của Liên minh thống nhất đã bắt đầu tăng cao hiệu suất vận chuyển vật tư. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Khang Tư lưu lại Tương Văn, thần sắc ngưng trọng nói:
- Y Ti Na có nói qua, đội binh con rối này cũng phải cần quan chỉ huy mới có thể hành động giống như quân đội bình thường, một khi quan chỉ huy biến mất, như vậy bọn họ cũng chỉ làm y theo mệnh lệnh đầu tiên nhận được, đến khi nào có mệnh lệnh mới truyền ra.
Đến đây, Tương Văn đã ngầm hiểu:
- Chủ thượng yên tâm! Mật vệ nhất định sẽ giết chết sạch tất cả quan chỉ huy ẩn núp trong con rối!
Tuy nhiên Tương Văn tuy rằng nói như vậy, nhưng cũng không đạt được gì. Bởi vì bao gồm Y Ti Na ở trong, ai cũng không biết khống chế đội binh con rối quá nhiều như vậy, phải cần bao nhiêu quan chỉ huy, càng không biết một quan chỉ huy có thể chỉ huy nhiều ít quân con rối. Cho nên loại nhiệm vụ ám sát giết chết quan chỉ huy này trông thật đơn giản, nhưng muốn tìm ra được bọn họ trà trộn giữa binh con rối, đồng thời giết sạch họ đúng là vô cùng khó khăn.
Nghĩ tới đây đột nhiên ánh mắt Tương Văn sáng ngời, hắn hướng Khang Tư nói:
- Chủ thượng! Áo Kha Nhĩ không cần hỏi cũng biết, khẳng định là tổng chỉ huy của đạo binh con rối, ngài xem...
Khang Tư vỗ đầu ảo não nói:
- Xem ra ta quá bận bịu, đầu óc u mê rồi! Lập tức cho mật vệ theo dõi bắt hắn tra khảo hỏi xem!
Nói đến đây, Khang Tư chần chừ một chút, nhưng lại lập tức nghiến răng nghiến lợi nói:
- Nếu giết chết hắn có thể khiến đại bộ phận con rối hỗn loạn, vậy cứ giết chết đi! Hắn đã không xứng đáng có thân phận con người!
Tương Văn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy thần sắc của Khang Tư vừa thống hận vừa thống khổ chen lẫn thế này, hắn biết tâm tình của Khang Tư khi truyền ra mệnh lệnh này, cho nên chỉ lĩnh mệnh rồi lẳng lặng lui xuống không nói gì thêm.
Ngay tại thời điểm Tương Văn bắt đầu truyền đạt mệnh lệnh, mật vệ phụ trách theo dõi Áo Kha Nhĩ chỉ ngây ngốc nhìn phủ Đại Đô đốc Đông Nam bị ngọn lửa phủ trùm.
Bởi vì Áo Kha Nhĩ hiểu rõ cặn kẽ từng li từng tí về mật vệ, cho nên bất cứ thời điểm nào cũng đều làm đúng phương pháp phòng ngừa, khiến cho mật vệ dù có thể ẩn thân ẩn núp nhưng chẳng những gần hắn không được, đến ngay cả phủ Đại Đô đốc cũng rất khó lẻn vào.
Mật vệ hoàn toàn không làm sao biết được: Vì sao tên Liệt Văn kia bị giam lỏng mấy tháng thật vất vả mới ra tham gia hội nghị toàn thể đại thần, ngay lúc đó cả tòa phủ Đại Đô đốc Đông Nam không ngờ đột nhiên bốc cháy. Hơn nữa phủ Đại Đô đốc Đông Nam này rõ ràng đã được bố trí rất nhiều vật liệu dẫn hỏa, nên thế lửa bùng phát không lâu sau ngọn lửa bốc cao tận trời, khiến cho mật vệ muốn đi vào chỗ xung yếu xem xét đều không có cách nào.
Mật vệ vẫn luôn theo dõi Áo Kha Nhĩ cùng với các trọng thần phủ Đại Đô đốc như một mục tiêu chủ yếu, nhưng hoàn toàn không biết: Đúng lúc này, một nam tử thần bí đã thoải mái lên một chiếc thuyền tam bản neo tại bến cảng vắng vẻ đang rời bến.
Một gã bảnh bao nét mặt nham hiểm, đứng trên thuyền tam bản quay đầu nhìn ánh lửa cực kỳ chói mắt trong bóng đêm xa xa kia, hướng một gã bảnh bao cương nghị bên cạnh cười nói:
- Ánh lửa này thật sự làm cho người ta cảm giác thật tuyệt vời nha.
Gã bảnh bao cương nghị kia lại nhíu mày nói:
- Sự tình mới làm được một nửa, Liên minh hoàng tộc cũng sắp bị đánh hạ đến nơi rồi, như thế nào đột nhiên rời đi? Sau khi công phá đế đô khẳng định có thể thu được một số lớn kỳ trân dị bảo.
- Hà! Huynh đệ! Làm người không nên quá tham lam! Nếu người của chúng ta đã rút khỏi đây, nhiệm vụ chúng ta cũng đã hoàn thành. Như vậy chúng ta còn mạo hiểm ở lại Đông Nam làm gì?
Gã bảnh bao nham hiểm cười nói.
- Mạo hiểm? Chúng ta ở Đông Nam có nguy hiểm sao?
Gã bảnh bao cương nghị rất khó hiểu.
- Hà! Ngươi ở bên ngoài chỉ huy binh con rối cho nên không rõ ràng lắm, ta mấy ngày nay thật toát mồ hôi lạnh đầy mình. Ta dựa theo thói quen Áo Kha Nhĩ bố trí trang bị cảnh giới, nhưng liên tục mấy lần đều phát hiện tung tích quân địch, thế mà vẫn không có tìm được bóng người nào. Ngẫm lại mật vệ trong tay Khang Tư, phỏng chừng là Khang Tư muốn ra tay với Áo Kha Nhĩ. Chúng ta nếu còn không đi, đám mật vệ còn khủng bố hơn ác ma đó sẽ cắt đầu chúng ta đi lĩnh công!
Gã bảnh bao nham hiểm nói.
Gã bảnh bao cương nghị không khỏi rùng mình một cái, đưa tay sờ sờ cổ nghĩ mà sợ nói:
- Đại nhân đã nhiều lần dặn dò phải cẩn thận, ta lại vẫn luôn sơ suất, thiếu chút nữa thì xong đời rồi.
- Đi thật là tốt! Hệ thống mật vệ của Khang Tư thật sự là khiến người ta sợ hãi. Ta thật cảm thấy mật vệ của Khang Tư mới chân chính là ác ma, bằng không như thế nào có thể ẩn thân chứ? Chỉ là tên Áo Kha Nhĩ chết tiệt kia lại không có thu được cách làm thế nào huấn luyện mật vệ, bằng không trong tông chúng ta một khi huấn luyện ra một đám mật vệ như vậy, tông chúng ta đây chẳng phải là thống nhất mật giáo đều có thể!
- Đừng có nằm mộng! Muốn phương pháp huấn luyện mật vệ, trực tiếp tìm Khang Tư đi.
Gã bảnh bao nham hiểm tức giận nói.
- Đi tìm hắn! Vậy không phải là tìm chết sao? Nghe nói Khang Tư chính là người đánh sụp tổng bộ của chúng ta. Ngươi nói xem, hắn có chiếm được cái gì đó của thần không?
Gã bảnh bao cương nghị nhỏ giọng nói.
Gã bảnh bao nham hiểm rùng mình một cái, vội trừng mắt nói:
- Đừng nói chuyện khủng bố này nữa! Nếu thật như ngươi nói vậy, toàn bộ mật giáo chúng ta ẩn núp ở hải ngoại cũng không yên ổn đâu.
