Chương 7: Anh trai tắm cho em gái p2. ( H )
Edit: TrangQA830810
Hân Ngữ nâng cái mông trắng như bạch ngọc, hai tay chống lên vách bồn tắm, đưa lưng về phía anh trai, đầu ngẩng lên, tay Phương Tử Ngôn vỗ về cặp mông mềm mại của em gái, sau đó tiến sâu vào khe hẹp phía trong, Phương Hân Ngữ khó nhịn xoay người uốn éo.
Phương Tử Ngôn trầm giọng ra lệnh nói. " Chớ lộn xộn, anh hai đang giúp em tắm phần mông "
Bé Hân Ngữ nghe lời khéo léo gật đầu " Dạ dạ" đáp lại, mơ hồ nghe được âm thanh kéo khoá quần, tiếp theo sau đó 'ngón tay 'của anh trai lại tiến vào khe mông, sau đó rụt ra, rồi tiến vào.
Bất quá lần này cảm xúc thật khác lạ, ngón tay anh hai bỗng trở nên nóng bỏng, ở bên trong khe thịt mềm mại ma sát qua lại, khiến cho Hân Ngữ vừa ngứa vừa tê.
" Anh hai đang làm gì vậy?" Bé Hân Ngữ định quay đầu nhìn anh trai, bị bàn tay cậu che mắt lại.
Phương Tử Ngôn hô hấp dồn dập mà nói " Rất nhanh liền tắm xong, nhẫn nại một chút, bé ngoan..."
Bé Hân Ngữ nghe lời nhẫn nại hồi lâu, cảm giác ' ngón tay ' càng động càng nhanh, sữa tắm bị ma sát bọt tung toé, sau cùng nghe được anh trai phát ra một tiếng rên rĩ, tiếp theo giữa hai chân chảy ra chất lỏng kỳ quái, nhỏ giọt rơi vào trong bồn tắm.
Bàn tay trước mắt chợt buông ra, Âm thanh của Phương Tử Ngôn không ổn định " Tắm xong, mở mắt đi "
Bé Hân Ngữ xoay người lại, thấy khuôn mặt anh trai ửng đỏ, hơi thở phập phồng bất định, lại thấy trên hai chân mình tính dịch thể màu trắng tò mò chỉ vào giữa hai chân hỏi
" Đây là cái gì vậy anh hai "
Phương Tử Ngôn dùng khăn vừa chà lau dịch trắng dính trên người em gái vừa nói " Đây là vật dơ vừa tắm ra ngoài "
Bé Hân Ngữ nhìn dịch màu trắng trong bồn nước, sợ hãi nói " Có mùi hôi hôi, là của em chảy ra?"
Phương Tử Ngôn không trả lời vấn đề này, chỉ dịu dàng nói
" Sau này không được để cho người khác tắm, cũng không được cho người khác nhìn thấy lúc em không mặc quần áo, biết chưa?"
Bé Hân Ngữ cắn ngón tay hỏi " Vậy chỉ được để mình anh hai giúp em tắm?"
" Đúng, chỉ có thể mình anh thôi "
Bé Hân Ngữ gật đầu " Anh hai, em biết rồi "
Phương Tử Ngôn xoa khuôn mặt nhỏ nhắn mà tròn trịa của em gái, nhịn không được hôn lên gò má mập mạp của bé một cái " Thật ngoan "
Từ sau đêm đó, đều là Phương Tử Ngôn tắm giúp em gái, mỗi lần đều dùng mảnh vải màu hồng bịp lại hai mắt của bé, để cho Hân Ngữ đưa lưng về phía anh trai, cúi người vểnh mông lên, mặc cho ' ngón tay ' tẩy rửa giữa hai chân Hân Ngữ, ma sát hồi lâu liền chảy ra chất dịch màu trắng dơ bẩn.
