"Không có. Thật sự không có." Sở Mông lắc đầu như trống bỏi, sợ Tưởng Lập Hàn không tin.
Tưởng Lập Hàn hừ một tiếng, "Tốt nhất là không có." Bàn tay hắn đi xuống, dán ở bắp đùi cô càn rỡ mát xa, sau một lúc, dâm thủy lại đầy tay.
Ngón tay dài của Tưởng Lập Hàn dính ướt chỉ vào cánh môi cô, hai phần đùa giỡn ba phần uy hiếp, "Tiểu huyệt tham ăn như vậy, tiểu bạch kiểm bề ngoài đẹp chứ không xài được thỏa mãn được cậu sao? Thừa dịp còn sớm chặt đứt những tâm tư không nên có kia đi!"
(*) Tiểu bạch kiểm: những chàng trai với vẻ ngoài trắng trẻo yếu ớt/thư sinh nhã nhặn/trói gà không chặt (thường mang nghĩa châm chọc), công tử bột...
Sở Mông bị ngón cái và ngón trỏ của hắn cọ sát đến chỗ bắp đùi ngứa ngáy nổi lên bốn phía, xoắn chân giãy giụa, lại trào ra một ít dâm thủy, ướt át dán vào tiểu huyệt đỏ thẫm, cánh hoa sưng đỏ, biểu hiện tình hình chiến đấu kịch liệt vừa nãy.
Tưởng Lập Hàn ôm Sở Mông chặt chẽ ở trong ngực, vừa định nói chuyện đã bị tiếng gõ cửa cốc cốc bên ngoài cắt ngang.
"Thiếu gia, phu nhân mời cậu đi qua một chuyến." Ngoài cửa giọng nói một mực cung kính.
Tưởng phu nhân là người phụ nữ rất có năng lực, sinh hoạt trong nhà sự nghiệp bên ngoài đều thành thạo.
Bà sinh ra hai chị em Tưởng Lập Xu và Tưởng Lập Hàn, dạy dỗ hai người rất là nghiêm khắc.
Trong mắt Tưởng phu nhân không chấp nhận được một hạt cát cũng không chấp nhận được phế vật, phế vật này đặc biệt là chỉ Sở Mông.
Tưởng Lập Hàn bị mời đi qua, trước khi đi bấm một cái vào mặt của Sở Mông, "Đợi một lúc, tối nay cùng nhau trở về trường học."
Sở Mông vừa mới bước ra cửa phòng hắn, đối diện liền gặp được Tưởng Lập Xu chị gái của Tưởng Lập Hàn, cô ấy gần đây đi chơi ở nước ngoài vừa mới trở về, hướng cô ngoắc ngoắc tay, "Mông Mông, lại đây."
"Làm sao vậy?" Sở Mông vừa đi vào phòng của Tưởng Lập Xu, túi mua hàng lớn bé chất đống ở trên thảm lông xù, xem ra chuyến đi này của cô ấy thu hoạch được không ít, đến thời điểm dì giúp việc dọn dẹp phải tốn rất nhiều sức a?
Tưởng Lập Xu thấy bộ dạng đi đường của Sở Mông, đỡ eo chầm chậm đi, tâm liền sáng tỏ, "Em trai chị lại dày vò em?"
Sở Mông thật sự khó có thể mở miệng, hiện tại nơi đó của cô ma sát vẫn còn đau, chỉ là nhẹ nhàng xoay chuyển đề tài, "Chị mua cái gì?"
Tưởng Lập Xu cao hứng phấn chấn cùng cô mở ra chiến lợi phẩm, cuối cùng còn nhét cái túi giấy cho cô, "Tặng cho các em."
Các em?
Sở Mông mang theo lòng hiếu kỳ, liếc mắt nhìn vào trong túi một cái, lập tức mặt như bị thiêu đốt, dời ánh mắt đi chỗ khác, "... Chị... Cho cái này làm gì nha?"
Tưởng Lập Xu ngồi xếp bằng dưới đất ngược lại rất tự nhiên hào phóng, "Gậy mát xa a. Em với em trai của chị không cần nga?"
"Ách..." Sở Mông đột nhiên cảm thấy mạng khổ, như thế nào lại quen hai chị em như vậy?
Dứt lời, Tưởng Lập Xu tiện tay mở túi ra, ấn vào công tắc, thân gậy màu tím đen lập tức chấn động, ầm ầm vang lên, "Rất thoải mái, mặt trên còn nhô lên, phía dưới nhét trứng rung vào, cái này có thể dùng để mát xa đầu vú."
Nhớ tới ngày đêm điên cuồng trước kia, Sở Mông quả thực xấu hổ muốn chui xuống đất, "Chị Lập Xu, đừng nói nữa..."
Bên này trong phòng Tưởng Lập Xu nói đến nghiện, không chịu dừng lại, lòng ham học hỏi tràn đầy hai mắt, "Mông Mông, em cùng em trai chị X sinh hoạt thế nào? Nói đi mà ~"
"Làm bao lâu, có cứng hay không?"
"Ách..."
"Ách cái gì mà ách! Nhìn bộ dáng này của em, là bị thao đến không khép được chân. Mông Mông, em đây là phải làm em dâu của chị a ~"
"..."
"Ai nha. Thật hâm mộ các em, cầm món đồ chơi thú vị này đi!"
"..."
Cửa phòng từ phía sau lưng bang một tiếng khép lại, Sở Mông lúc này mới phục hồi được tinh thần, nhìn túi giấy tinh xảo trong tay, cả người trong nháy mắt đều không tốt.