- Ừ ừ! Không nói không nói! A! Nhìn thấy hải thuyền tới đón chúng ta rồi, cuối cùng có thể an tâm nghỉ ngơi một lần.
Gã bảnh bao cương nghị chỉ vào một đốm sáng xa xa nói.
Gã bảnh bao nham hiểm cũng quay đầu nhìn xa xa, bọn họ đều không muốn thảo luận về đề tài Khang Tư nữa. Bởi vì giáo hữu trà trộn trong quân đội trực thuộc Khang Tư bẩm báo một cái tin tức làm cho thành viên mật giáo hoảng sợ: Tin tức này chính là chuyện Khang Tư gặp được ở tổng bộ mật giáo, mà loại tin tức gần như sẽ hủy diệt mật giáo này bị giới cao tầng mật giáo trực tiếp ẻm nhẹm đi.
Hai người bọn họ nếu không phải là trạm trung chuyển tin tức duy nhất trên đại lục, chỉ sợ cũng sẽ không biết. Mà chuyện này bọn họ cũng bị giới cao tầng cảnh cáo một lần, vì thế bọn họ đành phải khổ sở giấu bí mật này trong lòng.
Tin tức tất cả các đại thần theo Áo Kha Nhĩ bị thiêu chết vẫn chưa truyền tới tay Khang Tư, cho nên Khang Tư bên này hoàn toàn không có người nào biết thủ lĩnh của binh con rối đã biến mất rồi.
Tuy nhiên mật vệ cũng không để Khang Tư thất vọng, sau khi xuất động đã bắt tù binh mang về, vì thế Khang Tư biết quan chỉ huy của binh con rối không ngờ lại là tộc nhân của Áo Kha Nhĩ. Tên khốn đó hầu như phái tới tất cả tộc nhân làm quan chỉ huy, từ quan chỉ huy thấp nhất khống chế một trăm người con rối, đến quan chỉ huy cao nhất khống chế cả trăm vạn người.
Tin tức này chỉ làm cho Khang Tư càng thêm thống hận tên tâm thần điên cuồng Áo Kha Nhĩ; làm cho Tương Văn và đám mật vệ đó mỗi ngày đều mắng chửi Áo Kha Nhĩ không tiếc lời, hận không thể ăn sống nuốt tươi hắn.
Bởi vì đám quan chỉ huy này chỉ huy từng tầng một, cũng là nói giết sạch trăm vạn quan chỉ huy đó cũng vô dụng, chỉ có từ trăm vạn giết một vạn quan chỉ huy thì đội binh con rối mới không thể tạo thành đại binh đoàn tác chiến, đây là nếu mật vệ ít nhất phải ở trong mấy ngàn vạn binh con rối tìm ra được mấy ngàn mấy vạn quan chỉ huy mới xử lý được.
Khi Tương Văn trực tiếp truyền xuống một mệnh lệnh rất ngoan độc là: Xử lý giết sạch tất cả tộc nhân Áo Kha Nhĩ nào nhìn thấy. Mật vệ thật rất hoan nghênh mệnh lệnh này, bởi vì tìm đến từng người từng người quả thực rất phiền toái, còn không bằng gặp một giết một gặp hai sát hai.
Ai cũng không ngờ tới mệnh lệnh này chẳng khác nào làm cho Áo Kha Nhĩ bị diệt tộc, tuy nhiên tin rằng cho dù có biết cũng không có người nào thèm quan tâm tới.
Thời gian trôi qua từng ngày, năm thế lực thành viên khác của Liên minh thống nhất, ở thời điểm nhận thức được nguy vong, mọi người đều không tiếc rẻ chút nào đều cống hiến ra tất cả nhân lực vật lực.
Dưới chỉ huy của Khang Tư, vật tư liên minh sung túc nên rất nhanh đã xây dựng xong phòng tuyến vững chắc cao ngất. Vì để sau này còn qua ải tấn công binh con rối cho nên phòng tuyến cũng không có phong kín, mỗi nơi đều có chừa một cửa sắt thật dày thật lớn.
alt
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc