ừ khi còn nhỏ Cố Tư Tư chân tay đã không linh hoạt, bốn trăm mét đều có thể chạy đến té xỉu.
Nguyên chủ thân thể này khiêu vũ từ nhỏ, tính dẻo dai ngược lại thật là tốt, nhưng nàng hiện tại chấn động não, khẽ động liền choáng đầu.
Rõ ràng chỉ có chừng một mét, nhìn rất gần, nàng đã bắt được đối diện hàng rào, nhưng khi nàng bò, sau lưng bị mắc gì đó, chân nàng liền đạp hụt.
Thân thể đột nhiên đổ xuống, cánh tay mảnh khảnh trong nháy mắt thẳng băng.
Cố Tư Tư bị dọa thiếu chút hét lên, đây là lầu ba, té xuống nàng nhất định sẽ bị thương.
Thế nhưng nàng sắp không chịu đựng nổi nữa.
Ngay khi Cố Tư Tư sắp ngã, đỉnh đầu xuất hiện một cái bóng, đợi thấy rõ mặt người đến, nàng lấy lòng mà niềm vui bất ngờ kêu một tiếng: "Ca ca."
Cố Vân Tu cũng ngây ngẩn cả người, ban đầu hắn tưởng người tự tiến cử đến trên giường hắn chính là cô bảo mẫu không an phận trong nhà, nhưng cô bảo mẫu làn da hơi ngăm, còn người phụ nữ này làn da trần bên ngoài lại trắng đến phát sáng, hắn mới sang đây xem.
Lại không nghĩ, cô gái này đúng là em họ hắn.
Nghiêng người, hai tay bóp nách Cố Tư Tư, Cố Vân Tu dùng sức, liền kéo người qua.
"Cảm ơn ca ca." Cố Tư Tư luống cuống tay chân sửa sang trên thân váy hai dây, che đi bộ ngực lộ hơn phân nửa.
Nguyên chủ bởi vì Sở Liên cướp chồng chưa cưới, muốn Diệp Minh Xuyên hồi tâm chuyển ý, cố ý mua thật nhiều váy ngủ gợi cảm, chuẩn bị hiến thân.
Chỉ là còn chưa kịp, liền lạnh.
Cố Tư Tư chọn rất lâu, mới tìm được một cái váy hai dây tương đối bảo thủ. Lại không nghĩ, vừa rồi vậy mà lộ ngực trước người anh này.
Vừa nghĩ tới hắn vừa mới nhìn ngực của nàng, nàng chỉ muốn đi đầu xuống đất.
Cố Vân Tu vuốt ve đầu ngón tay, ánh mắt tối nghĩa không rõ, đáy lòng lại nhấc lên sóng to gió lớn.
Hắn còn nhỏ liền không thích cùng người khác tiếp xúc, vốn cho là hắn đời này nhất định cô độc sống quãng đời còn lại.
Thế nhưng vừa rồi cảm nhận được làn da cô em gái mịn màng mềm mại, vậy mà sinh ra một cỗ dục vọng muốn chiếm hữu nàng.
Rõ ràng trước kia, hắn cũng có ngoài ý muốn chạm da nàng, thế nhưng khi đó hắn không có cảm giác này.
Cố Vân Tu nheo mắt, ánh mắt dò xét đảo qua trước mặt tiểu nha đầu.
Vẫn là khuôn mặt hồ ly xinh đẹp, vóc dáng cũng đủ dẫn tới nam nhân huyết mạch phun. Chỉ là hiện nay trên người nàng thiếu chút nuông chiều, ngược lại là thêm thuần chân cùng linh động dụ hoặc.
Vì nghiệm chứng suy nghĩ trong lòng, Cố Vân Tu đột nhiên đưa tay, đầu ngón tay véo mông Cố Tư Tư: "Nửa đêm nửa hôm không ở phòng ngủ, mặc vậy chạy sang phòng anh là vì muốn anh chơi em à?"
"Em không có..."
Cố Tư Tư kinh ngạc khẽ nhếch miệng nhỏ, mặc dù với người anh này tiếp xúc thời gian rất ngắn, nhưng hắn cho nàng chính là cảm giác nho nhã lịch sự, lạnh lùng cao quý nam thần.
Hắn làm sao lại nói ra lời thô tục bậy bạ như thế?
"Đây mà là không có?"
Cố Vân Tu lần nữa kéo váy nàng.
Cố Tư Tư lúc này mới phát hiện, váy của nàng chỗ mông bị thứ gì móc rách, lộ ra quần lót ren màu đen bên trong.
Làn da nàng vốn dĩ rất trắng, dưới trợ giúp của quần lót ren màu đen càng làm mông mật đào lộ vẻ mê người.
Cố Vân Tu từ chối cho ý kiến, dương v*t dưới khăn tắm của hắn cấp tốc sưng to lên, dựng đứng kinh khủng, có thể thấy được căn cơ rất đủ.
Cố Tư Tư không phát hiện tình huống này, toàn bộ tâm trí của nàng, đều bị động tĩnh phòng bên cạnh hấp dẫn.
"Người đâu rồi?"
Cố Thanh Sơn và cô bảo mẫu đã vào phòng của nàng, đang bốn phía tìm nàng.
Nếu như nàng tiếp tục đứng ở chỗ này, sớm muộn sẽ bị phát hiện, nàng phải trốn đi.
Cố Vân Tu hô hấp dần dần nặng, hắn cũng không phải người bạc đãi bản thân, đưa tay ôm Cố Tư Tư vào trong ngực, cứng rắn dương v*t cách khăn tắm chặn trên bụng của nàng.
"Anh, anh, về phòng."
Cố Tư Tư vô ý thức ôm eo Cố Vân Tu, lo lắng thúc giục, giọng nói nhuộm vẻ nghẹn ngào.
Cố Vân Tu 'Ừ' một tiếng, cúi người bế người ôm về phòng.
Nếu nàng thích trên giường, hắn thỏa mãn nàng là được.
Có điều, hắn còn chưa bắt đầu nàng sẽ khóc, đợi lát nữa còn có cho nàng khóc đây này.