Từ sau cắm vào dùng lực hung hãn hơn lúc trước, theo khí thế như chẻ tre, thẳng tắp đỉnh vào hoa tâm.
Eo bụng Khương Diệp run rẩy, xương sống không ngừng run, thân trên cô ghé trên mặt bàn, hai tay vô lực chống sang hai bên, bị đỉnh hai cái mềm cả sống lưng, toàn bộ vai lưng nằm sấp xuống, núm vú cọ qua cọ lại trên mặt bàn lạnh lẽo, kích thích đến âm điệu thay đổi: “Bùi Chinh……”
Bùi Chinh hất hông đỉnh vào bên trong, đâm cho mông thịt rung loạn, dương vật giao hợp bạch bạch vừa nặng vừa vang, Khương Diệp sắp bị làm phát điên rồi, ghé vào trên bàn ô a a kêu rên, thân thể phảng phất bị xỏ xuyên qua, khoái cảm dọc theo xương cùng nhảy lên đến trán, trước mắt hiện lên từng tia sáng, cổ họng bật ra một tiếng khóc nức nở, eo bụng run rẩy dữ dội, hai chân mũi chân đều co rút cuộn tròn lại.
Kịch liệt cao trào đường đi một co một rút, kẹp đến tròng mắt Bùi Chinh đều đỏ, căn bản anh dừng không được, bàn tay bóp chặt eo nhỏ đâm cho vừa hung hãn lại tàn nhẫn, trứng dái thật mạnh đánh vào chân tâm, thịt trên mông tất cả đều là vệt đỏ dấu tay.
Khương Diệp còn ở cao trào chịu không nổi anh điên như vậy làm mình, cô dường như thét chói tai xoay người lại bắt lấy cổ tay anh, muốn bảo chậm một chút, lại bị người đàn ông bóp lấy gáy đè trên bàn, thúc vào càng sâu càng mạnh.
Dương vật đỏ tím hùng hổ mà thúc vào, lại đột ngột rút ra, ra ra vào vào làm cả người Khương Diệp đều đang run rẩy, cô khóc đến suýt nữa đau sốc hông, nước mắt chảy đầy mặt, bàn tay nắm tay anh cắm vào dưới da đến chảy máu.
Thật mỏi.
Thật trướng.
Cô chịu không nổi.
Từng tế bào toàn thân Khương Diệp đều đang thét chói tai, cô rung đùi mà kêu, bụng nhỏ trừu run bảy tám cái, nước tiểu tí tách tí tách phun ra.
Cô vẫn run run, tứ chi mềm nhũn ghé vào trên bàn há to thở dốc, nháy mắt có nước mắt rơi xuống, lần đầu tiên cô chật vật như thế này, bị làm khóc không nói, còn bị làm phun ra cả nước tiểu.
Cuối cùng Bùi Chinh cũng bắn, để trên mông cô, tinh dịch nóng bỏng ồ ạt phun vào đùi, cô thấy nóng lại run run.
Anh nửa ngồi xổm xuống, lau sạch tinh dịch sau mông cô, ngón tay lại vỗ về nơi cửa động ướt dầm dề, giây tiếp theo, môi lưỡi ấm áp lại phủ lên, Khương Diệp khóc không ra nước mắt quay lại nhìn, người đàn ông banh hai mông thịt cô ra, miệng mình kề vào nuốt lấy nước dâm của mình.
Khoái cảm một đợt tiếp theo một đợt, cô cảm giác bản thân mình sẽ chết.
Hàm răng người đàn ông liếm mút cắn cắn viên đậu đỏ đã bị tàn phá kia, mặt lưỡi dày cọ qua cọ lại hai cánh hoa môi, lưỡi đảo qua hoa tâm, kích đến Khương Diệp lại một cái rùng mình nức nở, cô run đến không thành dạng, bị người đàn ông liếm vài phút, liền khóc kêu cao trào.
Bùi Chinh tựa như còn cảm thấy chưa đủ kích thích, đồng thời ở lúc cô cao trào, đỡ nguyên cây dương vật cứng rắn xỏ xuyên đi vào, cắm vào một cái, cắm đến cổ Khương Diệp ngẩng cao thẳng tắp, không còn phát ra được âm thanh nào.
Anh cúi đầu mút mát xương cổ đang nhô lên sau lưng cô, trằn trọc hôn đến bả vai, sau đó bẻ cằm qua hôn lấy môi.
Cô thở hổn hển, hoàn toàn là dáng vẻ bị chơi hỏng, cả gương mặt ửng hồng, con ngươi xinh đẹp mê ly, khóe mắt hồng hồng, rõ ràng là dáng vẻ chọc người ta yêu, câu đến Bùi Chinh tà hỏa càng sâu, anh thật mạnh mút cắn lưỡi cô, dưới thân nổi cơn điên đâm vào.
Khương Diệp giống như bị vứt vào trong biển, vài lần bị sóng triều bao phủ ném lên, suýt nữa chết đuối.
Nhưng lại có người cứu cô lên, cô quẫy đạp lung tung, dò tay ra chỉ có thể bắt lấy được mặt bàn lạnh băng.
Không khí khô nóng đến gần như thiếu oxy, Khương Diệp ở khoái cảm mấy chục lần hít thở không thông, mơ hồ nghe thấy tiếng Bùi Chinh vừa gần vừa xa, âm thanh khàn khàn: