https://truyensachay.net

Đổi Hồn Tráo Phận

Chương 3: BẪY NAM NHÂN

Trước Sau

đầu dòng
Sau khi bị Nam Bách Thần từ chối hợp tác, La Vân Hạ chỉ đành ôm một bụng ấm ức ra về. Tự nhủ lòng không gài được người đàn ông đó vào bẫy, sẽ không làm người. Nhưng để câu dẫn được anh ta, thì trước tiên cô phải trở về giao diện là chính mình.

Sự khác biệt giữa La Vân Hạ và La Vân Hà là chị tóc dài, em thì tóc ngắn. Cô em cá tính, mạnh mẽ, cô chị hiền lành, đoan trang.

Nhưng giờ thì khác rồi. Trong thân xác của La Vân Hà, lại là La Vân Hạ. Mái tóc dài được phủ lên màu xanh rêu nhẹ, rồi cắt ngắn trông thật hợp với gương mặt baby đáng yêu. Tuy vẫn là giao diện tiểu thư, nhưng lối trang điểm lẫn phong cách thời trang của cô nàng trông chẳng giống người mới tuổi 22, mà lại giống quý cô sang chảnh ở tuổi 26 hơn.

Sự thay đổi này, đến cả anh bạn trai chưa kịp chia tay của La Vân Hà cũng phải kinh ngạc.

Vừa gặp cô, hắn đã bắt đầu cằn nhằn:

"Sao tự dưng thay đổi kiểu tóc này? Còn ăn mặc khoe dáng như thế, hở trên hở dưới, trông chẳng ra làm sao?"

"Anh đang nói cô nhân tình Từ Giao Giao bé bổng của anh đó sao?" La Vân Hạ nhàn nhạt đáp trả.

Nghe nhắc tới tên của bạch nguyệt quang, là Nam Sơn Nhật liền cau mày:

"Chuyện này thì liên quan gì tới cô ấy mà em kéo vào? Anh đang nói em trước giờ vẫn luôn ngoan ngoãn, không bao giờ làm trái ý anh, còn dạo gần đây thì lại liên tục coi anh không ra gì là sao?"

Do hắn không biết người hiện tại đang nói chuyện với mình là em gái La Vân Hạ của bạn gái, chứ nếu hắn biết La Vân Hà thật sự đã mất chắc cũng không thắc mắc làm gì.

"Thế anh muốn tôi coi anh là cái gì? Là cẩu nam, hay tra nam? Cái nào thì cũng khốn nạn sau lưng tôi thôi, anh đừng tưởng tôi không biết những chuyện anh đã làm."

La Vân Hạ mạnh dạn dội thẳng nước lạnh vào mặt người đàn ông, khiến hắn đang lái xe mà phải vội tấp vào để lề tranh biện.



"Hôm nay em bị sao vậy? Dám mắng anh?"

"Mắng thì có là gì đâu, tôi còn muốn chia tay với anh nữa kìa." Cô dửng dưng đáp trả.

"Chia tay? Cô dám?" Nam Sơn Nhật bất ngờ tức giận, bóp chặt tay cô mà hai mắt cứ trừng trừng.

Nghe vậy, La Vân Hạ lập tức cười khinh bỉ.

"Anh là cái thá gì mà tôi phải sợ, đồ tồi."

Mắng xong, cô cũng chẳng thiết tha ở lại trong xe làm gì. Vừa dứt khoát bỏ xuống xe, là phía sau liền có chiếc ô tô khác vượt lên phía trước, mở cửa chào đón cô. Người này, không ai khác ngoài đứa bạn thân của La Vân Hạ, Sầm Tố Ly.

"Vứt rác xong rồi à?" Cô bạn thân điềm đạm hỏi.

"Xong, khỏe hẳn trong người. Tối nay chuyển qua con cá lớn đó, mà chuyện tớ nhờ cậu chuẩn bị ấy, làm tới đâu rồi?"

Sầm Tố Ly không vội trả lời, chỉ là thong thả lấy trong túi xách ra một chiếc túi zip nhỏ có chứa loại bột trắng không rõ thứ gì đưa cho Vân Hạ, rồi mới nói:

"Loại mạnh đó, định bỏ bao nhiêu thì vừa?"

"Bỏ hết, tốt nhất là khiến anh ta không thể bước xuống giường." La Vân Hạ quả quyết cất lời.

"Nam Bách Thần mà không thể xuống giường, thì cậu chỉ có nước nhập viện. Đã chơi dại, mà còn chơi lớn." Sầm Tố Ly khinh khỉnh bĩu môi.

"Kệ. Dù gì cũng lần đầu mà, càng đáng nhớ càng tốt." Vân Hạ thản nhiên cười.



Bấy giờ, nét mặt Sầm Tố Ly đã trở nên nghiêm túc.

"Quan trọng là làm vậy có đáng không? Thiếu gì cách để trả thù, sao phải chọn cách tự hủy?"

"Tự hủy cái gì chứ? Mình đây là chuẩn bị lên giường với trai đẹp, nằm ngửa hưởng sung sướng chứ có khổ đau gì đâu. Thời buổi hiện đại rồi, cậu nên sống thoáng hơn xíu đi."

"Cậu xem thường tên Nam Bách Thần đó thôi, anh ta cũng không phải dạng vừa gì đâu. Chưa chắc đã bẫy được gã lên giường.

"Thế phải xem khả năng và cánh tay hành nghề của cậu rồi."

...----------------...

Khách sạn Vạn Hoa...

Không phải hiếm khi Nam Bách Thần tìm tới khách sạn để qua đêm, mà chỉ có duy nhất đêm nay anh trở về căn phòng quen thuộc trong bộ dạng bất bình thường.

Nữ phục vụ và chai rượu trong bữa tối với đối tác nhất định có vấn đề, mới khiến anh tỉnh tỉnh, say say như bây giờ.

Tay cầm thẻ phòng, quẹt tới quẹt lui tới lúc mở được cửa vẫn không nhận ra chiếc thẻ ấy căn bản không thuộc về cái cửa này. Nhưng đang mụ mị đầu óc mà, nên anh đâu nghĩ gì, chỉ biết phải nhanh chóng đi vào phòng, cởi áo, cởi quần để đi ngăm nước lạnh cho mát.

Kết quả, vừa đặt chân vào phòng tắm thì Nam Bách Thần đã mơ hồ nhìn thấy... Anh thấy vóc dáng nuột nà từ phía sau của một nàng mỹ nhân đang khỏa thân đứng dưới vòi sen.

Hoang mang dụi mắt, lẽ nào anh đi nhầm phòng?
alt
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc