Cao trào làm bụng cô trừu run khoảng bảy tám lần, cô hé miệng thở dốc, hai tay gắt gao bóp chặt cánh tay anh.
Bùi Chinh thả chậm tiết tấu, dừng lại chín nông một sâu cắm đưa, cô vẫn còn đang ở dư vị cao trào chưa hòa hoãn lại, hốc mắt nóng lên, lông mi rung rung có nước mắt sinh lý rớt xuống.
Anh cúi đầu liếm lấy, ngón tay cái đảo qua gương mặt nóng bỏng, hỏi cô:
“Có sao không?”
Khương Diệp vẫn còn hé miệng thở dốc, đôi mắt bị cơn cao trào làm cho mê ly thất thần, anh cúi đầu hôn chóp mũi cô, cảm thấy dáng vẻ này của cô thật câu người, vì vậy, động tác dưới háng lại nhanh hơn.
Khổ người Bùi Chinh to lớn hơn Ngụy Thành Huy, cũng cường tráng hơn, phảng phất như có tinh lực dùng mãi không hết. Một tư thế anh có thể làm vài phút, sức lực cùng tốc độ đều được khống chế ở bên trong, Khương Diệp giống như con cá nằm trên thớt, quyền sinh sát tùy ý trong tay anh.
Anh ôm cô ngồi lên lồng ngực, một bên đỉnh hông làm cô, một bên cùng nhau hôn môi. Khương Diệp thích tư thế này, vừa có thể ôm, vừa có thể làm tình, còn có thể hôn môi. Đôi tay lửa nóng dọc theo sống lưng đưa đến trước ngực, dừng lại đảo quanh đầu vú, nghe tiếng cô kêu rên, anh nặng nề mút cắn cánh môi, hai tay bắt lấy đôi mông thịt, phát lực đỉnh động.
Khương Diệp bị cắm đến da đầu tê dại, cổ ngưỡng cao cao, há miệng thở dốc.
Bùi Chinh lại há to miệng nuốt cắn núm vú, âm thanh mút mát kích thích khắp người Khương Diệp như có dòng điện chạy qua, một trận khoái cảm chạy dọc theo da đầu về phía tứ chi, cô ôm cổ người đàn ông nức nở rên rỉ, ở giữa lúc người đó ngang ngược dùng lực chọc vào, trừu run thân thể, mềm mại ngã vào lồng ngực anh.
Cả người cô thấm ra lớp mồ hôi óng ánh, tóc cũng ướt.
Bùi Chinh đẩy ra mái tóc vướng vào mặt cô, hôn trán cô, nâng cả người lên đổi tư thế khác.
Đưa lưng về phía anh, nằm sấp trên giường.
Từ sau anh đỡ dương vật ngang ngạnh cứng rắn, rốt cuộc cũng cắm xuống.
Sống lưng Khương Diệp run lập cập, mềm mại ghé vào trên giường run rẩy, hai tay cũng chưa có sức nâng lên.
Bùi Chinh cúi đầu hôn khớp xương nhô lên, bàn tay to rộng vớt lấy eo nhỏ, hất hông đâm vào mông thịt, cô bị đâm phủ phục ở trên giường, một trước một sau kích thích, hai luồng vú thịt trắng nõn bị thúc đến đến xóc nảy rung động, bàn tay anh đưa đến bóp lấy xoa nắn, dưới háng hung hăng chọc vào, cô thoải mái đến muốn khóc.
Bùi Chinh cắm mười mấy lần, nghe thấy tiếng cô kêu khóc liền dừng lại, một tay nắm lấy cằm cô xoay mặt qua, hỏi: “Đau không?”
Bùi Chinh bỗng nhiên bật cười, anh giữ cằm cô hưng phấn cắn mút môi dưới, eo hông chọc vào biên độ lớn hơn nữa, sức lực như muốn đâm Khương Diệp bay cả ra ngoài, ván giường bị đánh kêu lạch cạch sơ xác.
Bùi Chinh hỏi vấn đề này, đơn giản vì kích cỡ mình quá lớn, lúc cùng Lộ Du Hi làm tình, anh chỉ cần dùng tư thế sau vào như thế này, Lộ Du Hi sẽ khóc kêu đau thành tiếng, thật sự rất đau, không nửa phần thoải mái.
Bây giờ gặp được Khương Diệp, thể xác và tinh thần đều phù hợp, cô chẳng những nói không đau, còn rất thoải mái, sao anh có thể không hưng phấn.
Khương Diệp không rõ vì sao Bùi Chinh lại hỏi vấn đề này, chỉ biết từ lúc cô trả lời vấn đề đó về sau, anh liền hưng phấn đè lưng cô xuống thúc vào suốt hơn mười phút, trong lúc đó cô cao trào ba lần.
Nước dâm chảy thấm ướt ga trải giường.
Bùi Chinh lại ôm cô, đè ở trên tường làm.
Cô đứng trên đất, đôi tay ghé trên tường, mông cong lên, nhận lấy những cú thúc cắm đưa từ đằng sau.
Cô quay đầu lại có thể thấy trên tấm gương trong phòng dành cho khách, thân thể cường tráng của người đàn ông đè cô gái trên tường điên cuồng hất hông cắm vào trong động, cô thấy dương vật màu đỏ tím từ trong cửa động ra ra vào vào, giữa lúc chọc vào rút ra có nước bắn ra cùng bọt trắng. Cánh mông bị đâm cho đỏ bừng rung loạn, cô chống lên tường, thở dốc rên rỉ, khoái cảm sâu như vậy, cảm giác mình sắp bị làm chết.
Bùi Chinh giữ cằm cô, khiến cô quay đầu lại, anh hôn cắn môi lưỡi, lực dưới háng không giảm, cô khóc kêu ư ư a a trong miệng anh, lại đổi lấy những cú thúc hung ác của người đàn ông.