Hai người trong khoảng thời gian sáu năm sau, đều thân mật hơn rất nhiều so với anh em bình thường bên ngoài. Phương Tử Ngôn đơn giản là người toàn năng, tướng mạo không thể xoi mói, thành tích thi đại học đứng đầu, tất cả mọi việc trong nhà một tay cậu làm hết, nấu ăn càng không cần phải nói, ngay cả quần lót của em gái cũng do cậu giặt.
Phương Tử Ngôn bảo vệ em gái vô cùng tốt, thẳng đến mười hai tuổi cô vẫn còn rất ngây thơ, trong quan niệm của cô, cùng anh trai thân mật là chuyện đương nhiên, bao gồm việc anh trai giúp cô tắm, thỉnh thoảng hôn môi hoặc hôn lên những bộ phận chưa phát dục, và dùng ' ngón tay ' giúp cô rửa sạch cái mông.
Chỉ là ngón tay của anh trai ngày càng lớn càng cứng rắn, kẹp giữa hai chân tựa hồ còn rung rẩy, đôi khi có thể cảm giác đươc hai viên tròn tròn đập vào mông cô phát ra âm thanh phạch phạch phạch.
Phương Hân Ngữ cũng rất thích những lúc anh trai tẩy trừ mông cho cô, thời điểm ' ngón tay' ma sát vùng kín, hạ thể có chút ngứa, thoải mái vô cùng.
Có một ngày Phương Hân Ngữ bỗng cự tuyệt anh trai tắm giúp cô, hỏi nguyên nhân vì sao nhưng cô thuỷ chung chỉ im lặng.
Phương Tử Ngôn rốt cuộc trực tiếp xông vào phòng tắm, thấy em gái khuôn mặt tái nhợt trần trụi ngồi một bên bồn tắm .
" Anh đi ra ngoài, đi ra ngoài ..." Phương Hân Ngữ nước mắt ròng ròng đuổi anh trai ra ngoài.
Phương Tử Ngôn kiên định lớn tiếng nói. " Em không nói rõ với anh, anh sẽ không đi "
Phương Hân Ngữ khép chặt hai chân, ấp úng nói rằng. " Em thật bị bệnh rồi, chảy thật nhiều máu "
" Chảy máu..." Phương Tử Ngôn hiểu ra vấn đề, đi tới trước mặt em gái, kéo hai chân cô mở ra.
" Không được a, anh hai " Phương Hân Ngữ liều mạng giãy dụa, nhưng ở trước mặt Phương Tử Ngôn một chút sức lực ấy không đáng nói đến.
Chỉ thấy nơi vùng kín trắng nõn, khe huyệt có một chút vết máu đỏ, Phương Tử Ngôn nhìn hình ảnh phía trước khoé môi nhếch lên.
" Anh hai ..." Phương Hân Ngữ phát hiện vẻ mặt vui vẻ của anh trai, kinh ngạc phát ra tiếng .
" Cô bé ngu ngốc, em không bị bệnh, mà là trưởng thành "
Phương Tử Ngôn ôm lấy em gái đang trần trụi, nhẹ nhàng hôn lên gò má cô, phủ lên miệng cô một cái, vui mừng nói rằng.
" Em gái của anh qua mấy năm nửa sẽ thành người lớn "
Phương Hân Ngữ đã sớm hình thành thói quen tiếp xúc thân mật như vậy với anh trai, như con thỏ nhỏ núp trong lồng ngực Phương Tử Ngôn, đột nhiên cảm giác đang ngồi trên đùi anh trai, bị một cây gậy cứng rắn to dài chống vào vùng kín của cô.
Phương Hân Ngữ mặt dán vào lòng anh trai, yếu ớt hỏi. " Anh hai còn có thể giúp em tắm sao?"
" Ừ, bất quá bây giờ không thể giúp em tắm phần mông "
Phương Hân Ngữ ngước mặt lên nhìn anh trai, lạc lỏng hỏi. " Tại sao vậy?"
Phương Tử Ngôn đem em gái ôm vào trong bồn tắm, cởi từng chiếc cúc áo nói. " Hôm nay đến phiên em giúp anh tắm "
.