Buổi tối Diệp Khúc Đào và anh gọi một nồi lẩu ăn ở bên ngoài, chỉ cần đến nơi là có thể ăn ngay.
Cô vẫn một mực nhìn điện thoại di động, bởi vì thông tin của lãnh đạo mới đã được gửi đến cho cô, cô kết bạn với lãnh đạo mới. Lãnh đạo mới rất biết cách trò chuyện, dù sao thì cuộc đối thoại của hai người họ cũng rất thuận lợi.
Chu Canh Minh thấy cô mải mê nghịch điện thoại nói chuyện với lãnh đạo mới kia, cảm thấy không vui cho lắm. Anh thấy cô không ăn cơm, giật lấy điện thoại di động của cô, nói: “Ăn cơm đi, không được phép xem điện thoại di động nữa.”
Diệp Khúc Đào bị cướp mất điện thoại, không còn cách nào chỉ có thể ngoan ngoãn ăn cơm.
Chu Canh Minh gắp thức ăn cho cô, Diệp Khúc Đào nghĩ tới chuyện bố mẹ anh, tò mò hỏi một câu: “Bố mẹ anh không thích em cho lắm có phải không?”
Chu Canh Minh nghe xong, ngẩng đầu nhìn cô, kinh ngạc hỏi tại sao cô lại hỏi thế.
Diệp Khúc Đào: “Em chỉ hỏi một chút thôi, em cảm thấy hình như họ không thích em.”
Chu Canh Minh lấy khăn giấy lau miệng cho cô: “Đừng nghĩ nhiều, bọn họ thích em mà.”
Diệp Khúc Đào cảm thấy anh đang trả lời cho có lệ, nếu thích thì bố mẹ anh đã thúc giục kết hôn từ lâu rồi.
Có lẽ họ muốn tiếp tục chờ đợi, chờ khi một cô gái thích hợp gả cho Chu Canh Minh hơn xuất hiện thì sẽ nhanh chóng yêu cầu cô chia tay.
...
Hôm nay là ngày đầu tiên dì cả của Diệp Khúc Đào tới, ngày đầu tiên cô còn ra rất nhiều, buổi tối đi ngủ phải mặc quần chống tràn, không thì sẽ bị dính ra giường.
Sau khi tắm rửa xong cô đi ra ngoài, Chu Canh Minh đã nằm trên giường. Trông dáng vẻ nghiêm túc đọc tài liệu của anh, Diệp Khúc Đào không nhịn được bước tới, nằm lên giường trêu chọc anh. Bởi vì cô không cách nào để làm nhưng dục vọng lớn nên muốn đùa giỡn anh.
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc chững chạc làm việc của anh cô rất muốn gây sự với anh, cô đi vào, với bàn tay vào trong quần anh, tốc độ chui vào rất nhanh. Chu Canh Minh chưa kịp phản ứng thì cô đã nắm lấy dương vật của anh rồi.
Chu Canh Minh kêu lên một tiếng đau đớn, bởi vì cô đã tóm lấy hai bên túi tinh hoàn trêu chọc.
Bàn tay Chu Canh Minh đưa vào, kéo tay của cô ra, cô biết rõ mình đang trong tình huống gì, còn cố ý đi trêu chọc anh nữa.
“Đừng làm loạn.”
Diệp Khúc Đào rõ ràng đang muốn đùa anh, bàn tay tiếp tục chui vào quần anh: “Em muốn nắm món đồ này của chồng đi ngủ, món đồ này của chồng cứng quá, nóng bỏng em. Chồng ơi, có phải anh đã muốn rồi không?”
Chu Canh Minh bị cô trêu đùa đến khó chịu, nhưng khi nhìn Diệp Khúc Đào trêu mình, anh cũng không ngăn cản.
Diệp Khúc Đào thấy anh dừng lại, đong đưa món đồ của anh, nói: “Chồng ơi, anh dừng lại làm gì, tiếp tục làm việc đi, không phải anh vẫn còn tài liệu cần xử lý hả? Anh cứ làm việc của anh, em cũng làm anh.”
Tài liệu Chu Canh Minh đang phải xử lý đúng thật rất gấp, chút nữa anh sẽ phải gửi đi ngay. Anh tiếp tục xem tài liệu, mặc kệ Diệp Khúc Đào tùy tiện nắm lấy đồ vật của anh đung đưa.
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc như thế của anh, Diệp Khúc Đào không nhịn được nắm lấy tay anh kéo đến bộ ngực của chính mình, để anh xoa nắn đầu vú cho cô: “Chồng ơi, chỗ này ngứa quá, anh xoa bóp cho em có được không?”
Chu Canh Minh cảm thấy cô đang cố ý, cố ý trêu chọc anh ngay lúc này, anh không thể chạm vào cô, cũng chỉ có thể trêu đùa như vậy.
Ngón tay anh kẹp lấy núm vú của Diệp Khúc Đào, ở trong quần áo cô mà lôi kéo đầu vú cô.
Nắn bóp phía bên phải, sức lực lôi kéo hơi mạnh bạo, làm như thế mới dễ chịu.
Diệp Khúc Đào cảm thấy núm vú được kéo véo sảng khoái đến đòi mạng, bàn tay cô vẫn còn đang trêu chọc trên món đồ của anh, cả hai bên đều dùng tay an ủi cho đối phương.
Thân thể của cô càng lúc càng mẫn cảm, dưới sự vân vê của anh, không lâu sau cô đã cảm thấy sự sảng khoái của mình tới rồi.
Tình huống đã thành thế này mà Chu Canh Minh vẫn còn tâm tư xem tài liệu của mình. Anh vừa nghiêm túc dùng hai ngón tay lôi kéo núm vú của cô, khiêu khích nó, một bên nghiêm túc đọc tài liệu, còn chỉ ra được có chỗ nào không đúng, trò chuyện với người khác.
Diệp Khúc Đào cảm thấy bàn tay mình đã mỏi chết mất thôi mà vật kia của anh vô cùng lâu ra, không thể cứ nắm vuốt như vậy sẽ xuất hiện phản ứng.
Cô sảng khoái rồi mà cây đồ của Chu Canh Minh vẫn còn cứng rắn, Chu Canh Minh thấy cô sảng khoái đến mức sắc mặt ửng hồng, tài liệu của anh đã xem xong, anh hỏi: “Thoải mái?”
Tay của Diệp Khúc Đào đã mỏi nhừ đến chết, cô gật gật đầu, tiếp tục bao bọc nắm vuốt anh.
Cô muốn nhìn thấy anh bắn vào trong quần.
Cô cảm thấy chuyện Chu Canh Minh sảng khoái bắn vào trong quần thật gợi cảm.
Cô lại trêu chọc một hồi, vân vê mắt ngựa của anh, kiên trì lâu lắm cô mới được thỏa mãn, anh bắn vào bên trong, chắc chắn đồ lót đã bị ướt.
Chu Canh Minh thấy cô chơi thoải mái rồi, rút tay cô ra, anh đi vào trong phòng tắm, tắm nước lạnh.